Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2919: Muốn giết thì cứ giết

Bồng Lai phúc địa, Bích Du Cung.
Tất cả đệ tử trong môn đều tập trung trên quảng trường trước cung điện.
Những người đứng hàng trước nhất chính là cao tầng của Bồng Lai phúc địa và hai người Vạn Lung động thiên.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên một đài cao nhất, ở đó cột một nữ nhân mặc áo cưới màu đỏ, là Cửu công chúa Bồng Lai phúc địa Hỏa Cửu Linh.
Biểu hiện của Phương Hồ Quân vô cùng nghiêm khắc, lạnh giọng nói với Hỏa Cửu Linh: “Linh nhi, ta hỏi ngươi một lần cuối, hai người kia rốt cuộc có thân phận gì, liên quan gì đến ngươi?”
Hỏa Cửu Linh dường như đã chịu qua hình phạt, không còn khí lực để nói chuyện: “Nhị thúc, ta đã nói rồi, ta thật sự không biết bọn họ.”
“Đánh rắm.” Liệt Hỏa trưởng lão trên người vẫn còn vết thương chưa lành, giận dữ chỉ tay vào Hỏa Cửu Linh mà mắng: “Ngươi không biết bọn họ, vậy vì sao bọn họ lại đại náo lễ đính hôn, vì sao lại giúp ngươi đả thương đồ đệ của ta?”
Hỏa Cửu Linh vô lực giải thích: “Đây chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi.”
“Ta thấy ngươi chính là con vịt chết mạnh miệng.” Liệt Hỏa trưởng lão nhớ đến chuyện lúc trước, lửa giận trong lòng khó bình: “Ngươi còn xui bọn chúng lên trọng thiên bên trên, rõ ràng đã sớm có mưu đồ. Nói, ngươi có phải là gian tế của một số thế lực nào bên ngoài hay không, thông đồng ngoại địch ý đồ lật đổ tiên giới?”
“Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do.” Hỏa Cửu Linh cười lạnh, khinh thường giải thích.
“Linh nhi, ngươi nhất định phải bức tất cả đến tình cảnh lúng túng như vậy sao?” Phương Hồ Quân tức giận không thôi. Biểu hiện hiên ngang lẫm liệt của nàng đã hại Bồng Lai phúc địa phải thừa nhận lửa giận của Vạn Lung động thiên.
“Là các ngươi ép ta.” Hỏa Cửu Linh nghe xong, không khỏi biến sắc, nghiêm túc phản bác: “Ta đã nói từ trước, ta đã có người yêu, không có khả năng gả cho người khác, nhưng các ngươi vì muốn lấy lòng Vạn Lung động thiên, nhất định ép ta đính hôn với Nhạc Siêu Phàm. Được, vì đại cục, vì tình lang, ta đồng ý. Nhưng các ngươi lại lật lọng giết chết người ấy, còn muốn ta làm lô đỉnh cho Nhạc Siêu Phàm. Bây giờ vì lửa giận của Vạn Lung động thiên, các ngươi lại muốn hiến tế ta, ngươi còn là người không?”
“Làm càn!” Sắc mặt Phương Hồ Quân đỏ lên, giận dữ khiển trách: “Ngươi rõ ràng cưỡng từ đoạt lý. Hôn nhân đại sự vốn là lệnh của phụ mẫu. Ngươi sinh ra ở Bồng Lai phúc địa, vốn nên lấy tông tộc làm trọng, nhưng ngươi lại xuống hạ giới, còn cùng phàm nhân châu thai ám kết, chính là làm bại hoại thanh danh toàn bộ tiên giới chúng ta. Nhạc công tử khoan dung độ lượng, không để ý đến sự phóng đãng của ngươi, vẫn muốn lấy ngươi, thật lòng đính hôn. Kết quả ngươi lại dẫn người ngoài đến, thiếu chút nữa để hắn đánh chết Nhạc công tử. Ngươi chính là độc phụ tội ác tày trời.”
“Chậc chậc chậc.” Hỏa Cửu Linh không khỏi cười nhạo: “Phương Hồ Quân, ngươi không làm Bồng Lai Vương thì thật là đáng tiếc. Trước khi cha ta bế sinh tử quan, ông ấy nên sớm tặng lại vị trí này cho ngươi mới đúng.”
“Đừng nói những thứ vô dụng này nữa.” Phương Hồ Quân thản nhiên nói: “Trước khi đại ca bế quan đã giao đại quyền quản lý toàn bộ công việc của Bồng Lai cho ta, nhất là hôn sự của ngươi do chính đại ca chỉ định. Tất cả những chuyện có liên quan đến sinh tử tồn vong của Bồng Lai phúc địa, ta đều có thể chuyên quyền độc đoán.”
“Nói nhiều như vậy, không phải là do ngươi sợ sao? Ngay cả một trưởng lão của Vạn Lung động thiên cũng không dám đắc tội, đúng là nhục.” Hỏa Cửu Linh trào phúng: “Cho nên, Cửu công chúa ta không có giá trị bằng mặt mũi của ngươi.”
“Quả nhiên minh ngoan bất linh.” Phương Hồ Quân thất vọng vô cùng, lắc đầu nói: “Vì hai người ngoài mà ngươi không tiếc đẩy Bồng Lai phúc địa vào hiểm địa. Nếu không giết ngươi, ta dùng cái gì để trấn an nhân tâm, dẹp tan lời đồn?”
“Muốn giết thì cứ giết.” Hỏa Cửu Linh dứt khoát vò đã mẻ không sợ rơi, ngẩng đầu thật cao: “Bây giờ, ta ngược lại hy vọng hai người kia có thể giết hết bầu trời này. Tiên giới bẩn thỉu này vẫn nên hủy diệt sớm một chút.”
Phương Hồ Quân không nhìn Hỏa Cửu Linh nữa, quay sang nói với Liệt Hỏa trưởng lão: “Liệt Hỏa trưởng lão, nàng ta đã không còn thuốc nào cứu được, ngài xem đã có thể bắt đầu được chưa?”
“Tốt, trước giết chết nữ tiện nhân này, món nợ khác chậm rãi tính sau.” Liệt Hỏa trưởng lão hừ lạnh một tiếng, lấy từ trong ngực ra một tấm lệnh bài: “Lệnh khởi, mời thiên phạt, hàng thần uy.”
Trong lòng Hỏa Cửu Linh bi thương vô cùng, không nghĩ đến nàng đường đường là Cửu công chúa Bồng Lai nhưng lại rơi vào kết cục như thế này. Ở sâu trong lòng nàng, nàng thật sự hy vọng đôi nam nữ kia có thể đánh vỡ màn trời trùng điệp, đánh nát cái gọi là Tiểu Tiên Giới này.
Lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên mây đen kéo đến, toàn bộ Bồng Lai phúc địa trong nháy mắt tối sầm.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Liệt Hỏa trưởng lão không hiểu chuyện gì xảy ra, thầm nghĩ: “Ta còn chưa niệm chú ngữ xong, tại sao thần uy đã sớm phát động rồi?”
Phương Hồ Quân ngạc nhiên nhìn biến hóa trên bầu trời, lẩm bẩm: “Không nghĩ đến thần uy lại kinh khủng như thế. Tuy nhiên, uy năng khổng lồ như vậy có gây họa cho đệ tử bên trong phúc địa hay không?”
“Thần uy cái rắm, lão phu còn chưa bắt đầu mà.” Liệt Hỏa trưởng lão cảm nhận luồng sức mạnh khổng lồ này đang dùng tốc độ cực nhanh đập xuống bọn họ.
Phương Hồ Quân không khỏi ngẩn người: “Đây không phải thần uy? Đây là cái gì?”
“Làm sao lão phu biết được?” Liệt Hỏa trưởng lão ngưng thần nhìn biến hóa trên bầu trời: “Uy năng như vậy có thể so với Tiên đế giáng lâm. Nhưng gần ngàn năm qua, Tiên đế chưa từng ra ngoài, tại sao ngài ấy lại xuất hiện ở đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận