Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4011: Thì ra đám ngu ngốc đó là người của ngươi

Long gia lão tổ bắt đầu ăn nói khép nép: “Không phải vừa nãy ngươi đã nói sao, chỉ cần ta giao Cực Tiên Lệnh cho ngươi, ngươi sẽ thả cho ta một con đường sống.”
Trong lúc ông ta đang nói chuyện, một luồng kim quang từ lợi trảo của ông ta bay ra, rơi xuống trước mặt Hạ Thiên, chính là Cực Tiên Lệnh.
Hạ Thiên nhếch miệng, khó chịu nói: “Vừa rồi ngươi còn nói muốn giết ta, còn có nữ nhân của ta nữa mà.”
“Đó chẳng qua chỉ là nhất thời nói nhảm.”
Long gia lão tổ lập tức giải thích: “Cho dù bản tổ có suy nghĩ này, ta cũng không phải đối thủ của các ngươi, không phải sao?”
“Có phải là đối thủ hay không, về sau hãy nói.”
Hạ Thiên nói: “Nhưng người nói những lời này, ta không thể nào để hắn ta còn sống sót.”
“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
Hỏa khí lại dâng lên trong lòng Long gia lão tổ: “Ngươi nhất định phải đánh đến sống chết sao?”
Hạ Thiên cười một tiếng: “Đúng, ngươi chết, ta sống.”
Nói xong, tay hắn nhấc lên, bóc vảy ngược kia ra.
“A!” Long gia lão tổ phát ra tiếng rên thảm, không khống chế được thân hình, ngã xuống u đàm.
Tuy nhiên, Hạ Thiên một chút cũng không bị ảnh hưởng, một tay duỗi vào lỗ hổng vảy ngược, tìm kiếm gân rồng.
“Long Ứng Hoàng thật sự già rồi, lại không dùng được như thế.”
Thanh niên đội tử quan từ đằng xa nhìn thấy, không khỏi nổi trận lôi đình, tiếp theo nhịn không được bước về phía trước một bước, xuất hiện trước mặt Hạ Thiên.
“Dừng tay cho ta.”
Thanh niên đội tử quan từ trên cao nhìn xuống Hạ Thiên, lạnh giọng quát bảo ngưng lại.
Hạ Thiên hoàn toàn không phản ứng đến hắn ta.
“m Thế Cực, nhanh, mau cứu ta.”
Vày ngược Long gia lão tổ bị bóc, khí lực trên người đã sớm mất bảy tám phần, ngã vào trong vũng bùn, không thể động đậy. Nhìn thấy người đến, ông ta lập tức kêu cứu: “Chỉ cần ngươi cứu ta, bản tổ về sau nhất định nghe theo chỉ lệnh của ngươi. Thế hệ Long gia cũng phụng ngươi làm tôn.”
Thanh niên đội tử quan gật đầu. Đây chính là hiệu quả mà hắn ta muốn.
Nếu quả thật để Hạ Thiên rút gân rồng Long gia lão tổ, đến lúc đó tam đại thế lực mất cân bằng, đối với hắn ta cũng chẳng có chỗ tốt gì.
Về phần kế hoạch mà cung chủ Thiên Cung nói, hắn ta hoàn toàn không có hứng thú.
Cái gì Phù Diêu Tiên Tử, cái gì liên minh tu tiên, hắn ta chỉ muốn có một, chính là âm thầm lớn mạnh thế lực sau lưng mình, sau đó tìm cơ hội chiếm đoạt toàn bộ bí cảnh Thiên Cung.
“Hạ Thiên, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?”
Thanh niên đội tử quan phát hiện Hạ Thiên hoàn toàn không có phản ứng gì, không khỏi nổi trận lôi đình, thái độ cũng biến thành hung hăng: “Nếu ngươi còn không dừng tay, ngươi đừng trách ta không khách sáo.”
“Ngươi là tên ngốc từ đâu xuất hiện thế?”
Hạ Thiên nhếch miệng, hờ hững hỏi một câu.
Thanh niên đội tử quan hơi cụp mắt xuống, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác ưu việt: “Thật ra, ngươi hẳn biết ta mới đúng. Mặc dù chúng ta không có liên lạc với nhau, nhưng chúng ta cũng gián tiếp có quen biết.”
“Ta không rảnh nghe ngươi nói nhảm.”
Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn nói: ‘Hoặc ngươi nói tiếng người, hoặc cút sang một bên.”
“Lục Ma Đài, ngươi hẳn có nghe nói qua chứ.”
Thanh niên đội tử quan ngạo nghễ nói: “Năm đó, ta đã dẫn đầu khai sáng nó. Bên ngoài, trong khoảng thời gian này, ngươi hẳn đã nếm không ít đau khổ trong tay Lục Ma Đài rồi.”
Lúc này, Hạ Thiên mới ngẩng đầu nhìn người kia, lại càng thêm khó chịu: “Thì ra đám ngu ngốc đó là người của ngươi?”
“Trước đó thì phải, nhưng bây giờ thì không phải.”
Thanh niên đội tử quan cười nhạt: “Sau khi bọn họ rời khỏi bí cảnh Thiên Cung, ta đã bỏ mặc bọn họ tự do hoạt động. Tuy nhiên, những chuyện mà bọn họ làm, ta cũng có biết một hai.”
“Ta chẳng quan tâm trước kia hay bây giờ.”
Bên trong giọng nói của Hạ Thiên còn mang theo chút tức giận: “Nếu ngươi đã là lão đại của bọn họ, ta nhất định sẽ xử lý ngươi luôn.”
“Xử lý ta?”
Thanh niên đội tử quan sửng sốt một chút, lập tức cười ha hả: “Ngươi có biết mình đang nói cái gì hay không? Ngươi có bản lãnh đó sao?”
Trong tay Hạ Thiên đột nhiên dùng sức, lập tức kéo một cái gân màu đen từ lỗ thủng vảy ngược, có chút khiêu khích nói: “Vừa rồi lão cá chạch kia cũng nói như vậy.”
“A!”
Long gia lão tổ phát ra tiếng kêu thảm thê lương, máu màu xanh trong miệng phun ra, trạng thái uể oải xuống.
Chỉ là ánh mắt ông ta tràn ngập oán độc, nhìn thanh niên đội tử quan, hiển nhiên đang trách cứ hắn ta thấy chết không cứu.
“Hạ Thiên, ngươi đúng là minh ngoan bất linh. Ngươi đang muốn chết.”
Thanh niên đội tử quan không nghĩ đến Hạ Thiên lại dám ra tay, thà đắc tội với Long gia và hắn ta cũng muốn kéo gân rồng của Long Ứng Hoàng ra.
Vù.
Hạ Thiên cũng không trả lời, đột nhiên kéo một cái, gân rồng lập tức bị lôi ra ngoài mấy mét.
Cơ thể Long gia lão tổ co rụt lại, sinh cơ trong mắt cũng ảm đạm xuống, cách cái chết còn thiếu một bước, miệng yếu ớt nói một câu: “m Thế Cực, vừa rồi ngươi đã đồng ý với bản tổ mà.”
“Ta bảo ngươi dừng tay.”
Thanh niên đội tử quan đã bị Hạ Thiên chọc giận, khẽ quát một tiếng, đưa tay đánh về phía Hạ Thiên.
Một chưởng này nhìn rất nhẹ nhàng, thật ra lại có một luồng cương phong dùng tốc độ cực nhanh phóng ra ngoài.
Trong nháy mắt đã đánh trúng cơ thể Hạ Thiên.
Oành.
Cương phong như sấm, đánh Hạ Thiên trong cháy ngoài cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận