Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2532: Đầu óc các ngươi bị lừa đá hết à

"Ngươi nói cái gì!" Nam tử da nhờn không nghĩ rằng Hoa Tư Dung sẽ nói như vậy, tức đến nỗi quát gầm lên: "Bàng lão sư, Hoa lão sư, ta đang cho hai người các ngươi cơ hội, các ngươi lại không biết quý trọng, để rồi coi!"
Hoa Tư Dung làm bộ mặt ‘lêu lêu’: "Ngươi mau cút đi!"
Nam tử da nhờn không thể nổi đóa ở trước mặt mọi người, đành phải chửi thầm trong bụng, rồi lái xe từ từ rời đi.
Lần này, những người vây xem càng tò mò hơn, hai vị mỹ nữ lão sư rốt cuộc là đang đợi ai.
Một lát sau, lại có một chiếc xe sang lái tới, dừng ở trước mặt Bàng Thu Thủy và Hoa Tư Dung.
Lần này cửa sổ xe không có hạ xuống, mà là cửa xe mở ra, Đường Hỏa cầm một bó hoa hồng to bước xuống xe, chậm rãi đi tới trước mặt Bàng Thu Thủy: "Thu Thủy, ta không ngờ rằng nàng vẫn ở đây chờ ta. Nếu mà không phải nhìn thấy status, à không, thần giao cách cảm, thì thật là vụt mất sự chờ đợi si tình của nàng."
Đường Hỏa vừa đến, quần chúng vây xem lập tức phát ra đủ loại âm thanh như "ồ", dù sao Đường Hỏa vẫn khá nổi tiếng ở Giang Hải, làm người dẫn chương trình cho đài truyền hình nên cũng có không ít fans trẻ.
Một người là mỹ nữ lão sư ở trường học, người còn lại là thanh niên tuấn kiệt của đài truyền hình, hai người tình tứ như thế ở trước mặt mọi người, đương nhiên sẽ khiến cho một đám học sinh vây xem vì thế mà hô hào, cảm thấy vô cùng lãng mạn.
Bàng Thu Thủy lại cảm thấy có chút đau đầu, nhìn Đường Hỏa rồi chất vấn: "Ngươi tới đây làm gì?"
"Là tình yêu và sự chờ đợi của nàng bảo ta tới." Trên mặt Đường Hỏa nở nụ cười, cầm bó hoa lên: "Thấy biểu hiện bây giờ của nàng, ta sẽ tha thứ cho tất cả sai lầm của nàng đối với ta vào ban ngày.”
“Nếu đã không chấp nhận lời cầu hôn lúc trước của ta, vậy ta sẽ cầu hôn nàng trước mặt mọi người thêm lần nữa, vì thế, nàng không cần phải lo lắng gì cả, mà hãy kiêu ngạo tuyên bố với tất cả mọi người, nàng chính là người phụ nữ của Đường Hỏa ta..."
"Ngươi có bị điên không!" Bàng Thu Thủy bị đòn tập kích bất ngờ của Đường Hỏa làm trở tay không kịp.
Hoa Tư Dung lại cảm thấy kết quả như thế cũng không tệ, nhỏ giọng nói: "Người mà ngươi đợi cả buổi còn không tới, chi bằng chấp nhận Đường Hỏa đi, làm như vậy nói không chừng sẽ trở thành một đoạn giai thoại, chúng ta cũng đỡ lúng túng."
"Đây là trò quỷ của ngươi, phải không!" Bàng Thu Thủy hơi hoài nghi nhìn Hoa Tư Dung.
Ánh mắt của Hoa Tư Dung loé lên, liền vội vàng lắc đầu: "Chuyện này không liên quan đến ta, thật sự không liên quan."
"Thu Thủy, hôm nay ta chân thành cầu..." Lúc này, Đường Hỏa đã quỳ một chân dưới đất, chuẩn bị nói ra thoại của mình.
Bàng Thu Thủy phẫn nộ quát: "Câm miệng cho ta!"
Đường Hỏa bị dọa đến nỗi cả người run lên, bó hoa rơi trên mặt đất, ngơ ngác nhìn Bàng Thu Thủy.
"Trước đây ta đã nói, ta không thích ngươi, căn bản cũng không có hứng thú gì với ngươi." Bàng Thu Thủy trực tiếp nói với Đường Hỏa: "Ta đã sớm có người mình yêu, ngươi đừng trở lại làm phiền ta, được không!"
"Ta không tin!" Đường Hỏa lắc đầu không thôi, "Thu Thủy, nàng đang cố ý chọc tức ta, đúng không? Ở Giang Hải, có nam nhân nào ưu tú như ta, có nam nhân nào tài giỏi như ta, có nam nhân nào anh tuấn như ta..."
Nói như thế hơi có phần tự tin, nhưng xét theo một góc độ nào đó cũng coi như là sự thật, dù sao mới 25,26 tuổi mà đã có chương trình của riêng mình ở Giang Hải, hơn nữa tỉ lệ người xem không thấp, tướng mạo quả thật rất anh tuấn, là con rể quý đúng chuẩn trong mắt của không ít trưởng bối.
"Ngươi không cần nói nữa." Bàng Thu Thủy chậm rãi nói: "Hắn anh tuấn hơn ngươi, có tài hơn ngươi, và còn ưu tú hơn ngươi nhiều, ngươi không bằng một phần vạn của hắn, thậm chí ngay cả một sợi lông của hắn cũng không sánh bằng."
Đường Hỏa đứng lên, gào thét: "Ta không tin có người như thế tồn tại, nàng có gan thì bảo hắn đứng ra, so tài với ta."
Đám người ở bên cạnh cũng cảm thấy Bàng Thu Thủy có chút quá đáng, coi như ngươi không đồng ý lời cầu hôn của Đường Hỏa, cũng không cần phải hạ nhục hắn như vậy.
Đặc biệt là sau khi nghe Bàng Thu Thủy nói xong, đám người vây xem cũng muốn gặp thử nam nhân trong truyền thuyết này.
Bàng Thu Thủy vốn còn hơi tức giận, bỗng dưng giương mắt nhìn một bóng người đang chậm rãi đi về phía này, lập tức giơ tay bắt đầu vẫy vẫy: "Hạ Thiên, ta ở đây!"
Hạ Thiên vừa mới mây mưa với Lam Y Nhân xong, tâm tình tương đối sảng khoái, nhưng cũng chưa quên mình có hẹn với người khác, thế là bèn đi tới trước cổng trường đại học Giang Hải như thể đang tản bộ trong sân vườn.
Kết quả, hắn nhìn thấy người ở trước cổng đông nghìn nghịt, bu quanh đến nỗi chật như nêm cối, nên chẳng buồn chen chúc vào đám đông.
Ngay lúc hắn muốn đi, chợt nghe thấy tiếng hô hoán của Bàng Thu Thủy.
Tiếp đó trước hàng trăm con mắt đổ dồn của mọi người, Bàng Thu Thủy hết nhún rồi lại nhảy, sồ vào lồng ngực Hạ Thiên.
Có điều, Hạ Thiên cũng không có để nàng toại nguyện, nhìn Bàng Thu Thủy một cách kỳ quái: "Ngươi bị điên à?"
Sau đó, Hạ Thiên phát hiện mấy trăm ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn, hơn nữa còn mang theo địch ý dữ tợn, quả thật có chút khó hiểu: "Đầu óc của bọn này đều bị lừa đá hết à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận