Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3936: Ta sẽ không thất bại đâu

“Ngươi cố ý đến tìm đánh?”
Hạ Thiên có chút khó chịu nhìn Trương Lăng Linh: “Hay là ngươi cảm thấy mình sống quá lâu rồi?”
Tô Bối Bối cũng cảm thấy lá gan của nữ nhân này rất lớn, lại dám nói chuyện như thế trước mặt Hạ Thiên.
Người nào cũng biết Hạ Thiên không quan tâm những chuyện khác, nhưng những gì có liên quan đến nữ nhân của hắn, hắn sẽ biến thành thùng thuốc nổ, trong nháy mắt nổ tan xác những thứ bên cạnh.
“Ngươi cho rằng ta đang nói chuyện giật gân sao?”
Trương Lăng Linh ngược lại cũng không sợ hãi, cũng không lộ ra vẻ mặt gì khác thường, vẫn nghiêm túc nói: “Ta biết ngươi rất ngông cuồng, cũng biết ngươi rất tự cao, đồng thời cũng biết nữ nhân của ngươi thậm chí có người đã đạt đến trình độ Độ Kiếp Kỳ, nhưng…”
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên dừng lại, đưa mắt quan sát biểu hiện của Hạ Thiên.
Hạ Thiên đương nhiên biết nữ nhân này đang suy nghĩ chuyện gì: “Thích nói thì cứ nói, đừng chơi kiểu dục cầm cố túng với ta.”
“Thật ra, ngươi hẳn đã sớm cảm thấy.”
Trương Lăng Linh nhìn thấy phản ứng của Hạ Thiên, không khỏi cười khẽ: “Ngươi sử dụng Nghịch Thiên Bát Châm giúp nâng nữ nhân của ngươi lên Độ Kiếp Kỳ, nhưng các ngươi cũng biết rõ, các ngươi đều không có thực lực của Độ Kiếp Kỳ, đúng không?”
“Rốt cuộc thì ngươi muốn nói cái gì?”
Tô Bối Bối ở bên cạnh nghe đến hồ đồ: “Nếu đã là Độ Kiếp Kỳ, vậy tại sao lại không có thực lực của Độ Kiếp Kỳ?”
Trương Lăng Linh nhìn Tô Bối Bối, sau đó cười nói: “Tô tổng, ta mạo muội hỏi một chút, ngươi làm sao lên được chức Tổng giám đốc thế?”
“Ngươi hỏi vậy là có ý gì?"
Tô Bối Bối cau mày, bất mãn nói: “Ngươi muốn châm chọc ta dựa vào quan hệ mới lên được chức Tổng giám đốc sao?”
“Dĩ nhiên không phải rồi.”
Trương Lăng Linh mỉm cười, chậm rãi giải thích: “Năng lực của Tô tổng rõ như ban ngày, thậm chí bây giờ còn có người nói năng lực quản lý xí nghiệp của ngươi không hề thua kém Kiều Tiểu Kiều và Diệp Mộng Oánh bao nhiêu.”
Sắc mặt Tô Bối Bối lúc này mới thoáng hòa hoãn lại: “Vậy tại sao ngươi lại hỏi ta như thế?”
“Ta chỉ muốn lấy một ví dụ mà thôi.”
Trương Lăng Linh tiếp tục nói ra suy nghĩ của mình: “Ta muốn nói rằng, cũng không phải tất cả mọi người đều cho rằng Tô tổng có được thiên phú này. Nếu bây giờ ngươi tùy tiện đề bạt một người không hề có cơ sở lên làm Tổng giám đốc, vậy ngươi cảm thấy người đó có thể quản lý được tập đoàn Thần Y không?”
“Cái này không thể nói được.”
Tô Bối Bối cẩn thận suy nghĩ, sau đó đáp: “Không có người nào là Tổng giám đốc trời sinh cả, cũng không có người nào trời sinh ra đều không thể đảm đương được chức Tổng giám đốc. Ngồi lên vị trí này, chỉ cần chịu khó học hỏi, chịu khó làm, tiến bộ từng chút một thì sẽ có lúc trưởng thành.”
Trương Lăng Linh hỏi tiếp: “Nhưng nếu không có người dạy, cũng không có người hướng dẫn, lại càng không biết học ở chỗ nào thì sao?”
“Vậy tại sao ta lại phải đề bạt loại người đó làm Tổng giám đốc chứ?”
Gương mặt xinh đẹp của Tô Bối Bối hiện lên sự nghi ngờ: “Ngươi có phải đang nói móc ta hay không?”
“Bối nha đầu, nàng không nên để nàng ta dắt mũi.”
Hạ Thiên lắc đầu, khó chịu trừng mắt nhìn Trương Lăng Linh: “Nàng ta muốn nói cũng không phải cái gì là Tổng giám đốc hay không Tổng giám đốc, mắng cũng không phải mắng nàng mà là đang mắng ta đấy.”
Trương Lăng Linh vội vàng lắc đầu: “Ta không hề có ý mắng bất cứ một ai.”
“Tại sao ta lại nghe không hiểu các ngươi đang nói cái gì?”
Tô Bối Bối bất mãn nói: “Có thể đừng chơi trò bí hiểm hay không? Có người nào giải đố cho ta biết không?”
Hạ Thiên vô cùng ủng hộ Tô Bối Bối: “Nếu ngươi còn quanh co lòng vòng nữa, ngươi trực tiếp xéo đi.”
“Được, ta nói đây.”
Trương Lăng Linh gật đầu, thẳng thắn nói: “Nói như thế này, Hạ Thiên ngươi đã dùng Nghịch Thiên Bát Châm để tăng các nữ nhân của ngươi lên Độ Kiếp Kỳ, nhưng bất luận ở trái đất hay là Tiên Vân đại lục, cả hai đều đã mấy vạn năm không có tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ, đồng thời cũng không có pháp môn tương ứng.”
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, uống một hớp nước, sau đó nói tiếp: “Cảnh giới của bọn họ chỉ là lầu các trên không trung mà thôi. Bọn họ vẫn sử dụng công pháp Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh Kỳ, đối phó với địch nhân hai giới thì đủ, nhưng nếu liên minh tu tiên thật sự phái một Độ Kiếp Kỳ đến, các nàng cộng lại cũng chưa chắc là đối thủ.”
“Ngươi biết ta có Nghịch Thiên Bát Châm, còn biết Tiên Vân đại lục?”
Hạ Thiên phát hiện một manh mối: “Ai nói cho ngươi biết?”
Trương Lăng Linh thấy Hạ Thiên lại đi chú ý chuyện nhỏ nhặt này, không khỏi cười khổ: “Cái này không quan trọng. Quan trọng là ta nói có đúng hay không?”
“Ngươi nói không đúng.”
Hạ Thiên ngáp một cái: “Chỉ cần có tu vi Độ Kiếp Kỳ, cho dù là nắm đấm bình thường, cũng là nắm đấm của Độ Kiếp Kỳ. Một quyền đánh tới vẫn có thể hủy thiên diệt địa như bình thường.”
Trương Lăng Linh không thể nói nổi: “Ngươi thiếu cơ sở cơ bản nhất của tu tiên, Nghịch Thiên Bát Châm thành tựu ngươi nhưng cũng nhanh chóng hủy đi ngươi. Mặc dù ta chưa từng đến liên minh tu tiên, nhưng rễ của ta là Phù Diêu Tiên Tử, cho nên ta cũng hưởng được một phần ý thức của nàng. Độ Kiếp Kỳ của liên minh tu tiên cực kỳ kinh khủng, có được khoảng trời riêng, không phải chúng ta có thể tưởng tượng được.”
Hạ Thiên vẫn không hề có cảm xúc chập chờn gì: “Lợi hại thế nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng là tu tiên giả, bản chất cũng chẳng có gì khác chúng ta.”
“Ngươi sớm muộn gì cũng ngã chổng vó ở phương diện này.” Trương Lăng Linh lắc đầu.
Hạ Thiên khinh thường nói: “Ta sẽ không thất bại đâu.”
“Nghịch Thiên Bát Châm không phải vạn năng, cho dù vạn năng, cũng phải luyện thành đệ bát châm mới được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận