Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1575. Không được tra nữa

Trước đó Điền Thành không tra tìm tư liệu của Hạ Thiên trong hệ thống, mà bây giờ khi hắn muốn tìm thì lại phát hiện trong hệ thống căn bản là không có người này. Hắn lập tức cảm thấy tình huống không đúng lắm, chẳng lẽ cái tên Hạ Thiên đó chỉ là một cái tên giả?
Thời đại này nếu có người dùng tên giả, hơn phân nửa là có chút vấn đề.
Thế là Điền Thành suy nghĩ có nên đưa Hạ Thiên đến cục cảnh sát chính thức điều tra một chút hay không, nhưng vào lúc này có một nữ cảnh sát đi đến.
"Tổ trưởng....." Nữ cảnh sát này không phải ai khác, chính là người trước kia có chút ít xung đột với Hạ Thiên, Trương Giai.
"Trương Giai, không phải ta đã bảo ngươi về nhà rồi sao?" Điền Thành nhíu mày.
"Tổ trưởng, ta đã nhớ ra Hạ Thiên là ai rồi!" Trương Giai vội vàng nói: "Ta đã nói là có chút ấn tượng với người kia mà, mới vừa rồi ta rốt cuộc cũng nhớ tới."
"Ngươi biết hắn?" Điền Thành hơi kinh ngạc.
"Tổ trưởng, ngươi có nhớ danh sách thập đại tội phạm truy nã không?" Trương Giai nói nhanh: "Tên tội phạm đứng đầu chính là Hạ Thiên!"
Đứng đầu trong thập đại tội phạm truy nã?
Điền Thành sững sờ, tiếp đó hắn thật đúng là nghĩ tới.
Đúng vậy, trong cục cảnh sát vẫn luôn có một danh sách truy nã, mà cũng có cách nói thập đại tội phạm truy nã. Điền Thành đương nhiên cũng từng nhìn qua danh sách này, có điều bây giờ trong đó đã không còn tên của Hạ Thiên nữa. Bây giờ, Trương Giai nhắc tới chuyện này khiến Điền Thành đột nhiên nghĩ, đúng là mấy năm trước trong thập đại tội phạm truy nã có một người tên là Hạ Thiên.
Nhưng sau đó cái tên đó đã bị hủy bỏ, Điền Thành cũng dần dần quên mất việc này.
"Ngươi nhắc ta mới nhớ tới." Điền Thành khẽ nhíu mày, "Nhưng bây giờ Hạ Thiên đã không phải là đối tượng truy nã, hơn nữa hắn còn có chút kỳ quái, ta căn bản tìm không thấy tên Hạ Thiên đó trong hệ thống."
Vừa rồi Điền Thành còn đang hoài nghi Hạ Thiên là dùng tên giả, nhưng nếu như Hạ Thiên đã từng là người đứng đầu trong thập đại tội phạm truy nã, như vậy cái tên Hạ Thiên kia hẳn là thật.
"Tổ trưởng, bất kể như thế nào, chúng ta nên đưa hắn đến cục cảnh sát thẩm vấn một chút." Trương Giai nói nhanh: "Trước kia hắn từng là tội phạm truy nã, mặc dù bây giờ coi như hắn không nằm trong danh sách truy nã nữa thì người đó khẳng định cũng có vấn đề."
"Ngươi cứ từ từ, ta tìm người hỏi một chút." Điền Thành trầm ngâm một lúc, "Tội phạm truy nã bị gỡ ra khỏi danh sách, bình thường là bị bắt hoặc đã chết, nhưng bây giờ Hạ Thiên vẫn sống rất tốt, chuyện này quá không bình thường… Đúng rồi Trương Giai, ngươi có nhớ trước đây Hạ Thiên bị truy nã bởi tội danh gì không? Ta không có ấn tượng gì về chuyện này."
"A? Cái kia, ta hoài nghi là mình có thể đã nhớ nhầm." Sắc mặt của Trương Giai có chút cổ quái.
"Người nói vậy là sao?" Điền Thành nhíu mày, "Ngươi nhớ nhầm cái gì?"
"Cái kia…. Tổ trưởng, sở dĩ ta nhớ kỹ chuyện này vì lúc đó ta cảm thấy tội danh của Hạ Thiên rất kỳ quái." Trương Giai có chút ngượng ngùng, "Bây giờ đã qua nhiều năm, ta đang suy nghĩ có phải kí ức của mình xảy ra vấn đề gì rồi hay không, bởi vì tội danh của hắn lúc đó hình như là......"
"Rốt cuộc là cái gì? Ngươi nói thẳng đi!" Điền Thành có chút không kiên nhẫn.
"Hình như… hình như là tội song hôn." Trương Giai có chút ngượng ngùng, dù sao thì nàng cũng là cảnh sát, biết lấy tội danh này mà đứng đầu thập đại tội phạm truy nã, ít nhiều gì cũng có chút quỷ dị.
"Tội song hôn?" Điền Thành cố gắng nhớ lại, nhưng dù sao thì chuyện này đã qua nhiều năm rồi, mà mấy năm nay hắn đã xử lý không biết bao nhiêu bản án mới, hơn nữa hắn cũng không phải đặc biệt quan tâm đối với những vụ như thập đại tội phạm truy nã kia, cho nên thật sự nghĩ không ra lúc đó Hạ Thiên bị truy nã vì tội danh gì.
"Tổ trưởng, thật ra ta cảm thấy chúng ta vẫn nên bắt Hạ Thiên đến cục cảnh sát đi......" Trương Giai lại đề nghị.
Đúng lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của Điền Thành vang lên.
"Ta là Điền Thành...... A, cục trưởng, là ông à, ông có phân phó gì...... Ông, ông nói ai? Hạ Thiên? Vâng, đúng vậy, hắn bị nghi ngờ có liên quan tới một vụ án...... Cục trưởng ông đừng nóng giận...... Được, được, ta đã hiểu, ta đã hiểu, ta nhất định sẽ làm theo......" Điền Thành tiếp cú điện thoại này gần hai phút, mà khi hắn cúp điện thoại thì cả người nhìn qua có chút sững sờ.
"Tổ trưởng, thế nào rồi?" Trương Giai không khỏi thắc mắc, nàng mơ hồ nghe trộm được cú điện thoại này có liên quan tới Hạ Thiên, trong lòng có một loại dự cảm không ổn.
"Cục trưởng bảo ta ngừng hết tất cả điều tra nhằm vào Hạ Thiên, phía trên có người phát hiện ta đang tra tìm tư liệu của người đó cho nên lập tức ra lệnh cho cục trưởng." Điền Thành hít một hơi thật sâu, "Trương Giai, ngươi cũng đừng điều tra về Hạ Thiên nữa, người này có lai lịch rất lớn."
"Hả? Vậy… Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi nhìn hắn phạm tội mà không để ý sao?" Trương Giai có chút khó có thể tin, cũng có chút không cam tâm.
"Không, hắn không có phạm tội." Điền Thành lắc đầu, "Cục trưởng nói, những việc mà Hạ Thiên làm đều trong phạm vi quyền hạn của hắn. Người này có quyền hạn cực kỳ cao, cụ thể là cao bao nhiêu thì cục trưởng cũng không có tư cách biết đến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận