Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3264: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ

Chỗ sâu hải dương.
Nơi hắc ám vô tận bỗng dưng khởi động từng tầng mạch nước ngầm.
Dường như có sinh linh viễn cổ khổng lồ đang chậm rãi thức tỉnh, một luồng khí tức quỷ dị không diễn tả được đang bành trướng, trong nháy mắt tràn ngập trong biển.
Căn cứ Long cung dưới đáy biển cũng kịch liệt rung động theo, có chút cảm giác lung lay như sắp đổ.
Không bao lâu sau, một cơ thể vô cùng to lớn xuất hiện trên không căn cứ Long cung, nội cặp mắt thôi cũng không thua kém cả tòa căn cứ bao nhiêu.
Con ngươi lóe lên ánh sáng chấn động tâm hồn người khác, mang đến cảm giác áp bách.
Cái bóng kia chỉ nhẹ nhàng phun ra hai luồng khí tức, nhưng cũng đủ để thổi cả căn cứ bay lên.
Những nhân viên nghiên cứu khoa học và cảnh vệ bên trong căn cứ đều hoảng loạn, quyết định rút lui khỏi nơi này.
Khổng Thủy Hương nhân cơ hội đó cứu không ít người bị nhốt trong khoang thuyền thí nghiệm.
Trong phòng chỉ huy, Hạ Thiên hứng thú dạt dào. Hắn muốn nhìn xem cái gọi là thần long rốt cuộc có hình dạng như thế nào, chơi có vui không.
Mặc dù Isabella và Tô Bối Bối hứng thú không lớn nhưng trên mặt không hề có chút sợ hãi nào.
Điều này khiến cho vị Long Vương kia có cảm giác mất hết mặt mũi, đành phải cố tỏ ra kiêu ngạo; “Ha ha, sợ hãi đi. Ta không ngại nói cho các ngươi biết, Hắc Lân Thần Long là sinh vật mà các ngươi vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng được, chiều cao hai trăm mét, toàn thân trên dưới phủ kín vảy màu đen, móng vuốt bằng thép. Mặc kệ là hàng không mẫu hạm hay là tàu ngầm, nó đều có thể dễ dàng xé toạc, chẳng khác nào dùng dao nĩa cắt thịt bò.”
“Ngươi nghe xong, có cảm giác như thế nào?” Isabella mỉm cười hỏi Tô Bối Bối.
Tô Bối Bối bình tĩnh đáp: “Chỉ là có chút muốn ăn bò bít tết, còn lại thì không có cảm giác nào khác.”
“Các ngươi thật chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa thấy Hoàng Hà chưa hết hy vọng, không thấy thỏ không thả chim ưng…” Vị Long Vương kia có chút gấp lên, giơ điều khiển từ xa trong tay, quát lớn: “Chỉ cần ta nhẹ nhàng ấn xuống cái nút này, các ngươi sẽ bị thần long xé thành mảnh nhỏ, táng thân nơi biển cả, trở thành thức ăn cho các loài cá dưới biển sâu.”
Hạ Thiên cười nói: “Vậy thì ngươi nhanh lên một chút, ta không thể đợi nổi nữa rồi.”
“Quả nhiên là cuồng đến không có ranh giới. Ta sẽ cho các ngươi nếm thử lợi hại một chút.” Vị Long Vương đại nhân ấn xuống một cái nút nào đó trên áo của mình, rất nhanh đã mặc xong một bộ đồ lặn được đặc chế có thể sinh tồn dưới biển sâu, tiếp theo ông ta nhấn vào điều khiển từ xa trong tay.
Thân ảnh to lớn đứng ngoài trụ sở Long cung bỗng dưng há miệng gào lên.
Rống.
Âm thanh bén nhọn vô cùng, giống như một thanh kiếm sắc, trong nháy mắt chấn toàn bộ Long cung thành mảnh nhỏ.
Đa số cảnh vệ và nhân viên nghiên cứu trong căn cứ đều đã di chuyển sang tàu ngầm để chạy trốn, đồng thời còn mang theo những vật thí nghiệm cao cấp quan trọng.
Về phần những vật thí nghiệm bình thường trong khoang thuyền, bọn họ cũng chẳng quan tâm. Dù sao người và động vật khắp nơi đều có, chỉ cần tư liệu được bảo toàn, đến lúc đó sẽ tìm lại những vật thí nghiệm bình thường là được.
Vị Long Vương kia hiển nhiên cũng có chủ ý này. Nếu Hạ Thiên đã tìm được, căn cứ này khẳng định không thể giữ lại, chi bằng bỏ Xe giữ Tướng, trước rút lui rồi hãy nói.
Đương nhiên, nếu có thể giết chết Hạ Thiên ngay tại chỗ, đó chính là một công lao lớn, đám đại lão đằng sau nhất định sẽ rất cao hứng.
Chỉ là không đợi vị Long Vương này mừng thầm, Hạ Thiên bỗng nhiên xuất hiện đằng trước cái gọi là Hắc Lân Thần Long, dùng giọng điệu lười biếng nói: “Miệng ngươi rất thối, ngươi có biết không?”
Nói xong, hắn đánh thẳng một quyền ra ngoài.
Một quyền này nhìn bình thường chẳng có gì lạ, uy lực cũng không có gì quá lớn.
“Ha ha ha.” Vị Long Vương đại nhân thấy vậy, cười đến mức buồn nôn, chỉ vào Hạ Thiên mà mắng: “Trong biển sâu, đối mặt với thần long cao mấy trăm mét, lại đánh ra nắm đấm ngây thơ như vậy, thật sự là chết cười. Chẳng lẽ ngươi cho rằng thần long sẽ bị nắm đấm của ngươi đánh ngã sao? Ngươi đừng tự quá cho là… A?”
Bành.
Lúc này, một tiếng vang trầm bỗng nhiên truyền đến.
Chỉ thấy cằm con thần long cao mấy trăm thước bỗng nhiên xuất hiện quyền ấn to lớn.
Cơ thể to lớn không tự chủ uốn éo lại.
Tiếp theo, nó văng ra xa mấy trăm mét có hơn.
“Điều này, điều này sao có thể?” Tròng mắt vị Long Vương đại nhân kia như muốn rớt xuống, hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được tình huống trước mắt: “Đây chính là thần long, sử dụng cá voi và cá mập khổng lồ nhất dưới biển sâu, phối hợp với máy móc tiên tiến nhất, bỏ ra hơn hai trăm năm thời gian mới tạo ra được một con thần long như thế, vậy mà nó lại bị nắm đấm nhân loại đánh bay.”
Hạ Thiên lung lay nắm đấm, hờ hững nói: “Ta chẳng quan tâm nó là thần long hay thần tiên. Nó chịu nắm đấm của ta, nhất định sẽ bị đánh bay, có cái gì kỳ lạ đâu.”
“Xem ra, ước định đối với ngươi vẫn còn khá thấp.” Vị Long Vương đại nhân một lần nữa nhìn kỹ Hạ Thiên, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc ngươi có cấu tạo như thế nào? Một cơ thể nho nhỏ nhưng lại có sức mạnh khổng lồ. Nếu ta có thể sử dụng được thì tốt biết bao nhiêu.”
“Vậy ngươi đã suy nghĩ nhiều rồi.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta chỉ có thể tiễn loại ngu ngốc ngươi về lại Tây thiên mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận