Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2770: Đi tìm Bạch Tiêm Tiêm

“Ta sắp xếp một người dẫn ngươi đi.” Triệu Thanh Thanh suy nghĩ trong chốc lát, sau đó gọi điện kêu Phí Nguyệt qua đây, nàng dặn dò nói: “Phí Nguyệt, ngươi dẫn sư phụ đến thôn Sương Nguyệt đi, bất cứ chuyện gì ngươi nghe theo lệnh của sư phụ là được.”
“Vâng.” Phí Nguyệt gật đầu, nàng không có bất kỳ dị nghị nào cả, suy cho cùng thì Hạ Thiên mới thật sự là tổ trưởng của Thiên Đạo tổ, ngay cả khi Triệu Thanh Thanh không dặn dò thì nàng cũng sẽ nghe lệnh làm việc.
Rất nhanh, Triệu Thanh Thanh dẫn Triệu Tửu Nhi đi ra ngoài chơi.
“Hạ tổ trưởng, ta đã sắp xếp xe rồi.” Trải qua chuyện vừa nãy, Phí Nguyệt đã tâm phục khẩu phục với Hạ Thiên, vô cùng cung kính nói.
“Tùy.” Hạ Thiên vốn tự mình đi thẳng qua đó, cơ mà nếu Triệu Thanh Thanh sắp xếp rồi thì chắc chắn có dụng ý riêng, đương nhiên hắn sẽ không từ chối.
Phí Nguyệt nhanh chóng gọi một chiếc xe, dù chỉ là chiếc Audi màu đen bình thường nhưng cũng không làm mất mặt nhau.
Tuy nhiên nàng đã đuổi lái xe đi, tự mình ngồi vào ghế lái.
“Hạ tổ trưởng, có cần thông báo cho người phụ trách ở thôn Sương Nguyệt không?”
Phí Nguyệt nhìn thấy Hạ Thiên ngồi vào ghế sau, nàng không khỏi quay đầu hỏi.
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Không cần đâu.”
“Được.” Phí Nguyệt lập tức khởi động xe đi về phía thôn Sương Nguyệt.
Thôn Sương Nguyệt ở ngoại ô phía Nam, thật ra đã vượt qua phạm vi khu vực kinh thành, mà vị trí thuộc thị trấn nhỏ gọi là huyện Bạch Dương.
Nơi này ao hồ chằng chịt, quần sơn nhấp nhô, không những có thể thưởng thức cảnh sắc, hơn nữa phong tục đơn giản, rất thích hợp để sinh sống.
Lúc xe tiến vào thôn Sương Nguyệt, còn phải đi qua một cửa an kiểm, có hai bảo vệ kiểm tra giấy tờ, không phát hiện ra vấn đề gì mới thả cho đi.
“Bởi vì đám người ở trên đảo Sương Nguyệt có chút đặc biệt, nếu như sống với người bình thường thì sẽ xảy ra vài việc không thể khống chế.” Phí Nguyệt sợ Hạ Thiên nghĩ nhiều, thế là lên tiếng giải thích: “Vậy nên chỉ có thể tạm thời ngăn cách, làm thế mới tương đối an toàn.”
Hạ Thiên không có bất kỳ ý kiến gì, đảo Sương Nguyệt là nơi khởi nguồn của linh khí, cư dân trên đảo từ nhỏ đã bị linh khí lây nhiễm, trời sinh không giống người bình thường, nếu như cưỡng chế để họ lăn lộn với người khác, thì chắc chắn sẽ gây ra đủ loại vấn đề, cũng không phải là kế dài lâu.
Có điều trong lòng Hạ Thiên đã có kế sách giải quyết việc này, lần này qua đây trùng hợp cũng muốn thông khí với bọn họ.
Sau khi xe tiến vào trong thôn lập tức gây ra sự chú ý của mọi người.
“Là tộc trưởng Hạ Thiên đến.” Có người nhìn thấy Hạ Thiên ở trong xe liền gào lên.
“Ta đi báo cho âm tộc trưởng và Bạch trưởng lão.”
“Hạ tộc trưởng, cuối cùng ngươi cũng đến rồi, ta còn cho rằng ngươi quên chúng ta.”
“…..”
Hạ Thiên vừa xuống xe lập tức có mười mấy tộc nhân nhiệt tình tiến lên, vừa nghênh đón vừa có nghi thức.
Không bao lâu sau, chỉ thấy tộc trưởng tiền nhiệm âm Vô Vũ của Huyền âm tộc và một ông già râu trắng cùng nhau đi qua đây.
“Hạ Thiên, hy vọng ngươi vẫn khỏe.” âm Vô Vũ cười ha ha đánh giá Hạ Thiên, “Xem ra tu vi của ngươi lại tiến bộ rồi, nét mặt lần này so với trước kia không giống nha.”
Hạ Thiên bĩu môi, không vui nói: “Chỉ cần không quay về Độ Kiếp kỳ, thì ta vẫn đang lùi bước, có gì tiến bộ mà nói.”
“Vậy ngươi trách ai, tự mình không nắm chắc, ai có thể giúp được ngươi?” âm Vô Vũ tức giận nói.
Ông già râu trắng nhìn thấy Hạ Thiên không khỏi nói: “Vẫn phải cảm ơn Hạ tộc trưởng sắp xếp cho chúng ta một chỗ ở tốt.”
“Vợ bé tương lai của ta đâu, sao không nhìn thấy nàng?” Hạ Thiên không có hứng thú nói chuyện phiếm mới hai người này, sau khi ánh mắt hắn nhìn một vòng liền có chút mất hứng nói.
Âm Vô Vũ vừa cười vừa nói: “Ngươi nói Tiêm Tiêm à, đang câu cá trên hồ đó, có cần gọi nàng lại đây không?”
“Không cần, ta đi tìm nàng là được.” Thân ảnh Hạ Thiên lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Ông già râu trắng bất đắc dĩ vuốt chòm râu, thở dài nói: “Vị tộc trưởng mới này của chúng ta thật là gấp gáp, còn có mấy việc muốn bàn bạc với hắn, thế mà hắn cứ đi như vậy.”
“Không sao, hắn đi tìm Tiêm Tiêm thôi.” âm Vô Vũ ngược lại rất bình tĩnh: “Tiêm Tiêm cũng là đứa hiểu đại cục, tất nhiên sẽ nhắc với hắn, so với chúng ta nói ra có hiệu quả hơn nhiều.”
Ông già râu trắng nghe vậy gật đầu, lẩm bẩm nói: “Nhưng mong hắn có cách giải quyết, bằng không lão phu cũng không ngờ được hậu quả sẽ ra sao.”
“Chúng ta già rồi, nhưng việc này không cần phải lo lắng.” Sau khi âm Vô Vũ nhường lại chức tộc trưởng cho Hạ Thiên, tâm trạng của hắn vô cùng thả lỏng, nhìn rõ tất cả, “Hạ Thiên là người có bản lĩnh, chắc chắn có cách.”
“Cũng phải.” Ông giả tóc trắng mỉm cười trả lời.
Đúng lúc này, trên hòn đảo nhỏ giữa hồ, có một thiếu nữ tuyệt sắc mặc bộ áo trắng đang ngồi trên tảng đá to câu cá, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hết sức tập trung.
Bỗng dưng mặt hồ khẽ động, thiếu nữ áo trắng hơi cau mày, còn chưa đợi nàng nhấc cần thì một cột sống khổng lồ đã lao về phía nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận