Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3645: Ta có thể phản bác

“Không có gì là không tốt cả. Chẳng lẽ ngươi không muốn tiền nhiều hơn sao?” Nam Cung Vũ cười vang: “Chỉ cần ngươi đi làm, chẳng những có thể đạt được sáu trăm vạn, mà còn có thể cắn được một khối thịt lớn của tập đoàn Thần Y nữa, cớ sao mà không làm chứ.”
“Nhưng năng lượng tập đoàn Thần Y không nhỏ, ta cũng chỉ là người bình thường thôi.” Dịch Đại Sơn vẫn còn khá tỉnh táo.
Nam Cung Vũ tiếp tục giật giây: “Sợ cái gì? Nơi này là thành phố Thiên Hải, ta là Hội trưởng hiệp hội cổ y, có ta làm chỗ dựa sau lưng ngươi, bọn họ không lật được sóng lớn gì đâu.”
Dịch Đại Sơn xác thực động tâm, nhưng vẫn có chút do dự: “Ta chỉ có một mình, có làm loạn thế nào cũng vô dụng.”
“Cho nên, ta đã sắp xếp cho ngươi một số người.” Nam Cung Vũ vỗ tay, sau đó, nghe được tiếng cửa phòng mở ra, tiếng giày cao gót bước vào.
Mấy giây sau, tiếng giày cao gót ngừng lại, giọng của một nữ nhân vang lên: “Nam Cung tiên sinh, ngươi tìm ta có việc gì?”
“Vị này là phóng viên Trần Xảo Xảo. Nàng ấy sẽ dốc toàn lực phối hợp với ngươi.” Nam Cung Vũ vừa cười vừa nói.

Về sau chính là nội dung cụ thể ba người thảo luận với nhau, bao gồm mở màn như thế nào, phối hợp ra sao, kết thúc công việc… cần cái gì có cái đó, có thể nói là mưu đồ rất kỹ càng. Nếu Hạ Thiên không có ở đây, có khả năng bọn họ sẽ thành công.
“Đây là giả. Ghi âm này là ngụy tạo, ta chưa từng đến tập đoàn Nam Cung, càng không gặp qua Nam Cung Vũ.” Gương mặt Trần Xảo Xảo lộ ra vẻ kinh hoảng, rất nhanh nghĩ đến biện pháp ứng đối: “Tập đoàn Thần Y các ngươi thật hèn hạ, còn muốn hãm hại ta.”
Hạ Thiên có chút khinh bỉ nhìn Trần Xảo Xảo: “Thôi ngươi đừng chém gió nữa. Vừa nãy ngươi và lão gia hỏa này còn chơi nhau trong nhà vệ sinh, mùi trên người còn chưa tan, còn giả bộ không biết nhau.”
Lời vừa nói ra, người vây xem đều sợ ngây người, ánh mắt nhìn Trần Xảo Xảo có chút là lạ.
Nên biết rằng, mặc dù bề ngoài của Nam Cung Vũ nhìn vẫn còn rất trẻ nhưng nói thế nào cũng đã bảy mươi. Trần Xảo Xảo lại làm cái chuyện như vậy với một lão già trong nhà vệ sinh, đúng là buồn nôn.
“Ngươi, ngươi ngậm máu phun người.” Mặt Trần Xảo Xảo chuyện thành màu gan heo, xấu hổ không chịu nổi: “Ngươi đang sỉ nhục ta. Ngươi có chứng cứ gì chứ? Ngươi dựa vào cái gì mà vu khống cho người khác?”
Trần Xảo Xảo là phóng viên, hình tượng từ trước đến nay không tệ, cộng thêm nàng ta thường xuyên vạch trần những mặt tối của các xí nghiệp, trên mạng đã sớm có tên tuổi là nữ thần chính nghĩa.
Câu nói này của Hạ Thiên khiến người xem như ong vỡ tổ.
Không chỉ người chung quanh ồn ào, giao diện mưa đạn này cũng đã trực tiếp đầy trên mạng.
“Con mẹ nó, ngươi nói cái gì? Dám khinh miệt nữ thần chính nghĩa của chúng ta.”
“Đúng vậy, Xảo Xảo sao có thể làm chuyện đó với lão đầu kia chứ?”
“Người này đang ngậm máu phun người. Các huynh đệ, mau làm thịt hắn cho ta. Ta muốn phun chết hắn.”
“Bây giờ ta đến hiện trường xé nát miệng tên chó chết đó.”
“Sỉ nhục Trần Xảo Xảo thì thôi đi, còn sỉ nhục luôn cả Nam Cung tiên sinh. Giết chết hắn cho ta.”
“Ngươi nói Trần Xảo Xảo ngủ với tên phú nhị đại nào đó thì ta còn tin. Một lão già? Làm sao có thể?”
“Quả nhiên là công ty bán thuốc, nhân viên cũng cặn bã như vậy.”

Hạ Thiên xưa nay không nói ra cái gì mà không có chứng cứ, hắn dự định châm cho cô nàng kia một châm, để chính nàng ta nói ra sự thật.
Lúc này, đột nhiên màn hình ở khu vực nghỉ ngơi sáng lên.
Bên trong đang phát hình ảnh Nam Cung Vũ và Trần Xảo Xảo lần lượt tiến vào một gian phòng nào đó trong nhà vệ sinh nam.
Sau đó, mặc dù hình ảnh không được phát lên màn hình, nhưng âm thanh lại khá rõ ràng, khiến người ta đều biết chuyện gì xảy ra bên trong.
“Không thể nào.” Trần Xảo Xảo cảm giác đầu óc trống rỗng, vô thức nói một câu: “Tại sao trong nhà vệ sinh lại có camera giám sát, hơn nữa camera giám sát còn có thể ghi lại âm thanh của ta và Nam Cung Vũ chứ?”
Nói xong, nàng ta nhận ra không ổn, lập tức che miệng lại.
Lam Y Nhân đại khái đoán được đây chính là thủ bút của bé ngoan. Mặc dù nàng không biết tại sao bé ngoan lại làm được, nhưng trước mắt không cần nói thêm cái gì.
“A, là thật?”
“Nữ thần của ta, tại sao ngươi… Đúng là buồn nôn.”
“Làm chuyện đó trong nhà vệ sinh nam? Mẹ nó, không có tiền mướn phòng hay sao?”
“Móa nó, ta còn tận lực bình chọn cho nàng ta trên mạng nữa chứ.”
“Nam Cung Vũ, ngươi bảy mươi tuổi rồi mà còn làm mấy chuyện như vậy.”
“Mấy chuyện này, cho dù ngươi bỏ tiền chơi gái cũng cảm thấy buồn nôn.”

Ánh mắt Trần Xảo Xảo tràn ngập vẻ kinh hoảng. Tuy nhiên, kiếp sống phóng viên nhiều năm vẫn khiến cho nàng ta trong nháy mắt tìm được chỗ đột phá.
“Đúng, ta và Nam Cung tiên sinh làm chuyện đó đấy, thì sao?” Trần Xảo Xảo quyết định không thèm đếm xỉa: “Nam Cung tiên sinh góa vợ nhiều năm, ta cũng chưa kết hôn. Chúng ta là tự do yêu đương, muốn làm chỗ nào thì làm, ngại các ngươi à?”
Lam Y Nhân thật sự bội phục, nàng nhìn Trần Xảo Xảo: “Ngươi đúng là cái gì cũng có thể thông suốt được.”
Trần Xảo Xảo vòi đã mẻ không sợ rơi, đương nhiên phải cắn một miếng thịt từ trên người tập đoàn Thần Y xuống mới hả giận: “Điều này có liên quan gì đến việc tập đoàn Thần Y các ngươi bán thuốc giả, thiếu chút hại chết người.”
“Ồ, ngươi còn có thể đảo ngược được sao?” Lam Y Nhân khoanh tay mỉm cười.
“Ai biết được người này có phải là nội ứng các ngươi phái đến để hãm hại ta và Nam Cung tiên sinh hay không.”
Trần Xảo Xảo không biết xấu hổ nói tiếp:
“Chỉ dựa vào một đoạn băng ghi âm không đầu không đuôi, một đoạn hình ảnh rất có thể là chắp vá thì muốn rũ sạch vấn đề chất lượng sản phẩm của tập đoàn Thần Y các ngươi à?”
“Ta và Nam Cung tiên sinh làm gì cũng chẳng liên quan nửa xu đến sản phẩm công ty các ngươi.”
“Vợ của hắn ta quả thật đã sử dụng Dương Nhan Đan, sau đó bị hủy dung. Điều này các ngươi ai cũng không phản bác được.”
Lời này nghe qua có chút có lý, không ít người bên trong hành lang cũng đồng ý.
Cách đó không xa, có người mỉm cười, cao giọng nói.
“Thật ngại qua, liên quan đến điều mà ngươi nói, ta vừa lúc có thể phản bác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận