Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1964. Ồn ào

Ba nam một nữ ngồi túm tụm một chỗ, bọn hắn vừa đánh bài poker vừa uống bia, đương nhiên, các loại đồ ăn vặt như hạt dưa cũng không thể thiếu được. Đối với bọn hắn thì chuyến đi này rất thoải mái, nhưng đối với những hành khách khác trong toa xe thì không được thư thái như vậy, bởi vì mấy người đó thật sự quá ồn ào.
Có người đeo tai nghe để ngủ, nhưng không phải mỗi người đều mang theo tai nghe, một số người không có tai nghe cũng chỉ có thể chịu đựng bị tiếng ồn tra tấn. Thỉnh thoảng có người quay đầu nhìn về phía nhóm bốn người kia, giống như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn im lặng, mà nhân viên phục vụ thường xuyên đi qua cũng nhắm mắt làm ngơ loại tình huống ấy.
"Xin lỗi, các ngươi có thể nhỏ giọng một chút được không?" Cuối cùng thì Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được nữa mà lên tiếng, không phải nàng muốn ngủ, cũng không phải nàng sợ ầm ĩ gì, chỉ là trong xe có nhiều người rõ ràng rất muốn ngủ lại bị đánh thức, không còn cách nào khác, nàng quyết định nói chuyện phải quấy với đám người ấy một chút.
Nhóm bốn người đồng thời nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy sau đó ngẩn người, có lẽ là bởi vì khuôn mặt của nàng quá đẹp nên làm kinh động bọn hắn, cũng có lẽ đang buồn bực tại sao đến bây giờ mình mới phát hiện trong xe có một vị đại mỹ nữ như vậy.
Nhưng bốn người đó lập tức phát hiện, Ninh Nhụy Nhụy đang ngồi trên đùi một nam nhân khác, không phải sao, ít nhất ba tên nam nhân vốn dĩ còn muốn lại gần Ninh Nhụy Nhụy tức khắc lại có ý tưởng khác.
"Vị mỹ nữ này, nếu ngươi ngại nơi này ầm ĩ thì đi mà ngồi ghế hạng nhất hoặc ghế thương gia, toa xe ghế hạng hai chính là như vậy đấy." Tên nam nhân đeo mắt kính trong ba người mở miệng, trong giọng nói có chứa hương vị của sự châm chọc.
"Đúng vậy, toa xe hạng hai chính là như thế, nhìn mỹ nữ mặc một thân hàng hiệu chắc có rất nhiều tiền, vậy thì cũng đừng ngồi chung một toa xe với người nghèo chúng ta chứ."
"Các ngươi mau đi qua ghế thương gia đi, bên kia yên tĩnh lắm."
Hai tên nam nhân còn lại cũng hùa theo, nói xong ba người còn giơ bia lên: "Nào, cạn ly!"
"Các ngươi không cảm thấy như vậy rất quá đáng sao? Đây là nơi công cộng, các ngươi ở đây ồn ào ầm ĩ như vậy không cảm thấy bản thân không có văn hóa sao?" Lúc này, trong toa xe có một nam nhân khoảng hai mươi tuổi cũng không nhịn được lên tiếng, lúc trước hắn cũng rất khó chịu, chỉ là không có nói, bây giờ Ninh Nhụy Nhụy lên tiếng trước, hắn cũng nhịn không được nữa.
"Người anh em này, chẳng lẽ ngươi muốn làm sứ giả bảo vệ người đẹp à? Ta đề nghị ngươi nhìn xem nàng ta đang ngồi ở đâu đi, bạn trai người ta còn chưa lên tiếng đâu, ngươi chen miệng vào làm cái gì hả?" Nam nhân đeo mắt kiếng giở giọng châm chọc.
Nam nhân trẻ tuổi kia có chút tức giận, nhưng hắn còn chưa lên tiếng thì Ninh Nhụy Nhụy đã nói tiếp: "Các ngươi nhất định phải luôn ồn ào như vậy sao?"
"Mỹ nữ, ngươi nói sai rồi, chúng ta sẽ không ồn ào như vậy mãi, chẳng mấy chốc ngươi sẽ phát hiện, chúng ta sẽ càng ngày càng ầm ĩ hơn nữa." Gã đeo kính vừa nói xong thật đúng là nâng giọng lên cao, "Anh em, nào nào, cạn ly đi!"
"Cạn ly!" Hai tên nam nhân còn lại cũng hùa theo kêu to.
"Nè nè, ba người các ngươi đừng cứ mãi lo uống mà không gọi ta chứ!" Nữ nhân đi theo ba người kia cũng lên tiếng, mà rất hiển nhiên, nàng cũng không cảm thấy bạn bè của mình có cái gì không đúng.
Không thể không nói, mấy người kia thật đúng là rất phách lối, nhưng bọn hắn cũng chỉ le hét om sòm mà thôi, người bình thường không muốn có xung đột lớn gì với bọn hắn, dù sao thì ngồi ở đường sắt cao tốc cũng có mấy giờ, nhịn một chút là mọi chuyện có thể suôn sẻ.
"Nhụy Nhụy tỷ, nếu không thì thôi vậy? Hội trưởng nói bây giờ chúng ta không thích hợp xung đột với người khác, dù sao ngươi mới vừa cãi nhau với người khác ở trên mạng." Lúc này, Búp Bê tiến lại gần nhỏ giọng nói với Ninh Nhụy Nhụy.
Hiển nhiên nàng đã được Vương Siêu gọi tới khuyên Ninh Nhụy Nhụy.
"Con ba!"
"Con mười!"
"Tiểu vương (joker) !"
"Không có!"
"Một đôi hai!"
"Bốn con chín, nổ!"
"Ha ha, ta có bốn con K, nổ chết ngươi!"
"Tới tới tới, hai cái nổ, bốn lần, mỗi người các ngươi uống bốn lần!"
......
Âm thanh đánh bài của bốn người ấy càng lúc càng lớn, cứ như đang cố tình khiêu khích trước mặt Ninh Nhụy Nhụy, cũng không biết là nhân viên phục vụ cố ý hay không mà vẫn luôn không xuất hiện.
Đương nhiên, đối với loại chuyện như vậy thì nhân viên phục vụ cũng không có biện pháp gì, dù loa thông báo trong xe thường xuyên nhắc nhở mọi người không nên ồn ào, nhưng mấy người ấy vẫn giả vờ như không nghe thấy.
"Tới tới tới, mọi người tiếp tục đi!" Lúc này, nam mắt kiếng lại lấy ra một lon bia, xem ra trước khi bọn hắn lên xe đã mua rất nhiều, ừm, đương nhiên cũng có thể là mua ở trên xe, dù sao thì trên xe lửa cũng có bán bia.
Bang!
Lon bia trong tay gã đeo kính đột nhiên nổ tung, bọt bia phun tứ tung, càng trùng hợp hơn là toàn bộ bọt bia đều phun vào mặt bốn người kia.
"A......" Nữ nhân duy nhất trong nhóm không khỏi hoảng sợ hét lên, bốn người đều trông rất chật vật, nhanh chóng lấy tay lau mặt, tiếp đó nhao nhao đứng dậy đi về phía chỗ tiếp nối hai toa xe, hiển nhiên là muốn tẩy rửa một chút.
Nữ nhân đi đầu tiên, nhưng nàng ta mới đi mấy bước thì đột nhiên té lăn trên đất, mà ba người phía sau như là phản ứng dây chuyền lập tức cũng nhao nhao ngã xuống, bốn người cứ như vậy té thành một đoàn.
Trong xe có người cười vang, hiển nhiên là không có người nào sẽ đồng tình bọn hắn, thậm chí cảm thấy bọn hắn là đáng đời, mà trong lúc mọi người cười vang thì bốn người đó hình như thẹn quá hóa giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận