Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1993. Thu mua cổ tịch

"Vương hội trưởng, Búp Bê, ta cũng đi trước đây." Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy cũng lên tiếng tạm biệt.
Không chờ hai người đó kịp phản ứng lại thì nàng đã chạy mất.
Vương Siêu với Búp Bê lại trợn mắt há hốc mồm một lần nữa, bởi vì Ninh Nhụy Nhụy chạy cũng rất nhanh, giống như đang bay.
"Thật là lợi hại." Búp Bê ngẩn người tự lẩm bẩm.
Vương Siêu lại có chút hoài nghi bản thân đang nằm mơ, rốt cuộc thì hai người ấy có phải là người không vậy, con người cũng có thể chạy nhanh đến như vậy sao?
Nhưng Vương Siêu chỉ chôn sự nghi ngờ này ở trong lòng, rất nhanh hắn đã tỉnh táo trở lại, bắt đầu chuẩn bị mang theo đám người Hội tình nguyện viên về nhà. Dù chỉ mới tới đây được vài ngày, nhưng thôn này đã xảy ra rất nhiều chuyện, hắn cảm thấy mình vẫn nên rời khỏi đây sớm một chút thì an toàn hơn.
Mà giờ khắc này, toàn bộ thế giới đều bởi vì một cái thông báo của Y Nhân Các mà náo nhiệt hẳn lên, viện trưởng Y Tiểu Âm của chuỗi bệnh viện Y Nhân Các, vị mỹ nữ phương Đông được vinh danh là nữ thần y đệ nhất thế giới, đã tuyên bố rằng vì để phát triển Trung y, quyết định bắt đầu thu thập các loại ghi chép y thuật tán lạc ở các nơi trên thế giới, đặc biệt là cổ tịch Trung y hoặc những thứ có ghi lại y thuật cổ đại.
Y Tiểu Âm đã tuyên bố ở trong thông cáo rằng bất cứ ai cũng đều có thể cầm cổ tịch đi tới đăng kí ở Y Nhân Các, chỉ cần Y Nhân Các xác nhận cổ tịch hoặc tài liệu tương quan đó là thật thì bọn hắn sẽ nguyện ý bỏ số tiền lớn để mua lại, hoặc sẽ dùng một loại phương thức khác tới trao đổi, đó chính là một lần chữa bệnh miễn phí cho người nọ.
Mà thứ hấp dẫn mọi người nhất trong đoạn thông báo ấy chính là ở đoạn cuối cùng, nếu có ai đó thật sự nắm giữ cổ tịch hoặc đồ vật ghi chép về y thuật được Y Tiểu Âm công nhận, như vậy nàng sẽ đồng ý đích thân hỗ trợ trị liệu bệnh nhân mà người này chỉ định.
Bất luận là bệnh nhân nào, mặc kệ bệnh tình ra sao, Y Tiểu Âm đều nguyện ý đích thân trị liệu.
Dù cho nàng cũng không có đảm bảo là sẽ trị hết, nhưng vẫn tạo nên sự oanh động không nhỏ, bởi vì bây giờ Y Tiểu Âm đã rất ít đích thân chữa bệnh cho người ta. Trên thế giới này có quá nhiều người mắc phải bệnh nan y, dù Y Tiểu Âm chữa bệnh cho người ta mỗi ngày thì vẫn còn rất nhiều người không chiếm được cơ hội, mà có lời đồn, nàng có thể chữa khỏi bất cứ bệnh nan y nào!
Mặc dù không rõ những nhận định ấy hữu dụng như thế nào đối với Y Tiểu m, hơn nữa nó còn cho người ta cảm giác rất chủ quan, nhưng trên thực tế, danh tiếng mà bệnh viện Y Nhân Các tạo dựng mấy năm nay trên cơ bản khiến cho mọi người đều tin tưởng bọn hắn sẽ không gạt người, cho nên rất nhiều người coi trọng thật sự coi trọng chuyện kia.
Không ít người bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, lục tung trong nhà xem có những vật kia hay không, mà có vài người vốn có trân tàng cổ tịch không nỡ lấy ra, hay cái gọi là bảo vật gia truyền cũng bắt đầu cân nhắc lấy ra trao đổi.
Mà cùng lúc đó, gần như lập tức có rất nhiều người bắt đầu thu mua cổ tịch với giá cao, ví dụ như một người nào đó rất có tiền, hắn vẫn luôn muốn nhờ Y Tiểu Âm hỗ trợ chữa bệnh, nhưng lúc nào cũng không bắt được cơ hội kia. Bây giờ hắn quyết định thu mua một quyển như vậy, tiếp đó đi đổi lấy một cơ hội.
Người có ý nghĩ giống như hắn không phải ở số ít, có vài người là vì tiền tài, có vài người vì sức khỏe của bản thân, tóm lại là mỗi người đều có nguyên nhân riêng.
Thật ra tin tức đó đã bắt đầu được tuyên bố vào tối hôm qua, cho tới sáng hôm nay thì bệnh viện Y Nhân Các ở các nơi nháy mắt trở nên náo nhiệt rất nhiều, trước đó những người tới bệnh viện cơ bản đều là tới xem bệnh, mà hôm nay có chút người tới bệnh viện vì nghe ngóng tin tức đó, mà còn có một số người là cầm một sách cổ gia truyền đến đây.
Hiện tại ở mỗi một bệnh viện Y Nhân Các đều có khu vực dành riêng cho chuyện này, có người chuyên phụ trách đăng ký xét duyệt vật phẩm, nhưng quyền hạn xét duyệt chân chính là thuộc về Y Tiểu m.
Thật ra quá trình xét duyệt rất đơn giản, chính là chụp vài kiểu ảnh sau đó gửi cho Y Tiểu Âm xem xét, nàng sẽ đích thân xét duyệt một lần. Nếu như sách cổ thật sự là sách cổ, hơn nữa là sách thuốc, đối phương cũng không có làm bộ làm tịch, như vậy mặc kệ vật ấy có hữu dụng với nàng hay không thì nàng cũng sẽ bỏ tiền mua, hoặc cung cấp tài nguyên chữa bệnh miễn phí cho đối phương.
Chuyện đó cũng chính là nguyên nhân mà Y Tiểu Âm gọi điện thoại cho Hạ Thiên, vì một mình nàng thật sự không thể lo liệu hết quá nhiều việc. Muốn xét duyệt những vật này có phải hữu dụng thật sự hay không thì chỉ có nàng và Hạ Thiên đích thân xét duyệt mới được, dù sao thì thứ chân chính mà hai người bọn hắn đang tìm chính là ghi chép liên quan tới Nghịch Thiên Đệ Bát Châm.
Ngay lúc này, ở Vọng Cảng, bên ngoài bệnh viện Y Nhân Các cũng hết sức náo nhiệt, bởi vì rất nhiều người đều biết Y Tiểu Âm đang ở chỗ này, cho nên người tới đây có vẻ đông hơn nơi khác một chút.
Khi Hạ Thiên tới bên ngoài bệnh viện Y Nhân Các thì phát hiện ở cửa bệnh viện có một đám đông đang chen chúc nhau, ngay khi hắn chuẩn bị đi vào thì bên cạnh đột nhiên truyền tới một giọng nói lén lén lút lút.
"Tiên sinh, có muốn mua cổ tịch không? Nhìn rất giống thật, bảo đảm lọt qua xét duyệt." Giọng nói kia rất nhỏ, Hạ Thiên quay đầu lại thì thấy một nam nhân chừng ba mươi tuổi, đầu đội mũ, nhìn qua trông giống như một con khỉ ốm.
"Mua sách của ngươi có tác dụng gì chứ?" Hạ Thiên hỏi, khuôn mặt của hắn lộ ra vẻ mờ mịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận