Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1906. Thưởng trà

Trong phòng VIP, có hai nhân viên chuyên môn phục vụ, hơn nữa bất kể là khuôn mặt hay vóc dáng, các nàng đều tốt hơn rất nhiều. Ừm, nếu so sánh mà nói thì người vừa đi ra ngoài cao hơn và chân dài hơn, còn người ở bên trong thì đầy đặn hơn, rõ ràng là một số chỗ lớn hơn chút.
“Đại ca, nếu như ngươi không thích uống rượu, vậy thì ta pha cho ngươi ấm trà nhé?” Bạch Tiểu Lỗi lại đề nghị: “Mấy ngày trước có người đưa cho ta ít Kim Tuấn Mi (1 loại hồng trà nổi tiếng của Trung Quốc), nói là chính tông. Ta uống một chút thấy cũng không tệ hay ngươi thử chút đi?”
“Cũng được, ta không có vấn đề.” Hạ Thiên thuận miệng nói. Thỉnh thoảng hắn cũng uống trà ở nhà nhưng thực sự không thấy hứng thú lắm. Cho dù là Đại Hồng Bào (một loại trà ô long có xuất xứ từ Vũ Di Sơn, đây là một trong mười danh trà nổi tiếng của Trung Quốc) chính tông trước đây, với hắn mà nói cũng chỉ có như vậy.
“Vâng, đây là Đường Đường, vừa khéo nàng pha trà cũng khá giỏi.” Bạch Tiểu Lỗi giới thiệu một chút về nhân viên phục vụ kia: “Đường Đường, đến giúp đỡ pha trà đi.”
“Vâng, ông chủ.” Đường Đường gật đầu đáp lại.
Nhân viên phục vụ chân dài kia rất nhanh đã bưng một ly cocktail trở về, mà Đường Đường bắt đầu pha trà, Hạ Thiên cảm thấy dù sao thì vợ Y Y nhà hắn cũng không say nên quyết định uống trà với nàng.
Y Tiểu Âm không có ý kiến gì về việc đấy, nàng không thích uống rượu nhưng thực ra nàng lại thích uống trà.
“Đại ca, ngươi đến Kinh Thành là vì có chuyện gì đặc biệt sao?” Lúc này, Bạch Tiểu Lỗi bắt đầu dò hỏi.
Bạch Tiểu Lỗi không có bảo nhân viên phục vụ tránh mặt, có vẻ như hai nhân viên phục vụ này rất được hắn tin tưởng.
“Ừ, Tam sư phụ xảy ra chút chuyện nhỏ, ta tới chơi một thời gian, bây giờ chuyện đã xong xuôi rồi, chỉ có điều Tam sư phụ nói với ta là tiểu sư muội chưa được đi chơi nên muốn ta dẫn nàng ấy đi chơi vài ngày.” Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó hắn đột nhiên nảy ra một ý tưởng: “Ai, đúng rồi, bắt đầu từ ngày mai ngươi bắt đầu phụ trách việc đưa sư muội của ta đi chơi nha.”
“Đại ca, chỉ cần vị tiểu sư muội kia của ngươi không có ý kiến gì là được, còn ta chắc chắn không có vấn đề.” Bạch Tiểu Lỗi đáp.
“A?” Lữ Văn có chút buồn bực: “Chuyện kia, sư huynh, rốt cuộc nam nhân đó là ai thế?”
Bây giờ, Lữ Văn vẫn còn có chút mơ hồ, mặc dù người đó gọi sư huynh là đại ca, nhưng nhìn thế nào cũng không giống sư huynh đệ đệ.
“Đây là tiểu đệ của ta, Văn Văn sư muội, ngươi đi ra ngoài chơi với hắn là được rồi, hắn hứa sẽ dẫn ngươi đi chơi thật vui.” Hạ Thiên nhanh chóng nói, hắn khá hài lòng với sự thông minh của bản thân, như vậy, hắn lại có thể chơi một mình với vợ Y Y rồi.
Hạ Thiên quay đầu nhìn về phía Y Tiểu m, cười hì hì nói: “Vợ Y Y, nàng xem ta sắp xếp như vậy có phải là rất tốt hay không?”
Y Tiểu Âm trừng mắt với Hạ Thiên, một lát sau nàng mới mở miệng nói: “Lữ Văn, ngươi vẫn nên nghe lời của sư huynh ngươi đi. Ngươi đi ra ngoài chơi với vị Bạch đại ca đó, hắn sẽ thu xếp tốt hơn.”
Dừng một chút, Y Tiểu Âm lại nói:" Nếu như ngươi đi với hắn, cha ngươi chắc cũng sẽ yên tâm hơn.”
Thực ra, Y Tiểu Âm biết Hạ Thiên đang có ý đồ gì. Mấu chốt là nhìn vào tình hình hôm nay, nếu thực sự muốn để cho hắn đưa Lữ Văn đi chơi, không biết sẽ gây ra bao nhiêu chuyện. Hơn nữa, điều quan trọng hơn là không biết nàng ấy đi chơi chung với hắn sẽ biến thành dạng gì, nếu không cẩn thận, chỉ sợ đến lúc đó nàng ấy lại không bình thường giống như hắn.
Tuy Hạ Thiên muốn lười biếng, nhưng để cho Bạch Tiểu Lỗi phụ trách chuyện đấy thực sự sẽ tốt hơn.
“Y Tiên tỷ, ngươi đã nói như vậy, thế được rồi… A, rượu này ngon thật đấy.” Lữ Văn uống một ngụm cocktail Thiếu Nữ Mười Tám Tuổi kia, rồi nói một câu cảm thán.
“Đại ca, gần đây có một số tin đồn không tốt lắm. Bên kia, ngươi không có chuyện gì chứ?” Bạch Tiểu Lỗi do dự một chút, lại mở miệng hỏi.
“Cũng không có chuyện gì lớn, nhưng, mấy ngày nay có mấy tên ngốc muốn tìm đến cái chết.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Dù sao thì các ngươi cũng nên cẩn thận một chút. Có việc gì thì có thể gọi điện thoại cho ta… À, đúng rồi, ta đã đổi số điện thoại rồi…”
Hạ Thiên nói cho Bạch Tiểu Lỗi biết số điện thoại mới của mình, Tiểu Lỗi rất tự nhiên vội vàng ghi lại.
“Vợ Y Y, tới uống trà đi.” Lúc này, Hạ Thiên mới bưng một ly trà đến bên miệng Y Tiểu m.
Nàng đưa tay nhận trà, sau đó nhìn Bạch Tiểu Lỗi, mở miệng nói: “Lúc nào hắn cũng không hỏi đến chuyện chính, tình hình ở Kinh Thành bây giờ như thế nào? Trước đây hắn có xảy ra mâu thuẫn với hai người, một người tên là Lam Minh Thành, còn người kia tên là Lam Thiên Thành, nói là đến từ nhà họ Lam. Lam Thiên Thành có hai vệ sĩ, nhưng hình như là đến từ một gia tộc khác. Rốt cuộc chuyện đó là như thế nào?”
Không đợi Bạch Tiểu Lỗi nói, nàng còn nói thêm: “Trước đây ta đã nghe Lam Thiên Thành nói là, có vẻ như bây giờ nhà họ Lam rất nổi tiếng phải không? Nhưng ta thực sự chưa từng nghe nói về bọn hắn.”
“Y tiểu thư…” Bạch Tiểu Lỗi vừa mới nói ra mấy chữ đã bị Hạ Thiên đánh gãy.
“Gọi là chị dâu.” Hạ Thiên uốn nắn lại xưng hô.
“Xin lỗi chị dâu, là như vậy. Mấy năm qua, tất cả mọi người đều cố gắng làm cho danh tiếng của đại ca biến mất. Sau này nhà họ Triệu hay nhà họ Tống, bọn hắn cũng đều rất kém, so sánh mà nói, nhà họ Bạch của chúng ta vẫn tính là có chút tiếng nói tương đối cao. Mặt khác, nói tóm lại, tình hình hiện tại mặc dù những gia tộc lớn chân chính ở Thủ đô là nhà họ Triệu và nhà họ Tống, nhưng thậm chí vẫn có nhiều người cho rằng nhà họ Bạch chúng ta mới là gia tộc lớn mạnh nhất.” Sắc mặt Bạch Tiểu Lỗi có chút bất đắc dĩ: “Thế nhưng bây giờ nhà họ Bạch chúng ta đã cố gắng thấp xuống đến mức toàn bộ Kinh Thành lại xuất hiện rất nhiều gia tộc nhỏ cho rằng mình rất lợi hại, nhà họ Lam chính là một trong số đó.
Bạch Tiểu Lỗi suy nghĩ một chút, lại nói: “Còn về chuyện vệ sĩ của Lam Thiên Thành, chắc là do nhà họ Cố cung cấp. Nói đến chuyện đó, bây giờ vị trí nhà họ Cố cũng có chút cao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận