Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2527: Tiếng súng từ mười năm trước

“Chồng ơi cẩn thận.” Dương San thấy người xông ra từ trong bóng tối liền bị dọa sợ, lúc nhìn thấy nàng ta nổ súng vô thức chắn trước người Hạ Thiên.
Cũng may chỉ kinh ngạc một lúc.
Hạ Thiên ôm lấy Dương San, cười hì hì nói: “Vợ Tiểu Dương, loại đạn này vốn không làm ta bị thương, nàng không cần chắn thay ta đâu.”
“A, ta quên mất.” Dương San mặt đỏ bừng, vừa nãy đúng là nàng quên mất Hạ Thiên không gì không làm được, “Không sao thì tốt rồi.”
“Vợ Tiểu Dương, nàng thật là đáng yêu, sao trước đây ta không phát hiện ra nhỉ?”
Hạ Thiên bưng mặt Dương San hôn một cái: “Cơ mà bây giờ nàng là vợ ta, phải là ta bảo vệ nàng mới đúng, sau này đừng làm chuyện ngốc như vậy.”
Dương San ôm chặt eo Hạ Thiên, vừa cười vừa nói: “Vâng, ta biết rồi.”
Qua một lúc nàng không khỏi hỏi: “Chồng, vừa nãy cũng là ảo ảnh sao?”
“Đúng, hơn nữa còn từ mười năm trước.” Hạ Thiên gật đầy, vẻ mặt tùy ý nói: “Nữ nhân mập mạp kia chính là bị một phát súng này bắn chết.”
“Hả?” Dương San hoàn toàn không ngờ hai chuyện này lại liên quan đến nhau, chỉ là trong lòng cảm thán thế giới này thật là thần kỳ, không ngờ sẽ có viên đạn xuyên qua thời gian và thời không mười năm để giết chết một người không làm gì.
“Cổ mộ này có chút thú vị.”
Phạm vi của vòng xoáy này không hề lớn, Hạ Thiên liếc mắt mấy cái đã xem xong, “Đáng tiếc quá nhỏ, không biết nơi cũ là ở đâu, bằng không ta thật sự muốn đi ngắm nhìn.”
Dương San nói: “Vậy ta đi điều tra một chút, xem thử cổ mộ này rốt cuộc là nơi nào?”
“Không cần, ta có người am hiểu điều tra, chuyện như thế này đương nhiên phải tìm người trong nghề rồi.”
Hạ Thiên xua tay, sau đó móc điện thoại gọi cho Bé Ngoan, đáng tiếc trong vòng xoáy vốn không có tín hiệu, thế là nói: “Hử, vẫn nên ra ngoài hẵng nói.”
Dương San không tự chủ liếc nhìn điện thoại của Hạ Thiên, phát hiện tên ghi chú là Bé Ngoan, đáy lòng vô thức chua xót, nghĩ không ra rốt cuộc là nữ nhân nào lại có được ghi chú như vậy.
Nàng cũng đã biết phần lớn nữ nhân của Hạ Thiên đều đến từ dị giới, mấy nữ nhân khác trước đó đều đã từng gặp, hình như không có ai phù hợp với biệt danh này.
“Nơi này không có gì để xem nữa.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, “Chúng ta đi thôi.”
Dương San lúc này mới phản ứng lại, đi theo Hạ Thiên ra khỏi vòng xoáy thời gian kia.
Sau khi ra ngoài, Hạ Thiên bảo nàng lùi lại mấy mét, tiếp đó rút mấy cây châm bạc, điểm về phía vết nứt đó.
“Thế cũng được sao?” Dương San trông thấy liền mở to mắt, nàng chưa từng thấy cây châm bạc nào lại có thể đâm vào hư không, cái đó không phải công cụ dùng trong trị liệu trung y à, sao lại có công dụng thần kỳ như thế.
Suy nghĩ một lát, Hạ Thiên vốn là một người thần kỳ, có bản lĩnh tuyệt vời như thế cũng bình thường mà thôi, trái tim nàng lập tức yên ổn.
Hạ Thiên trực tiếp dùng Nghịch Thiên Bát Châm xóa bỏ khe nứt đó, cũng tiêu hủy vòng xoáy thời gian.
Loại thủ đoạn này trước đó đúng là không thể tưởng tượng nổi, cơ mà bây giờ lại là thao tác bình thường trong Nghịch Thiên Bát Châm.
Dù hiện tại tu vi của Hạ Thiên chỉ có Kim Đan Kỳ, nhưng sự hiểu biết của hắn về Nghịch Thiên Bát Châm đã sớm không giống trước kia rồi.
Sau khi phòng xoáy thời gian bị tiêu hủy, Dương San mới phát hiện bọn họ đang ở trong một sơn cốc tại Thanh Phong Sơn.
Đỉnh núi, rồi thì con đường bùn đất gì đó đều biến mất hết.
Thay vào đó là một dòng suối trong vắt, cùng với hoa cỏ mọc khắp xung quanh.
Hai ông bà mất tích vẫn chìm trong hôn mê, mà thi thể của mụ mập mạp kia lại không cánh mà bay.
“Chồng ơi, thi thể của Lưu Yến không thấy nữa!” Dương San có chút kinh ngạc nói với Hạ Thiên.
Hạ Thiên bĩu môi, hờ hững nói: “Đừng lo lắng, đây là hiện tượng bình thường thôi.”
“Bình thường?” Dương San ngơ ngác hỏi lại.
“Bất cứ lúc nào cũng có thành viên của Thiên Đạo tổ đi theo ta, thay ta xử lý mấy chuyện phiền phức này.”
Hạ Thiên thờ ơ nói: “Chắc là bọn họ cho rằng nữ nhân đó do ta giết.thế nên trực tiếp mang đi xử lý gọn gàng.”
“Ồ”. Dương San cũng không biết bản thân nên nói cái gì, chết đi một hướng dẫn viên du lịch hình như không phải vấn đề lớn, nhưng cũng không biết phải giải thích sao với mọi người.
Hạ Thiên thấy Dương San vẫn có chút sợ hãi bất an, thế là mở miệng an ủi: “Yên tâm đi, Thiên Đạo tổ rất có kinh nghiệm xử lý mấy loại chuyện này, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
“Vậy thì tốt.” Dương San nghe thấy Hạ Thiên đã nói như vậy rồi cũng không tiện lằng nhằng nữa.
Chờ đến khi hai người mang hai ông bà về homestay, quả nhiên không có ai hỏi việc của Lưu Yến, giống như trên thế gian này vốn không có người đó.
Dương San không khỏi có nhận thức mới về năng lực của Hạ Thiên.
Xử lý việc này xong Hạ Thiên tính chơi đùa với Dương San một lúc, cơ mà hắn lại nhận được điện thoại của Bé Ngoan.
“Này Bé Ngoan, ngươi chủ động gọi cho ta có phải có chuyện gì cần ta giúp không.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
Kết quả trong điện thoại lại truyền đến giọng nói của Lam Y Nhân: “Chồng ơi là ta, ta không phải Bé Ngoan, cơ mà nếu như chàng muốn gọi ta như thế thì cũng được nha.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận