Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3368: Ngươi nói cái gì hơi nhỏ?

“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi?”
Hạ Thiên cảm thấy phẩm vị của mình bị khiêu khích, khó chịu nói: “Ta hoàn toàn chẳng có hứng thú với người giống như ngươi, ngươi đừng có tự mình đa tình.”
“Cho dù ngươi nói như vậy, ta cũng không tháo mặt nạ xuống đâu.” Bé ngoan hoài nghi đây chính là sáo lộ của Hạ Thiên, vẫn lắc đầu như cũ.
Hạ Thiên không khỏi lắc đầu, thở dài nói: “Cho dù dung mạo của ngươi đẹp, nhưng hơi nhỏ.”
“Ngươi nói cái gì hơi nhỏ?” Bé ngoan sửng sốt nửa giây, vô thức cúi đầu nhìn lại, sau đó xấu hổ nói: “Ngươi đúng là lưu manh.”
Ninh Nhụy Nhụy gật đầu tán đồng: “Hắn đúng là đại lưu manh.”
“Các người nghĩ gì thế.” Hạ Thiên có chút vô tội nói: “Ta không phải lưu manh, cũng không có bất kỳ một suy nghĩ nào. Các người đừng tùy tiện nói xấu ta như vậy.”
“Vậy ngươi nói cái gì nhỏ?” Ninh Nhụy Nhụy nghi hoặc nhìn Hạ Thiên: “Chẳng lẽ ngươi muốn nói cách cục nhỏ?”
Bé ngoan cũng cau mày. Chẳng lẽ nàng suy nghĩ nhiều rồi?
“Cách cục lớn nhỏ thì cần chi nói.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta nói đương nhiên là lòng dạ nhỏ, vùng đất bằng phẳng. Làm sao ta có ý với người như vậy chứ?”
Ninh Nhụy Nhụy: “….”
Bé ngoan hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Biến thái. Ta chết cũng không để ngươi nhìn thấy diện mạo của ta.”
“Thôi đừng chém gió nữa.” Hạ Thiên bất mãn nhếch miệng: “Nếu ta có ý với ngươi, ngươi mang mặt nạ thì cũng làm được gì?”
“Có tác dụng tâm lý an ủi.” Bé ngoan vô cùng kiên định nói.
“Được thôi, ngươi cứ tự nhiên.” Hạ Thiên cũng lười nói nhảm, chỉ nhìn bé ngoan rồi nói: “Ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi gửi cho ta tọa độ kia chính là muốn dẫn ta đến đây?”
Ánh mắt bé ngoan mở to, lộ ra vẻ nghi ngờ: “Tọa độ? Tọa độ gì?”
Hạ Thiên hỏi: ‘Tọa độ bên trong điện thoại di động của ta chẳng lẽ không phải ngươi gửi?”
“A?” Bé ngoan ngẩn người, sau đó gật đầu: “Đúng, không sai, chính là ta gửi.”
“Ngươi cảm thấy nói dối trước mặt ta thì có thể gạt được ta sao?” Hạ Thiên hờ hững nhìn bé ngoan: “Tốt nhất ngươi nên nói thật, nếu không, đừng trách ta đánh ngươi.”
Bé ngoan làm ra vẻ kinh ngạc: “Không phải ngươi không đánh phụ nữ sao?”
“Trong từ điển của ta không có từ này.” Hạ Thiên thành thật cải chính: “Chỉ có muốn ăn đòn và không muốn ăn đòn mà thôi. Chỉ cần muốn ăn đòn, mặc kệ là nam hay nữ, ta đều đánh hết.”
Bé ngoan vô thức hỏi một câu: “Vậy ngươi lấy gì để đánh giá ai muốn ăn đòn, ai muốn không ăn đòn?”
“Ngươi nói sao?” Hạ Thiên hỏi ngược lại.
“Được.” Trong nháy mắt, bé ngoan phân rõ lợi hại bên trong, liền nói: “Tọa độ đích thật không phải ta phát, nhưng có thể được xem là bé ngoan phát.”
Ninh Nhụy Nhụy nghe xong, không hiểu gì cả, cười hỏi: ‘Chẳng lẽ ngươi không phải bé ngoan?”
“Ta chính là bé ngoan.” Bé ngoan gật đầu, cười nói: “Nhưng bé ngoan không chỉ có một mình ta.”
Ninh Nhụy Nhụy lập tức hiểu ra: “Bé ngoan cũng là một tổ chức?”
“Tổ chức ngược lại thì chưa nói đến, chỉ là chúng ta dùng chung một tài khoản mà thôi.” Bé ngoan phàn nàn nói: “Dù sao nhiệm vụ sư phụ giao cho quá biến thái, lúc nào cũng phải nhìn chằm chằm bất cứ tin tức gì về cái tên biến thái này trên mạng 24/24, đồng thời còn phải chú ý an toàn sinh mệnh của tất cả nữ nhân của hắn. Nếu chỉ có một người, đã sớm mệt chết rồi.”
“Ta thấy ngươi quá cùi bắp.” Hạ Thiên có chút khinh thường nhìn bé ngoan: “Vợ tiểu yêu tinh chính là đệ nhất hacker, tùy tiện thiết kế một chương trình nào cũng có thể giải quyết những vấn đề này.”
Bé ngoan liếc mắt, tức giận nói: “Lợi hại hơn nữa, chương trình cũng có khả năng bị phá giải, cũng tồn tại lỗ thủng. Huống chi, ngươi đi khắp nơi, rất nhiều nơi còn không có mạng. Điều này cần hao tổn rất nhiều tinh lực, chúng ta là người, không biến thái giống như ngươi đâu.”
Hạ Thiên cười một tiếng, giữa ngón tay sáng lên một cây ngân châm: “Đơn giản thôi, ta biến ngươi thành biến thái không được sao?”
“Ngươi, ngươi đừng làm loạn.” Bé ngoan lập tức trốn ra đằng sau lưng Ninh Nhụy Nhụy, chỉ nhô cái đầu ra nói với Hạ Thiên: “Ta cũng không để ngươi châm đâu. Ai biết ngươi sẽ giở trò gì khi châm cho ta, lỡ ngươi biến ta thành tù binh của ngươi thì sao?”
“Lại phỉ báng ta nữa, ngươi có tin ta trực tiếp đánh chết ngươi hay không?” Hạ Thiên cảnh cáo.
Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy bé ngoan này hơi quá đáng, giống như xem Hạ Thiên là một tên biến thái thật sự: “Nàng ấy vẫn còn con nít, ngươi cũng đừng bạo lực như vậy. Đánh một trận thì được, đánh chết thì thôi đi.”
“Không phải chứ.” Bé ngoan kinh ngạc nhìn Ninh Nhụy Nhụy: “Ninh tỷ tỷ, chúng ta nên đứng cùng một trận tuyến mới đúng chứ. Hắn không phải người tốt, chẳng lẽ ngươi đã bị hắn bắt làm tù binh rồi sao?”
“Xem ra ngươi đã có sự hiểu lầm rất sâu về Hạ Thiên.” Mặc dù Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy Hạ Thiên bình thường quả thật có chút lỗ mãng, nhưng cũng đến mức không phải người tốt như bé ngoan đã nói.
Hạ Thiên càng thêm khẳng định: “Ngươi không phải bé ngoan, bởi vì ngươi tuyệt không ngoan.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận