Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2789: Đo lường kiếm

“Hai vị chủ nhân, sắp vào thành rồi.” Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của lái xe, hắn nhắc nhở các nàng: “Thành vệ có khả năng sẽ vén rèm xe để kiểm tra thân phận.”
“Không sao.” Kiều Tiểu Kiều thản nhiên nói.
Cố Hàm Sương lập tức đeo mạng che mặt, trường kiếm cũng được nàng gác ở trước đầu gối, có điều là dùng vải gấm bao lại.
Quả nhiên không sai, khi xe tiến đến trước cổng thành thì bốn thành vệ tiến lên chắn đường.
“Thứ lỗi, chúng ta cần kiểm tra quan bằng, còn có thân phận người trong xe.” Đội trưởng của thành vệ ngược lại vô cùng lễ phép, không hề có ý đụng vào.
Lái xe cũng ứng đối ngay lập tức, hắn lấy ra văn thư quan bằng từ trong ngực, sau đó cố ý dặn dò một câu: “Trong xe đều là nữ quyến, ngươi vén một nửa rồi nhìn lướt là được, đừng làm cho các chủ nhân chúng ta sợ hãi.
Đội trưởng thành vệ kiểm tra văn thư, phát hiện lai lịch không nhỏ, thế là trịnh trọng hẳn, ôm quyền nói về phía rèm xe: “Đắc tội.”
Sau đó hắn giơ tay nhẹ nhàng vén lên một góc rồi liếc nhìn vào trong xe.
Mặc dù hai nữa tử trong xe đều dùng sa mỏng che mặt, nhưng vẫn có thể khiến người ta xác định là mỹ nhân tuyệt sắc.
“Được chưa.” Kiều Tiểu Kiều thấy đội trưởng thành vệ nhìn đến ngây người, không khỏi ho một tiếng.
“Ồ, ngại quá, là ta bất cẩn, xin thứ lỗi.” Đội trưởng của thành vệ lại ôm quyền, sau đó buông rèm xe nói với lái xe: “Mời.”
Lái xe hơi gật đầu với đội trưởng kia, sau đó lái xe chậm rãi vào thành.
“Hàn đội trưởng, trong xe rốt cuộc là ai thế, sao có thể khiến ngươi nhìn đến ngốc luôn?” Chờ sau khi chiếc xe đi xa, mấy tên thành vệ khác không khỏi vây quanh đội trưởng, tò mò hỏi thăm.
Vị đội trưởng kia ngây người một lúc mới từ từ nói: “Là nữ tử tuyệt sắc hiếm thấy, không, phải là tiên tử hạ phàm mới đúng, vừa nãy ta thật sự mạo phạm rồi.”
“Đẹp thế sao?” Trong đó có một thành vệ cực kỳ không tin: “So với Nhu Nguyệt Tiên Tiên trong Thanh Sắc lâu thì sao.”
“Không bằng.” Đội trưởng đó thở dài nhiều lần, “Trước đó còn cảm thấy Nhu Nguyệt Tiên Tiên là tuyệt sắc thời nay, có điều so với hai vị tiên nữ trong xe kia, đúng là cô nương nông thôn.”
“Thật hay giả vậy?”
“Nhu Nguyệt Tiên Tiên chính là đệ nhất mỹ nữ của huyện Thanh Kiếm chúng ta đó.”
“Đội trưởng, không phải ngươi thất tình đến điên chứ.”
“…..”
“Các ngươi không hiểu, không hiểu đâu.” Đội trưởng thành vệ tiếp tục sa vào si tưởng huyền ảo, cho dù chỉ với một cái liếc mắt hắn đã cảm thấy đời này chết cũng đáng giá.
Các thành vệ khác không khỏi hai mắt nhìn nhau, chỉ thấy hôm nay đội trưởng là ma chứng.
Một bên khác, sau khi Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương vào thành liền đi tìm một quán trọ coi như yên tĩnh, tên là Thiên Nhất Kiếm Xá.
Gọi là kiếm xá thật ra chính là nơi này chỉ chiêu đãi kiếm khách, người bình thường muốn vào cũng không được.
Hơn nữa nếu như kiếm thuật cao đạt đến trình độ nhất định còn có thể được miễn phí tất cả.
Khi lái xe đưa Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương vào quán trọ lập tức dẫn đến một trận náo động.
Một là vì hai người bọn họ thật sự quá đẹp, dù đeo mạng che mặt nhưng vẫn khiến nam nữ xung quanh liếc nhìn; Hai là đây là kiếm xá, chỉ chiêu đãi kiếm khách, cho nên phần lớn là nam nhân, rất ít có nữ nhân đến đây.
“Chẳng lẽ hai vị cô nương tìm nhầm chỗ, nơi của chúng ta chính là kiếm xá, chỉ tiếp đón người dùng kiếm.” Chưởng quầy ở đại sảnh có lòng tốt nhắc nhở: “Nếu như muốn ngủ lại ta khuyên các ngươi vẫn nên ra ngoài rẽ phải, không đến ba mươi mét liền có quán trọ khác.”
“Không cần, chúng ta ở đây.” Kiều Tiểu Kiều vẻ mặt lạnh lùng nói.
Chưởng quầy ngơ ngác, sau đó nhìn trường kiếm sau lưng Cố Hàm Sương, vô thức hỏi: “Hai vị cô nương thật sự là kiếm khách sao?”
“Không sai.” Tuy Kiều Tiểu Kiều không phải kiếm khách, nhưng khoảng thời gian này ở trên đảo Thần tiên cũng thường xuyên luyện kiếm, dù không thể sánh bằng Cố Hàm Sương nhưng cũng không kém.
Càng huống chi tu vi của nàng chính là Độ Kiếp Kỳ, cho dù trên tay chỉ có ngọn cỏ cũng có thể nghiền ép cái gọi là cao thủ kiếm đạo.
Chưởng quầy không khỏi mỉm cười, hắn nói với Kiều Tiểu Kiều: “Cô nương, không phải tiểu nhân xem thường ngươi, huyện Thanh Kiếm chúng ta chính là thánh địa kiếm đạo nổi tiếng, nếu ngươi dám tự xưng mình là kiếm khách vậy có biết quy tắc của kiếm xá không.”
“Nói nghe thử coi.” Kiều Tiểu Kiều vẫn giữ thái độ lạnh lùng như cũ.
Chưởng quầy giơ tay chỉ một tấm bia đá đứng giữa đại sảnh, hắn từ tốn nói: “Đó là bia đo lường kiếm, nếu như hai vị có thể để lại một vết trên bia đá vậy liền có tư cách tiến vào kiếm xá.”
“Nếu như có thể để lại trên ba vết còn có thể miễn phí tất cả.”
“Ngược lại rất được.” Kiều Tiểu Kiều tuy không thiếu tiền nhưng nếu đã có thể miễn phí vậy tội gì không làm chứ: “Vậy thì phiền chưởng quầy tốn kém rồi.”
“Ha ha, các ngươi nghe không hiểu sao?”
“Vị cô nương này vậy mà còn nói thế được.”
“Đúng đó, các ngươi có biết bia đo lường kiếm là gì không?”
“Đây chính là Huyền Bá Nham vạn năm, bề mặt vô cùng cứng rắn, cho dù là thần binh Huyền Thiết cũng khó mà khắc được, phải dùng kiếm thuật cao cấp phối hợp với sự khống chế linh hồn đỉnh cấp mới có thể khắc ra dấu vết nhỏ xíu.
“Hai vị cô nương trông yếu ớt không chịu nổi gió có làm được không?”
“Chưởng quầy, rõ ràng ngươi đang làm khó hai vị tiên tử mà. Nếu không thế này đi, ta thay các ngươi khắc một vết, ngươi phân bọn họ vào phòng của ta đi.”
“Hừ, nữ nhân sao có thể hiểu kiếm thuật, chỉ sợ là đến đây quấy động lấy sủng ái.”
“….”
Bạn cần đăng nhập để bình luận