Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3885: Ta là người đứng đắn

Triệu Vũ Cơ lập tức giải thích: “Cứ xem là hộp âm nhạc đi, bên trên khắc hoa văn phức tạp, bên trong hộp còn có pho tượng đao khách lớn chừng bàn tay, toàn thân trên dưới đều là màu đen. Chỉ cần có bóng người lắc lư, nó sẽ lên tiếng mắng chửi người, còn chém ra một đạo đao ảnh.”
“Ta nhớ thứ này rồi.”
Hạ Thiên hỏi: “Vợ đại yêu tinh, ta hỏi nàng tại sao đột nhiên lại nhắc đến cái này? Không phải vừa rồi nàng nói không liên lạc được với Tiên Vân đại lục sao?”
“Chàng đừng gấp, ta sẽ nói từ từ.”
Triệu Vũ Cơ vuốt vuốt mái tóc Hạ Thiên: “Ánh sáng quỷ dị vừa rồi, còn có việc bị mất liên lạc với Tiên Vân đại lục, tất cả đều có liên quan đến cái hộp âm nhạc đó.”
Hạ Thiên hỏi tiếp: “Có ý gì?”
“Hôm qua, cái hộp kia bỗng nhiên vỡ ra, pho tượng đao khách bên trong cũng không còn.”
Triệu Vũ Cơ nói tiếp: “Hôm nay, nó bỗng nhiên phát ra một luồng khói. Vốn chúng ta cũng không để ý, nhưng khi phát hiện ra, luồng khói này đã từ giới vực rơi xuống dưới, sau đó biến thành ánh sáng trên đỉnh núi tuyết.”
Lúc này, Hạ Thiên đột nhiên cảm thấy có hứng thú: “Thế tại sao về sau lại không còn thấy nữa?”
“Có thể là do Dạ Ngọc Mị đã xử lý cái hộp đó.”
Triệu Vũ Cơ nói: “Tuy nhiên, gần đây thiên tượng quả thật có chút không được thích hợp. Dạ Ngọc Mị dự định thương lượng với Nguyệt tỷ tỷ, lúc này mới phát hiện truyền tống nhãn của chúng ta đã không còn.”
“Quả thật có chút không thích hợp.”
Hạ Thiên gật đầu nói: “Hẳn là có liên quan đến bí cảnh Thiên Cung.”
“Cũng không hoàn toàn như thế.”
Triệu Vũ Cơ bổ sung: “Chúng ta vẫn luôn chú ý mật thiết đến bí cảnh Thiên Cung, trên cơ bản đã nắm giữ một số tin tức. Dị tượng trước đó hẳn có liên quan đến việc nó sắp mở ra, nhưng bắt đầu từ hôm qua, nó lại không giống, nhưng nhất thời chúng ta vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân cụ thể.”
Hạ Thiên nghe xong, liền nói: “Vợ đại yêu tinh, nàng không cần khẩn trương. Cho dù có chuyện như vậy, chỉ cần ta ở đây, cũng sẽ không có vấn đề gì.”
“Cái này ta biết.”
Triệu Vũ Cơ sờ lên mặt Hạ Thiên, cũng không tiếp tục thuyết phục.
Nàng hiểu tính cách của Hạ Thiên, khi muốn nói chuyện gì, chỉ cần nói cho hắn biết tính nghiêm trọng của vấn đề là được, không cần phải thuyết phục hay khuyên bảo hắn làm gì.
Hạ Thiên chỉ có tính cách ham chơi, lười biếng, gan lớn tùy hứng chứ không phải là người không biết nặng nhẹ.
“Vợ đại yêu tinh, nàng nói đi, nàng muốn ta làm cái gì?”
Hạ Thiên hỏi.
Triệu Vũ Cơ cười nói: “Chàng cảm thấy thế nào?”
“Ta biết rồi.”
Hạ Thiên lười biếng trả lời một câu: “Chuyện truyền tống nhãn của mọi người không cần hỗ trợ sao?”
“Cái đó tự chúng ta sẽ xử lý.”
Triệu Vũ Cơ mỉm cười nói: “Bây giờ, chuyện quan trọng nhất chính là chuyện của chàng. Như chàng đã nói, chỉ cần chàng thành công, chúng ta sẽ không có bất kỳ chuyện gì.”
“Nghịch Thiên Bát Châm có một đặc điểm, đường đã đi qua sẽ không thuận nếu như đi lại lần nữa.”
Hạ Thiên nói.
Triệu Vũ Cơ bỗng nhiên hiểu ra chuyện gì: “Khó trách tốc độ thu mỹ nữ của chàng không nhanh bằng trước đó. Đổi lại trước kia, thời gian dài như vậy, khẳng định chàng đã thu được mười nữ nhân rồi.”
Hạ Thiên bất mãn nói: “Vợ đại yêu tinh, nàng không nên đánh đồng ta với mấy tên đại sắc lang nào đó chứ.”
“Chàng còn không phải sao?”
Triệu Vũ Cơ nở nụ cười như có như không.
“Dĩ nhiên không phải rồi, ta là người đứng đắn mà.”
Hạ Thiên nói: “Vợ đại yêu tinh, cái này hẳn nàng phải biết chứ. Ta trước giờ là người đứng đắn nhất thiên hạ, không ai có thể nghiêm túc hơn ta.”
Triệu Vũ Cơ chỉ cười, cũng không phản bác.
“Vợ đại yêu tinh, nàng cười cái gì?”
Hạ Thiên từ trước đến nay đều cho rằng hắn là như vậy, chưa từng dao động.
“Không cười cái gì cả.”
Triệu Vũ Cơ trả lời.
Hạ Thiên cũng không dây dưa chuyện này nữa: “Vợ đại yêu tinh, mọi người cũng không cần vội. Bí cảnh Thiên cung có thứ có thể giúp cho ta đột phá bình cảnh. Đến lúc đó sẽ có tiến triển. Ta có dự cảm như vậy.”
“Chàng biết cân nhắc là được.”
Triệu Vũ Cơ cũng không tiếp tục hỏi nhiều: “Chúng ta hãy chuẩn bị thật kỹ, đến lúc đó sẽ lấy xuống bí cảnh Thiên Cung.”
Lúc này, Triệu Vũ Cơ đột nhiên cau mày, sau đó mỉm cười nói: “Thật thú vị, thời gian này, trên đỉnh núi lại còn có trò hay.”
“Một đám ngu ngốc mà thôi.”
Hạ Thiên đương nhiên cũng cảm nhận được: “Không cần để ý đến.”
Triệu Vũ Cơ cười hỏi: “Thần thoại thể thao muội muội của chàng cũng đến, chàng không đi giúp nàng ấy sao?”
“Đám ngu ngốc đó không phải đối thủ của tiểu muội chân dài.” Hạ Thiên đáp.
“Cho dù không phải đối thủ, nhưng dù sao kinh nghiệm của nàng ấy không đủ phong phú.”
Triệu Vũ Cơ đứng lên, nói với Hạ Thiên: “Ta còn có chuyện cần phải xử lý, không ở với chàng được nữa. Chàng đi giúp bạn gái nhỏ của chàng đi nhé.”
Nói xong, Triệu Vũ Cơ trực tiếp rời đi.
Tâm trạng của Hạ Thiên đột nhiên không được vui, cho rằng đám ngớ ngẩn kia đã phá hỏng thời gian ở chung khó có được của hắn và Triệu Vũ Cơ. Thân hình hắn lóe lên, lao đến chỗ những người kia.
Bên kia vừa lúc có người mang theo một thanh trường kiếm chém về phía đám người Ninh Nhụy Nhụy.
Ngoại trừ Ninh Nhụy Nhụy, còn có Tạ Nghênh Hà và một số ít người tránh được công kích, những người còn lại toàn bộ bị chém thành hai nửa.
Trong lúc người này còn muốn chém thêm một kiếm giết chết những người còn lại, một bóng người từ trên trời giáng xuống, đạp hắn ta vào trong tuyết.
Tiếp theo, một giọng nói lười biếng vang lên: “Thằng ngu ngươi muốn chết đúng không? Cũng dám ra tay với nữ nhân của ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận