Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2248. Ngươi đừng đến, ngươi mà đến thì mọi chuyện sẽ rối tung hết lên

"Tìm ta có chuyện gì?" Ninh Nhụy Nhụy lại nghe máy rất nhanh.
Hạ Thiên lập tức nói: "Tiểu muội chân dài, cô biết vợ Y Y đi đâu không?"
"Không biết, Y Y tỷ không có nói với ta." Ninh Nhụy Nhụy trả lời rất đương nhiên, sau đó cảm thấy không đúng, vô thức hỏi: "Làm sao vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta nhớ vợ Y Y, muốn đi tìm nàng ấy chơi đùa." Hạ Thiên lười biếng nói: "Cô không biết nàng ấy đi đâu thì thôi vậy."
Ninh Nhụy Nhụy hừ một tiếng, bất mãn nói: "Bình thường Y Y tỷ không bước ra khỏi cửa, một khi đi ra ngoài chắc chắn là có việc gấp. Thông thường đi chữa bệnh cho người khác hoặc là đi tìm thảo dược quý hiếm gì đó. Tên lưu manh chuyên chơi bời lêu lổng như ngươi nếu không có việc gì thì đừng đi làm phiền nàng ấy."
"Không làm phiền nàng ấy, vậy ta đi làm phiền cô được không?" Hạ Thiên cười hì hì nói: "Cô còn chưa nói cô và vợ Y Y đến thành phố Quế làm gì?"
Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói: "Năn nỉ ngươi đừng tới, chúng ta còn phải làm chuyện chính sự. Được rồi, chủ yếu là tìm ông nội ta, còn có trưởng bối của Lam Y Nhân, muốn biết rõ những việc liên quan tới nhà họ Viên ở thành phố Quế."
"Không phải gia tộc kia đã bị phá hủy rồi sao, còn cần tìm hiểu làm gì?" Hạ Thiên không cho việc này là quan trọng.
"Cho nên ta nói ngươi đừng đến đó." Ninh Nhụy Nhụy nói với giọng điệu không tốt: "Việc này để chúng ta giải quyết là được rồi, ngươi đến sẽ khiến mọi việc rối tung lên."
Hạ Thiên không vui nói: "Tiểu muội chân dài, cô nói vậy làm ta quá tổn thương. Có ta ở đây rõ ràng là làm được rất nhiều việc lớn, lại còn có thể kết hợp giữa làm việc với nghỉ ngơi."
"Kết hợp cái đầu ngươi, không thèm nói chuyện với ngươi nữa." Ninh Nhụy Nhụy tức giận cúp máy: "Lúc nào cũng chỉ biết nghĩ đến chuyện kia, một mình ngươi cứ từ từ kết hợp làm việc với nghỉ ngơi đi!"
Hạ Thiên cất điện thoại, phỏng chừng Y Tiểu Âm đã đi tìm âm Y Môn gì đó thật rồi. Trước kia hắn có nói với Y Tiểu Âm là nên dọn sạch môn phái rác rưởi này, đáng tiếc nàng còn nhớ tới tình xưa nghĩa cũ cho nên luyến tiếc ra tay. Cuối cùng dưới sự trợ giúp của Hạ Thiên, Y Tiểu Âm đã xóa sạch tất cả thế lực bên ngoài, sau đó lên làm môn chủ.
Thật ra lúc đó Hạ Thiên đã cảm giác âm Y Môn vẫn còn sót lại một chút thế lực, có điều hắn không thèm để tâm, trong mắt hắn thì đó chỉ là một đám ngu ngốc mà thôi, không cần phải lo lắng.
Không ngờ mười mấy năm trôi qua, tàn dư của âm Y Môn lại trồi lên mặt nước, còn đánh chủ ý lên người vợ Y Y của hắn.
Điều này khiến Hạ Thiên cảm thấy rất khó chịu, lần này cho dù chọc vợ Y Y không vui thì hắn nhất định phải giải quyết triệt để đám tàn dư kia.
"Bé Ngoan, ngươi tìm vị trí của vợ Y Y rồi lập tức gửi cho ta." Hạ Thiên nhẹ giọng nói với chiếc điện thoại trên tay.
Trên màn hình lập tức xuất hiện một dòng chữ nhỏ: "Đã mất vị trí của Y Tiểu m, địa điểm cuối cùng nàng xuất hiện là ở thành phố Vọng Cảng."
"Vậy ngươi có thể tìm được vị trí tổng bộ của âm Y Môn không?" Hạ Thiên lại hỏi.
Bé Ngoan lập tức trả lời: "Tìm không thấy."
"Kỹ năng hacker của ngươi quá cùi bắp rồi." Hạ Thiên có chút bất mãn nói: "Còn không bằng một phần mười công lực của vợ Tiểu yêu tinh nữa."
Bé Ngoan trả lời: "Ta là hacker, không phải là thần tiên."
"Vậy ngươi ra đây, ta ghim cho ngươi mấy châm, biến ngươi thành tu tiên giả, chắc chắn ngươi sẽ lợi hại hơn bây giờ rất nhiều." Hạ Thiên nghiêm trang đề nghị: "Đến lúc đó, trên đời này sẽ không có địa phương nào mà ngươi tìm không thấy."
Bé Ngoan rất nhanh trả lời: "Không cần."
"Thực sự không có chí cầu tiến gì cả, thật là làm mất mặt vợ Tiểu yêu tinh." Hạ Thiên bĩu môi, "Nếu như để cho ta tìm thấy ngươi, ta chắc chắn sẽ đánh mông ngươi."
Chờ cả buổi Bé Ngoan vẫn không có trả lời lại.
Hạ Thiên suy nghĩ, có thể là cảm thấy năng lực của bản thân không đủ nên thấy xấu hổ.
Qua mười giây, Bé Ngoan lại gửi đến một tin nhắn, đập vào mắt là một bản báo cáo rậm rạp chằng chịt chữ.
"Đây là... …" Hạ Thiên nhìn hai lần, phát hiện đây là ghi chép về các chuyến bay và đường sắt của Y Tiểu Âm trong suốt hai mươi năm qua, "Bé Ngoan, ngươi muốn nói điều gì?"
"Từ trong bản báo cáo này có thể suy đoán đại khái vị trí biến hóa trong vòng hai mươi năm của tổng bộ âm Y Môn."
Phần tên người gửi là Bé Ngoan.
"Ngươi nói thẳng bây giờ cần đi chỗ nào là được." Hạ Thiên lười phí công đi tìm.
Bé Ngoan đáp lại: "Lần này rất có thể là trên một đảo nhỏ nào đó ở Đông Nam Á."
Hạ Thiên bĩu môi: "Phạm vi này có khác gì chưa nói chứ, ta muốn vị trí cụ thể."
Bé Ngoan gửi lại một câu "Không biết" cộng với một cái icon tức giận bốc lửa.
Sau đó màn hình di động của Hạ Thiên biến thành màu đen, trở thành một khối gạch.
"Đừng để ta tìm được ngươi, ta mà tóm được tuyệt đối sẽ đánh một trận nhớ đời." Hạ Thiên giận sôi máu, có điều cũng không thể làm gì, chỉ có thể cất điện thoại về chỗ cũ, sau đó trở về đại trạch nhà họ Triệu.
Tửu Nhi thì đang trốn ở trong phòng, không biết đang làm gì, Triệu Thanh Thanh thì đang tiếp đón một vị khách có chút quen thuộc.
Mà vị khách này cũng là đến đây vì hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận