Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2806: Lực áp quần hùng

Cố Hàm Sương vốn không phải người phong mang tất lộ. Tuy nhiên, nàng đang thi hành kế hoạch đã thương lượng với Kiều Tiểu Kiều hôm qua, lập tức chế giễu lại: “Đáng tiếc ngươi không ngăn được một kiếm của ta đâu.”
“Đúng là cuồng vọng không còn giới hạn, ta sẽ để cho ngươi biết cái gì là trọng kiếm không mũi nhưng lại có năng lực ép sơn hà.” Kỷ Linh Thần cũng không nói nhảm, nâng Thiên Quân trọng kiếm vung mạnh, lợi dụng thế thái sơn áp đỉnh hung hăng bổ xuống đầu Cố Hàm Sương.
Cách thức của trọng kiếm không hề hoa mỹ, một kiếm chỉ là một kiếm, nhưng lại mang đến uy áp long trời lở đất. Cho dù kiếm khách đang ở ngoài lôi đài cũng có mấy người không chịu nổi áp lực, phun ra mấy ngụm máu.
Không ít người không đành lòng nhìn một mỹ nhân xinh đẹp bị trọng kiếm ép thành thịt nát, vội nhắm mắt lại.
Đang!
Tiếng binh khí va chạm nhau qua đi. Một sóng linh khí nhanh chóng bành trướng, tràn ngập bốn phương tám hướng.
Tuy nhiên, trên lôi đài, Cố Hàm Sương không hề bị ép thành bánh thịt như người khác đã dự đoán, ngược lại lông tóc không thương. Kiếm của nàng nhẹ nhàng chống đỡ trọng kiếm của Kỷ Linh Thần. Cho dù Kỷ Linh Thần đã dùng hết khí lực toàn thân cũng không thể ép xuống thêm nửa tấc.
Kỷ Linh Thần gấp đến độ mặt đỏ đến mang tai, nhưng không thể thu tay lại. Nếu làm như thế, mặt mũi của hắn ta cũng sẽ mất hết giống với Thiết Tử Dương.
“Trọng kiếm quả thật có thể lấy lực hàng người, nhưng nếu hàng không được, nhất định sẽ bị phản phệ.” Cố Hàm Sương thản nhiên nhìn Kỷ Linh Thần, thuận miệng nói: “Ngươi đã quá ỷ lại vào chính ngươi rồi. Cái gọi là trời sinh thần lực, không có thời gian khắc khổ tu luyện về kiếm thuật, cho nên ngươi mới dễ dàng bị ta nắm chắc.”
Cố Hàm Sương nói ra những lời tự đáy lòng, nghiêm túc điểm ra khuyết điểm kiếm đạo của Kỷ Linh Thần. Tiếc là Kỷ Linh Thần nghe không vào.
“Khinh người quá đáng!” Kỷ Linh Thần rút kiếm chiêu về, sau đó bổ mạnh xuống lần nữa. Lúc này, bất luận lực đạo hay là sát khí đều mạnh hơn gấp mười lần vừa nãy, hẳn hắn ta đã sử dụng tuyệt chiêu áp đáy hòm.
Đáng tiếc, vẫn vô dụng.
“Nếu ngươi không nghe lời khuyên của ta, vậy ta xin lỗi.” Cố Hàm Sương cũng không nuông chiều loại người này, mũi kiếm sáng lên một đạo hàn mang, khí tức như sương trong nháy mắt đông kết thanh kiếm. Rắc một tiếng, thanh trọng kiếm vỡ thành băng vụn rơi đầy đất.
“Cái này… cái này… Không thể nào.” Kỷ Linh Thần hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được hiện thực trước mắt, không khỏi ôm đầu té quỵ xuống đất.
Cố Hàm Sương một cước đạp Kỷ Linh Thần rớt xuống lôi đài, ngạo nghễ nhìn kiếm khách bên dưới: “Ta đã nói rồi, các ngươi lên hết một lượt đi, ta không muốn lãng phí thời gian.”
Vừa nãy, Cố Hàm Sương nói như thế, tất cả mọi người đều cho rằng nàng đang làm ra vẻ. Bây giờ, bọn họ nghe tiếp lần nữa, trong lòng run lên, cảm nhận được một áp lực trước nay chưa từng có.
“Đừng có khoác lác. Ta đến lĩnh giáo… A!” Kiếm khách nổi danh không chịu được sự khinh thường và trào phúng của Cố Hàm Sương, rút kiếm nhảy lên lôi đài. Kết quả còn chưa xuất kiếm đã bị Cố Hàm Sương dùng vỏ kiếm đánh xuống dưới.
“Lẽ nào lại như vậy? Kiếm hội có thể nào để một nữ nhân khoe khoang chứ. Ta đến.” Lại có một người không tin, nhảy lên đài. Đáng tiếc một hiệp cũng không chịu được, bị quẳng xuống dưới.
“Đông Sơ Tam Kiếm, đặc biệt đến gặp ngươi một lần.” Không lâu sau, ba kiếm khách cùng nhau nhảy lên lôi đài, chưa đến ba giây đã hôn mê ngay tại lôi đài.
“…”
Cố Hàm Sương đối mặt với khiêu chiến của nhiều người, từ đầu đến cuối vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt, sau đó một kiếm đánh bại đối thủ.
Toàn bộ quá trình đều rất ngắn gọn, giống như người lớn đang chơi đùa với đứa bé.
Rất nhanh, trên sân còn chưa đến mười người, biểu hiện người nào cũng cứng ngắc. Bọn họ hoàn toàn không ngờ đến tình huống như thế này, nhất thời có chút trở tay không kịp, không biết ứng đối ra sao.
Kiếm Cửu Minh mặt không thay đổi nhìn Cố Hàm Sương trên lôi đài, tâm trạng cực kỳ phức tạp. Một mặt, ông thật sự không muốn xuất hiện cục diện một nữ nhân lực áp quần hùng, mặt khác ông lại cực kỳ thưởng thức kiếm thuật của Cố Hàm Sương. Dù sao, ông cũng là một Chú Kiếm Sư, ông thật sự kỳ vọng thần kiếm mà mình đúc ra sẽ có được một vị chủ nhân xứng đôi.
“Kiếm trang chủ, nữ nhân này tác oai tác quái, có vẻ không hợp với quy củ của kiếm hội.” Có người nhịn không được phàn nàn với Cao Kiếm Minh: “Nàng ta làm như vậy, quả thật đã làm bại hoại thanh danh của đại hội thử kiếm.”
Kiếm Cửu Minh thản nhiên nói: “Nếu ngươi cảm thấy không đúng, ngươi có thể đánh thắng nàng ta. Còn nếu ngươi đang nói nhảm, ngươi cũng không cần nói nữa.”
Ông vừa nói xong, lập tức dập tắt không ít người có tâm tư không tốt. Xem ra, chỉ có thể đánh bại nữ nhân trên lôi đài rồi nói tiếp.
“Kiếm pháp nữ nhân này rất quỷ dị, lại bất kính với kiếm đạo, mọi người cũng đừng ôm quy củ giang hồ gì cả.” Vân Tề Liệt đứng ra, nói với mười người còn lại: “Nếu quả thật để nàng ta lấy được kiếm khôi, mặt mũi nam nhi chúng ta xem như mất hết.”
Nghe xong, mười người kia vẫn còn hơi do dự. Dù sao, đối phương cũng là nữ, đánh không lại đã mất thể diện. Bây giờ liên thủ quần ẩu, chẳng khác nào không nói đạo nghĩa giang hồ.
“Tuy nói có chút không hợp đạo nghĩa giang hồ, nhưng trước mắt cũng không còn cách nào khác.” Tiêu Thính Vũ ngược lại phụ họa Vân Tề Liệt, cau mày nói: “Không đánh bại nàng ta, chúng ta sẽ thành điểm chê cười của mấy chục vạn kiếm tu Thanh Kiếm Châu.”
Tiêu Thính Vũ nói xong, những người còn lại đều buông xuống thận trọng, vội vàng hưởng ứng.
Nhưng bọn họ không nghĩ đến một khả năng khác. Nếu mười người liên thủ còn không đánh thắng, như vậy chuyện sẽ không còn là mất mặt đơn giản nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận