Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2134. Suýt chết

Người bị thương tất nhiên không phải Ninh Nhụy Nhụy, mà là Tiết Tiểu Đao.
Không thể không nói, một đao vừa rồi Tiết Tiểu Đao chém ra, thật sự rất kinh diễm. So với mấy đao trước đó thì hoàn toàn như trò đùa của trẻ con, không thể so sánh nổi.
Ninh Nhụy Nhụy cũng biết một đao ấy trốn không thoát, cho nên từ khi vừa mới bắt đầu không có ý định né tránh. Tất nhiên Hạ Thiên nói có thể chủ động phản công, vậy đã nói rõ thân pháp của Tiết Tiểu Đao chắc chắn tồn tại sơ hở, chỉ là nàng chưa có tìm được mà thôi.
Thế là Ninh Nhụy Nhụy nghe theo đề nghị của hắn, nhìn chằm chằm vào bắp thịt trên cánh tay của Tiết Tiểu Đao, cuối cùng nhìn ra rất nhiều đầu mối. Hình thể Tiết Tiểu Đao to đến có chút biến thái, hơn nữa những thứ đó không phải thịt mỡ, mà là cơ bắp, có thể xuất ra khí lực nhất định rất kinh người, điều đấy cũng là một trong những nguyên nhân làm cho tốc độ đao của hắn rất nhanh. Nhưng, cũng nhờ vào điều này đã tạo ra một sơ hở trong đao pháp của hắn. Đó chính là động tác cơ thể hắn không nhanh, mà đây chính là cơ hội để Ninh Nhụy Nhụy phản kích.
May mắn chính là, nàng bắt được cơ hội này một cách chính xác, trước khi một đao đáng sợ của Tiết Tiểu Đao còn chưa hình thành, đã dùng Lưu Vân Thiết Nhận xuyên qua cơ thể của hắn.
“Chuyện đó không có khả năng?” Tròng mắt của Tiết Tiểu Đao đều sắp lòi ra ngoài, hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận sự thật này, căng giọng rống giận: “Nhưng cơ thể của ta đã cải tạo vô số lần, độ cứng còn cứng hơn cả kim cương, cho dù là đại pháo cũng chưa chắc có thể oanh ra một cái lỗ to, làm sao đao của ngươi có thể đâm xuyên qua.”
“Không có gì là không thể.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Lại nói, loại cải tạo kia chả có tác dụng gì hết, ta tiện tay đâm một cái cũng có thể chọc thủng. Tiểu muội chân dài dùng chín phần khí lực, miễn cưỡng có thể xem như một ngón tay của ta, đâm xuyên cơ thể của ngươi là bình thường.”
“Ngươi tốt nhất khen ta một lần không được sao, nhất định phải thêm câu đằng sau làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy vốn đang thật cao hứng, nghe được hắn nói lại lập tức bó tay rồi.
Hạ Thiên nhún nhún vai, cười hì hì nói: “Tiểu muội chân dài, lời ta nói chính là thật, nếu như cô muốn nghe câu khích lệ thì bây giờ ta cũng có thể khen cô.”
“Thôi được rồi.” Ninh Nhụy Nhụy khoát tay áo.
“Không, không đúng, thanh đao này của ngươi có gì đó quái lạ.” Tiết Tiểu Đao bỗng dưng đưa tay nắm được Lưu Vân Thiết Nhận đâm xuyên cơ thể của hắn: “Đây là...... Binh khí dùng Vân Sương Thiết Trùng chế tạo ra, sao ngươi lại có được?”
“Vân Sương Thiết Trùng? Đó là thứ gì?” Ninh Nhụy Nhụy ngẩn người, thuận miệng hỏi ngược lại một câu.
“Đó là một loại sinh vật dị giới, vừa là côn trùng vừa là kim loại, có thể dùng để chế tạo binh khí.” Nghi ngờ trong mắt Tiết Tiểu Đao sâu hơn, tự lẩm bẩm một mình: “Tuy nhiên, đó là đồ vật ở tầng tiếp theo, căn bản các ngươi chưa từng đi tới, chắc chắn không thể biết được. Vậy cuối cùng cây đao ấy của ngươi tới từ chỗ nào?”
“Cần phải nói cho ngươi biết sao?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn thấy hắn đang chạm vào cây đao trong tay cô, cảm thấy hơi chán ghét, trực tiếp cắt gãy lưỡi đao của cây đao. Lưu Vân Thiết Nhận có tính chất đặc biệt, chính là có thể mềm có thể cứng, hơn nữa tùy lúc có thể cắt đứt.
“Vốn đang chỉ muốn chơi đùa với các ngươi, chơi xong là giết.” Tiết Tiểu Đao sờ vết thương một cái, chỉ thấy nơi đó đã khép lại: “Hiện tại xem ra trên người các ngươi còn cất giấu không ít bí mật, phải giữ lại chậm rãi nghiên cứu mới được.”
“Đao pháp của ngươi không có tác dụng với ta, tiếp theo là ta giết ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy nghe được hắn nhấn mạnh hai chữ “nghiên cứu” thì biết chắc chắn không phải chuyện gì tốt.
Tiết Tiểu Đao nghe nói như thế, không khỏi cười nhạo một tiếng: “Thật sự rất nực cười, chỉ là làm thương da lông của ta đã cảm thấy có thể giết ta? Ta sẽ để cho các ngươi biết trời cao đất rộng là gì! Xem đao... Á!”
Chữ “đao” vừa nói xong, lồng ngực của hắn đã trúng phải một đao. “Tad đã nói, chiêu của ngươi đã bị ta nhìn ra sơ hở, ngươi giãy giụa thế nào đi nữa cũng vô dụng.” Ninh Nhụy Nhụy nhanh chóng thu lại Lưu Vân Thiết Nhận, lạnh nhạt nói: “Thử lại bao nhiêu lần đều như nhau, nếu không muốn chết vẫn nên tránh ra, ta không muốn giết người.”
“Cuồng vọng giống tên hỗn đản Hạ Thiên kia!” Tiết Tiểu Đao vô cùng giận dữ, chỉ vào Ninh Nhụy Nhụy: “Không tự lượng sức mình, đi chết đi cho ta!”
Chân trái của Tiết Tiểu Đao đạp về phía trước một bước, tiếp theo hắn vạch ra một vòng cung bằng chân phải của mình, vung lên trường đao lại lần nữa bổ xuống, lần này không phải là gió mạnh mà là một luồng sấm sét, ầm ầm vang dội bên tai người khác.
“Không tốt.” Ninh Nhụy Nhụy bị tiếng sấm làm cho kinh ngạc, phản ứng chậm nửa nhịp, điểm này là sơ hở trí mạng khi đang quyết đấu với cao thủ.
“Ha ha, lần này ngươi còn không chết sao?” Tất nhiên Tiết Tiểu Đao cũng phát hiện điểm đó, nụ cười bên khóe miệng càng đậm.
Mất tiên cơ, Ninh Nhụy Nhụy chỉ có thể lựa chọn né tránh, mặc dù điểm này có chút mạo hiểm, nhưng thời cơ đã qua, tham công liều lĩnh chỉ sẽ tạo thành hậu quả thê thảm hơn.
“Muốn chạy trốn sao, chậm rồi!” Cánh tay Tiết Tiểu Đao bỗng nhiên tăng vọt ba mét, trường đao cũng đuổi kịp Ninh Nhụy Nhụy đang nhanh chóng lùi lại, trước mắt muốn chém nàng thành hai khúc.
Ầm!
Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Hạ Thiên lách mình, dẫn Ninh Nhụy Nhụy tránh khỏi nguy hiểm, rơi xuống cách đó hơn mười mấy mét.
Trường đao mạnh mẽ chém vào trên cây cầu, trong nháy mắt đất đá văng tung tóe, đập ra một cái hố cực lớn.
“A?” Tiết Tiểu Đao phát hiện đao của hắn không có chém trúng nàng, không khỏi nhíu mày, giương mắt xem xét, lập tức cười lạnh nói: “Ha ha, Hạ Thiên, cuối cùng ngươi không nhịn được muốn ra tay sao?”
“Là ta khinh địch.” Ninh Nhụy Nhụy chưa tỉnh hồn, vừa rồi đúng là có chút kinh hãi, trường đao gần như đã lướt qua gò má của nàng, lưỡi đao băng lãnh làm cho mặt của nàng hơi phát lạnh.
“Tiểu muội chân dài, cô không cần nghĩ nhiều như vậy.” Hạ Thiên cười hì hì: “Cô làm rất khá, vẫn nên giao tên ngu si này cho ta xử lý.”
“Không được, ta cần phải thắng hắn, nếu không về sau làm sao đối mặt với kẻ thù mạnh hơn được?” Trong lòng Ninh Nhụy Nhụy rất không cam tâm, khó lắm mới có chút tiến bộ, kết quả sơ sẩy một cái khiến nàng suýt chút nữa mất mạng, đối với sự kiêu ngạo từ trước đến nay của nàng mà nói thực sự khó mà tiếp nhận.
Hạ Thiên nhìn nàng, phát hiện ánh mắt của nàng vô cùng kiên định nên không có thuyết phục, gật đầu nói: “Vậy được thôi, cô đi đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận