Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1606. Đi Giang Hải

Thân là thám tử tư, Vạn Tiểu Sinh vẫn có mạng lưới giao tiếp, muốn nghe tin tức cũng không khó.
Mười phút sau, Vạn Tiểu Sinh vội vàng đi trở về, rất kích động.
“Tào Di, quá tốt rồi, chuyện này thật sự đã được giải quyết triệt để, bên cảnh sát đều bắt hết bọn hắn, mấu chốt là những người kia đều tự khai ra rất nhiều chuyện, mặc dù bây giờ còn đang tiến hành lập bản án, nhưng những người đó chắc chắn đều sẽ không ra ngoài được!” Giọng Vạn Tiểu Sinh kích động: “Bên phía tỉnh thành cũng đã có tổ chuyên án tới trợ giúp, lần này nhất định sẽ lập thành trọng án, bọn hắn đã nhìn chằm chằm những tội phạm đó rất lâu rồi!”
Cuối cùng, Vạn Tiểu Sinh nhịn không được nhìn Hạ Thiên, dáng sợ hãi than: “Hạ Thiên, ngươi, rốt cuộc sao ngươi làm được? Thật lợi hại, thật sự thật lợi hại!”
“Loại chuyện đó rất đơn giản.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Tóm lại, bây giờ các ngươi không có việc gì, ta thấy các ngươi cũng không cần tới quấn lấy vợ Tiểu Y Y của ta, bộ dáng kia của các ngươi làm hại ta không có cách nào có được thế giới hai người với vợ Tiểu Y Y.”
“Chồng, anh đừng bày ra bộ dáng đó nữa!” Lam Y Nhân có hơi im lặng, sao hắn lại nói như vậy? Đây không phải là trực tiếp đuổi người đi sao?
“Không có việc gì, không có việc gì, vậy Hạ Thiên, Lam tiểu thư, chúng ta lập tức về phòng của mình.” Vạn Tiểu Sinh đối với chuyện kia cũng không ngại, hắn thấy Hạ Thiên thật sự quá trâu, mà người mạnh mẽ như vậy, chấp nhận nói chuyện với hắn, đã xem như là tính tính rất tốt rồi.
“Đại soái ca Hạ, thật ngại quá, chúng ta lập tức đi, không làm bóng đèn nữa.” Tào Di nhẹ nhàng nở nụ cười: “Tuy nhiên, ngươi cũng phải kiềm chế một chút, đau lòng cho đại mỹ nữ Lam một chút, mặc dù dáng người nàng tốt, nhưng thân thể không nhất định sẽ đỡ được.”
“Tào Di, ngươi nói bậy gì đấy?” Khuôn mặt của Lam Y Nhân đỏ lên, Tào Di này thực sự là cái gì cũng nói được.
“Đúng thế, đây không phải là nói mò sao?” Hạ Thiên tán thành: “Cơ thể vợ Tiểu Y Y rất tốt, làm sao lại chịu không được chứ?”
Lam Y Nhân lấy hai tay che mặt, tên sắc lang này, càng tô càng đen!
“Hì hì, vậy đại soái ca Hạ, đại mỹ nữ Lam, hẹn gặp lại, có thể ta và Tiểu Sinh sẽ ở đây chơi mấy ngày, sau đó chúng ta chắc sẽ trở về tỉnh thành, tóm lại, lần sau các ngươi đến tỉnh thành, nếu như cần chúng ta làm chút chuyện gì, cứ việc gọi điện thoại, chúng ta nhất định sẽ tới ngay lập tức.” Hiện tại, tâm trạng của Tào Di rất tốt, mà từ sâu trong lòng nàng rất cảm kích với Hạ Thiên và Lam Y Nhân.
A, đương nhiên Tào Di cũng biết, bây giờ lời cảm ơn tốt nhất với Hạ Thiên chính là không làm bóng đèn, cho nên, nàng và Vạn Tiểu Sinh nhanh chóng rời đi.
“Chồng, nếu không thì chúng ta đi ăn cơm chiều đi, bây giờ mới năm giờ... Á!” Lam Y Nhân cảm thấy có chút không ổn lắm, đã muốn mượn cớ ra ngoài, nhưng rất nhanh nàng nói không ra lời.
Hạ Thiên trước đó đã nhàm chán lâu như vậy, bây giờ muốn làm chuyện mình thích làm, đến nỗi bỏ qua luôn giờ ăn cơm tối.
10h đêm.
“Chồng, bây giờ chúng ta có thể đi ăn cơm không?” Lam Y Nhân như mất hết sức lực, nàng thật sự rất đói, rất muốn ra ngoài ăn vặt để bổ sung thể lực.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng có thể gọi điện thoại để cho nhà hàng đưa cơm tới.” Hạ Thiên còn ôm Lam Y Nhân không có buông tay.
“Không muốn, ta muốn đi ra ngoài ăn!” Lam Y Nhân chu môi đỏ: “Chồng ơi đi đi, chúng ta ra ngoài ăn cơm, ta lại muốn ăn lẩu rồi.”
Lam Y Nhân bắt đầu nũng nịu, thật ra nàng cũng không phải thật sự rất muốn ăn lẩu, chỉ là nếu như không đi ra, nói không chừng vừa ăn cơm vừa sẽ bị nam nhân này giày vò mất.
“Vậy được rồi.” Hạ Thiên là nam nhân tốt thương vợ, tất nhiên sẽ chiều theo ý Lam Y Nhân đi ra ngoài.
“Ta đi tắm rửa trước.” Lam Y Nhân vừa nói vừa muốn rời giường, một giây sau, nàng đã hối hận.
Hối hận nói muốn đi tắm, bởi vì Hạ Thiên quyết định đi tắm cùng với nàng, sau đó, tắm lại hơn một tiếng.
Tận tới hơn 12h khuya, Hạ Thiên mới ăn mặc chỉnh tề với Lam Y Nhân ngồi ở tiệm lẩu, đây là một tiệm lẩu buôn bán hai mươi bốn giờ, việc làm ăn buổi tối còn tương đối tốt.
“Chồng, tiếp theo anh có kế hoạch gì không?” Hiện tại, cuối cùng Lam Y Nhân cũng có thể dễ dàng nói chuyện với Hạ Thiên: “Chúng ta cũng không thể mỗi ngày đều không làm việc, nếu không chúng ta rời khỏi thành phố Quế đi?”
Thật ra Lam Y Nhân rất muốn rời đi, nàng và nhà họ Lam đã triệt để cắt đứt, hơn nữa nàng cũng không hứng thú lại dính líu tới nhà họ Lam, ở thành phố này, nàng thật sự đã không còn gì cả, nên ở nơi này vẫn không có ý nghĩa gì, mà bản thân nàng cũng không lưu luyến gì đối với nơi này.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng muốn đi sao?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
“Có chút muốn đi, tuy anh không muốn đi cũng không sao, ở lại một khoảng thời gian vẫn được.” Lam Y Nhân biết Hạ Thiên lại muốn ở đây chờ Y Tiểu m, nàng cũng không phải muốn đi ngay lập tức.
“Thật ra ta cũng cảm thấy ở đây rất nhàm chán, ta cũng không muốn ở đây chờ vợ Y Y.” Hạ Thiên nghĩ lại nói: “Vợ Y Y rất không nghe lời, cũng không biết lúc nào nàng ấy mới trở về đây, vợ Tiểu Y Y, vậy chúng ta đợi lát nữa rồi đi thôi, hay chúng ta trở về thành phố Giang Hải đi, ta tương đối quen thuộc với nơi đó.”
“Đợi lát nữa đi ngay sao?” Lam Y Nhân khẽ giật mình, cái này cũng hơi gấp rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận