Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2064. Đánh cược

Vào nước hơi lạnh, Ninh Nhụy Nhụy cảm nhận được sự lạnh lẽo ở bên ngoài, trong nước còn có một tia thiêu đốt gần như khó mà nhận ra, chuyện này rất không bình thường.
"Nước sông này có vấn đề." Trong đầu Ninh Nhụy Nhụy thoáng hiện lên một ý niệm như thế.
Nhưng nàng cũng không có dừng lại hay lớn tiếng kinh hô, là một vận động viên chuyên nghiệp, khi đang thi đấu gặp phải tình trạng bất ngờ tuyệt đối vẫn phải duy trì trạng thái thấy biến không kinh, tranh tài quan trọng, những thứ khác phải đợi sau khi kết thúc trận đấu lại nói.
Trong lòng của Tiền Mẫn Mẫn vô cùng sảng khoái, bọn hắn đã thăm dò con sông ấy trước đó, bởi vậy còn trả giá mấy mạng người. Sở dĩ nàng kích Ninh Nhụy Nhụy xuống nước, chính là muốn nhân cơ hội này lấy mạng của Ninh Nhụy Nhụy, để giải mối hận trong lòng nàng.
Nước sông rất trong, nhìn qua không có khuyết điểm gì, nhưng thật ra lại có tính ăn mòn cao, hơn nữa sẽ từ từ thấm vào bên trong cơ thể qua làn da, đại khái chừng nửa giờ sau sẽ phát tác, đến lúc đó người dính phải nước sông, cơ thể sẽ nát rữa mà chết.
Tiền Mẫn Mẫn đã mặc áo tắm đặc chế, lại sớm chuẩn bị thuốc uống, bơi qua lại năm trăm mét hoàn toàn không có vấn đề gì, mà Ninh Nhụy Nhụy không có bất kỳ đối sách phòng vệ nào, nhất định sẽ trúng chiêu. Cứ như vậy, cho dù thắng hay thua thì nàng cũng có thể lấy mạng của Ninh Nhụy Nhụy, cái này quả thật là một kế hoạch báo thù hoàn mỹ.
"Chờ đã, tại sao ta lại rơi lại phía sau rồi?"
Khi Tiền Mẫn Mẫn còn đang đắc ý thì bỗng dưng nhìn thấy Ninh Nhụy Nhụy đột ngột tăng tốc, trong nháy mắt đã bỏ nàng lại đằng sau: "Không có khả năng, nước sông chắc đã ăn mòn làn da của nàng mới đúng, tại sao nàng ta vẫn có thể bơi nhanh như vậy được?"
Ninh Nhụy Nhụy hiển nhiên không có suy nghĩ nhiều như vậy, nàng đang tập trung tinh thần, hết sức chuyên chú vẫn duy trì tư thái bơi lội ưu nhã, tại thời điểm thích hợp lại tăng tốc xông lên, còn vấn đề liên quan tới nước sông đã sớm bị nàng vứt qua sau đầu.
Mặc kệ là vận động gì, chỉ cần có tính khiêu chiến bản thân thì Ninh Nhụy Nhụy đều rất thích, hơn nữa một khi bắt đầu sẽ bài trừ tạp niệm, toàn lực ứng phó, đây là sự tôn trọng của nàng đối với vận động, đồng thời cũng là tín niệm mà nàng kiên trì cho tới bây giờ.
Tiền Mẫn Mẫn hiển nhiên không phải là người như thế, mặc kệ vận động hay chuyện khác, đối với nàng mà nói thì tất cả đều chỉ là công cụ, là hòn đá kê chân mà thôi, dưới cái nhìn của nàng, tín niệm tinh thần gì đó đều là đánh rắm, một khi bước vào trận đấu thì lợi ích là tối cao, thắng thua là trên hết, cho nên nàng không thể nào tiếp thu được thất bại.
Tiền Mẫn Mẫn nhìn thấy Ninh Nhụy Nhụy dễ dàng vượt qua mình như thế, hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được. Lúc trước khi còn ở trong đội nhảy cầu, nàng tự nhận thực lực của mình là mạnh nhất, kết quả Ninh Nhụy Nhụy vừa tới nháy mắt đã đoạt hết danh tiếng của nàng, hơn nữa còn vang danh toàn thế giới, chuyện ấy làm sao không khiến nàng ghen ghét cho được?
Chuyện kia vẫn luôn canh cánh trong lòng nàng, cho nên nàng đã sử dụng các loại thủ đoạn vặt vãnh muốn cho Ninh Nhụy Nhụy xấu mặt, đáng tiếc không như mong muốn, kết quả cuối cùng lại là nàng bị đuổi khỏi đội.
Những năm gần đây nàng như nổi điên mà rèn luyện bản thân, chính là nghĩ tới một ngày nào đó sẽ có thể siêu việt Ninh Nhụy Nhụy, để cho tất cả mọi người nhìn rõ ràng nàng mới là nữ hoàng trong nước danh xứng với thật. Nhưng toàn bộ sự việc diễn ra ở trước mắt lại cho nàng một kích trầm trọng, sự chênh lệch giữa người với người thật sự lớn tới như vậy sao?
"Ta không phục, ta không tin ta sẽ thua bởi ngươi!" Ôm ý niệm như thế, Tiền Mẫn Mẫn cố gắng đuổi theo Ninh Nhụy Nhụy.
Chỉ là sau khi cắn răng đuổi theo một, hai phút, Tiền Mẫn Mẫn vẫn không tài nào rút ngắn được sự chênh lệch với Ninh Nhụy Nhụy, ngược lại càng ngày càng bị rơi lại phía sau, nếu cứ tiếp tục như vậy thì nàng tuyệt đối sẽ phải thua cuộc.
"Tại sao nàng ta có thể bơi nhanh đến như vậy!" Lòng đố kỵ của Tiền Mẫn Mẫn lại dâng lên lần nữa, nhìn hình bóng khỏe mạnh lại ưu nhã phía trước, lý trí của nàng dần dần đánh mất, sau đó lặng lẽ móc ra một cái nỏ bắn dưới nước từ trong chiếc túi mang theo bên mình. Đây là món vũ khí mà Tiền Mẫn Mẫn mang theo trước khi xuống nước, nàng đã sớm có tính toán giải quyết Ninh Nhụy Nhụy ngay tại đây, để giải tỏa nỗi oán hận bấy lâu nay trong lòng mình.
"Để ta xem ngươi còn bơi như thế nào nữa! Đi chết cho ta!" Tiền Mẫn Mẫn nhắm ngay Ninh Nhụy Nhụy đang bơi phía trước, sau đó bóp cò không chút do dự.
Mặc dù Ninh Nhụy Nhụy đang bơi lội một cách hết sức chăm chú, nhưng theo bản năng vẫn cảm nhận được nguy hiểm, nàng vô thức hơi nghiêng người tạo thành một đường vòng cung duyên dáng trong nước, bàn tay vung lên tóm được mũi tên rồi tiện tay quăng sang một bên, tiếp tục bơi về phía trước.
"Vậy mà nàng ta cũng có thể tránh thoát, sao lại như thế được...... Ách!" Tiền Mẫn Mẫn nhìn ngây người, chưa kịp cảm khái xong thì bỗng dưng có một mũi tên ghim thẳng vào người nàng, Tiền Mẫn Mẫn không nhịn được phát ra một tiếng rên thảm.
Ở trên bờ, Hạ Thiên lại bị người của đội thám hiểm bao vây, mà tên Mike kia thì bị một nữ đội viên đỡ đến bên cạnh cứu chữa.
"Các ngươi trông chừng cho kỹ vào, đừng cho hắn chạy thoát!" Mike mới vừa được đồng bạn cứu tỉnh, trên người gãy vài cây xương, đang được băng bó khẩn cấp, hắn ngồi đó kêu ầm lên: "Hôm nay không giết chết hắn thì ta không phải họ Mạch...... Mike."
Tố chất cơ thể của bọn hắn nhìn qua không tồi, tất cả đều là nhà mạo hiểm mà Mike chọn lựa từ các nơi trên thế giới, ai nấy đều có chút danh tiếng ở trong giới, quyền cước công phu đương nhiên không yếu, cho nên dù nhìn thấy Hạ Thiên đá bay Mike bằng một cước thì bọn hắn cũng không để ở trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận