Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3141: Sống không bằng chết

Đám người đi theo Giang Vô Cữu, phần lớn đều là ác nhân cuồng ma cùng hung cực ác, hoặc bại hoại phản đồ tu chân giới. Dưới tay mỗi người đều có vô số nhân mạng, trên người cũng có tuyệt kỹ, không phải hạng người bình thường.
Những người này nghe được mệnh lệnh của Trương đội trưởng, lập tức lấy ra binh khí của mình, phân tán ra ngoài, vây kín từng phương vị.
“Trảm Dạ kiếm pháp, nhất thức Phong Thanh Nguyệt Bạch.”
Khương Thanh Nguyệt bình thản tự nhiên, ánh mắt đẹp không hề gợn sóng.
Trường kiếm trong tay cũng yên tĩnh như trăng trong đêm, chiếu rọi tám hướng, thiên địa đều sáng.
Chỉ trong chớp mắt, trường kiếm đã thu vào vỏ.
Thân hình nàng giống như đóa hoa sen đứng trên cầu gãy.
“Sao?” Gương mặt Trương đội trưởng hiện lên sự nghi ngờ: “Nữ nhân đứng đằng kia, các ngươi còn chờ cái gì nữa? Mau bắt xuống… phốc!”
Lời còn chưa nói hết, hắn ta đã há miệng phun ra một ngụm máu.
Những người còn lại cũng giống như thế, ngã hết xuống đất, không ai còn sống.
“Ngay cả một kiếm cũng không tiếp nổi?” Vương Tiểu Nha nhếch miệng: “Thật sự quá phế vật. Sớm biết như thế, ta đã đi theo Sở Dao đua thuyền rồi.”
Cùng lúc đó, Sở Dao điều khiển thuyền lướt đi trên mặt sông, nhưng nàng điều khiển rất có phân tấc, cũng không gia tăng tốc độ đến cực hạn, mà khống chế tốc độ, phòng ngừa gây nên gợn sóng quá lớn khiến người trên bờ bị thương hoặc phòng ốc bị hư hại.
“Ha ha, mỹ nhân, ngươi đang cố ý chờ bổn vương sao?” Giang Vô Cữu theo sát đằng sau không hề có chút suy nghĩ thương tiếc bách tính, sóng văng tung tóe như nước thủy triều, phòng ốc bị hư hại không ít, khiến rất nhiều người mất nhà khóc rống lên. Hắn ta nhìn thấy, cảm thấy vô cùng thú vị, thậm chí còn cười ha hả.
Sở Dao quyết định xử lý tên ngốc này nhưng không thể chọn nơi có quá nhiều người. Nếu chẳng may hắn ta nổi điên, đoán chừng sẽ liên lụy rất nhiều người vô tội.
“Có gan thì ngươi lên đi.” Sở Dao lập tức tăng tốc, nhấc thuyền lên khỏi mặt nước, giống như ngự kiếm lao vút đi.
“Ha ha, đây không phải là cách dùng đúng của thuyền thủy tốc.” Giang Vô Cữu lắc đầu: “Mỹ nhân ơi, ngươi làm như thế chỉ tổ tốn rất nhiều linh khí mà thôi, chẳng những không kéo dài được khoảng cách với ta, ngược lại còn tạo cơ hội cho bổn vương đuổi kịp ngươi.”
Hắn ta đột nhiên làm ra vẻ bừng tỉnh: “Bổn vương biết rồi, mỹ nhân ngươi nhất định không kịp chờ đợi muốn làm vương phi đúng không, cho nên ngươi mới tạo ra cơ hội như vậy. Yên tâm đi, bổn vương tuyệt không cô phụ ý tốt của ngươi.”
Giang Vô Cữu cũng lập tức gia tăng tốc độ, trong nháy mắt đã ra khỏi vương đô, thuận theo dòng sông ra đến ngoài thành.
Một lát sau, Giang Vô Cữu nhìn thấy Sở Dao đứng trên mặt nước chờ hắn ta.
Nơi này là khu vực ngoại ô, hai bên là rừng cây vô cùng rậm rạp và dãy núi liên miên không dứt.
“Mỹ nhân, ngươi muốn trực tiếp nhận thua sao?” Giang Vô Cữu cũng dừng lại thuyền, cười ha hả nhìn Sở Dao: “Nơi này phong quang vô hạn, rất hợp cho những hoạt động hoang dã, chi bằng ngươi cùng khoái hoạt với bổn vương… A!”
Lời còn chưa nói hết, hắn ta nhìn thấy Sở Dao bay lên, điều khiển thuyền thủy tốc đập vào mặt của hắn ta.
Răng trong miệng Giang Vô Cữu rơi xuống, vỡ nát. Đáng tiếc hắn ta lại không cách nào phun ra, chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
Đám răng vụn sắc bén cắt đứt thực quản, dạ dày của hắn ta, khiến cho hắn ta đau đến mức không muốn sống.
Khi Giang Vô Cữu đang định vận linh khí trị liệu vết thương bên trong cơ thể, một quyền của Sở Dao đã đánh vào hậu tâm của hắn ta, quyền kình trực tiếp đánh nổ đan điền khí hải của hắn ta.
Phốc!
Giang Vô Cữu phun ra một ngụm máu, cả người ngã xuống sông. Mặc dù hắn ta không biết vì sao nữ nhân này tập kích hắn ta, nhưng hắn ta cảm nhận được nguy hiểm, đang định mượn thủy độn chạy trở về.
Đáng tiếc, suy nghĩ này của hắn ta lại không thành công.
“Ngươi thích thuyền bão tố đúng không?” Sở Dao lạnh lùng nhìn Giang Vô Cữu, sau đó điều khiển thuyền thủy tốc đâm vào lưng của hắn ta, khiến cho sống lưng của hắn ta vỡ nát: “Vậy ta sẽ khiến cho ngươi nhận hết bão tố.”
Sở Dao rót rất nhiều linh khí vào trong thuyền thủy tốc, sau đó đá một cước ra ngoài.
Chỉ thấy con thuyền thủy tốc mở ra một con đường, nhanh chóng đẩy Giang Vô Cữu đã vỡ nát đan điền khí hải lao đi, ngược dòng mà lên, trong nháy mắt biến mất trước mắt Sở Dao.
Trước khi linh khí còn chưa hao hết, con thuyền thủy tốc sẽ lao nhanh trong nước, hơn nữa tốc độ còn càng lúc càng nhanh.
Sau lưng Giang Vô Cữu đã bị nứt, dòng nước to lớn sẽ róc huyết nhục của hắn ta ra. Trong khoảng thời gian này, hắn ta sẽ cảm nhận được sự đau đớn vô hạn, nhưng bởi vì cơ thể của hắn ta và thuyền thủy tốc đã hòa thành một thể, còn được linh khí trong thuyền tẩm bổ, trong khoảnh khắc không thể chết được.
Lặp đi lặp lại cho đến khi linh khí hao hết, đến khi đó vị Tam vương tử này đoán chừng chỉ còn lại bộ xương.
Đây chính là đau đến không muốn sống, sống không bằng chết, muốn chết cũng khó khăn.
P/s: Thích nhất là nữ nhân làm việc quyết đoán, lạnh lùng, ra tay không hề nhân nhượng đối với những kẻ gian ác. Sở Dao còn là tiểu thái muội chuyên đua xe ở trái đất, đến thế giới tu tiên giả trở thành tiểu thái muội đua thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận