Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1812. Không đẹp nhưng uống rất được đấy

“Ồ, đó là bạn của ngươi đó sao?” Cuối cùng thì Hạ Thiên đã chú ý tới Nam Cung Tú: “Cửu nha đầu, tại sao ngươi lại tìm một người bạn xấu xí như vậy chứ? Ngươi chưa nghe nói ngưu tầm ngưu mã tầm mã sao? Muốn tìm bạn thì cũng phải tìm được một người ưa nhìn một chút, ít ra cũng phải xinh đẹp như ngươi mới được.”
A Cửu đột nhiên cảm thấy tên lưu manh này có thể sẽ bị Nam Cung Tú trực tiếp đánh chết.
Tuy nhiên, Nam Cung Tú không giết Hạ Thiên mà thực tế, giờ phút này, Nam Cung Tú vẫn nở một nụ cười trên môi.
“A Cửu tiểu thư, đây là bạn trai ngươi nhỉ?” Nam Cung Tú đứng dậy, sau đó nàng nhìn Hạ Thiên: “Thực ra ngươi nói đúng, ta thực sự thua kém A Cửu tiểu thư quá xa, nhưng có lẽ vì vậy mà A Cửu tiểu thư khó tìm được bạn, nên ta cũng mới may mắn được làm bạn với nàng.”
“Ôi, Cửu nha đầu, chắc là ngươi quá nhàm chán nên mới tạm thời tìm bạn, nhưng không sao đâu, bây giờ có ta ở đây chơi với ngươi, ngươ không còn chán nữa, không cần người bạn đó nữa.” Hạ Thiên vẫn phớt lờ Nam Cung Tú, chỉ nói chuyện với A Cửu, nói xong ôm A Cửu tiếp tục bước ra ngoài.
“Này, ngươi thả ta ra!” A Cửu tức điên lên, là ai, ai có quan hệ với hắn chứ?
Nếu Nam Cung Tú thực sự chỉ là một người bạn bình thường, A Cửu có thể sẽ không cần Hạ Thiên làm quen với người ta, nhưng vấn đề là nếu nàng thực sự muốn để Hạ Thiên đưa nàng đi, để Nam Cung Tú ở đây một mình, có lẽ, một giây tới, sẽ là một trận chiến lớn.
A Cửu không rõ là nàng có thực sự muốn hợp tác với Nam Cung Tú hay không, nhưng ít nhất bây giờ nàng chưa chuẩn bị tâm lý cho Nam Cung Tú đấu với Hạ Thiên, đặc biệt, xét thấy Nam Cung Tú có công lực cao hơn, Hạ Thiên có thể trực tiếp bị đánh chết.
Nếu là trước đây, nàng cho rằng Hạ Thiên bị giết là chuyện tốt, nhưng hiện tại, nàng không chắc lắm.
“Buổi tối ta muốn ăn cơm với bạn ta, nếu ngươi muốn đưa ta đi ăn cơm, ngươi phải đưa nàng ấy đi cùng.” A Cửu lập tức lại nói, vì nàng rất chắc chắn, Nam Cung Tú muốn đi theo hai người họ, về việc Nam Cung Tú muốn làm gì, nàng thực sự vẫn không chắc lắm.
Cuối cùng, A Cửu không thực sự tin vào Nam Cung Tú.
Theo quan điểm của A Cửu, đối với Hạ Thiên, dù tốt hay xấu, thì mọi chuyện đều cần phải rõ ràng, dù tốt hay xấu thì hắn cũng sẽ không che giấu, nhưng Nam Cung Tú kia là một người tu tiên cường đại lại đột nhiên xuất hiện, không hề đơn giản như vậy.
Tóm lại, A Cửu cũng hy vọng có thể quan sát thêm một lúc, mà hiện tại, nàng không muốn hai bên ngay lập tức xảy ra xung đột gay gắt.
“Được thôi, vậy thì dẫn theo đi.” Hạ Thiên có chút không vui: “Cửu nha đầu, ngươi thật sự cần cải thiện khẩu vị của mình, lần sau ngươi tìm một người bạn ưa nhìn một chút, để nàng ấy làm vợ ta.”
A Cửu không thèm để ý đến Hạ Thiên mà chỉ nhìn Nam Cung Tú: “Nam Cung tiểu thư, chúng ta đổi sang nơi khác ăn cơm đi.”
“Được.” Qủa nhiên Nam Cung Tú không từ chối, ngay lập tức đứng dậy, đi về phía hai người họ.
“Ngươi thả ta ra, ta sẽ tự mình đi.” A Cửu lại cáu kỉnh nói với Hạ Thiên.
“Cửu nha đầu, ngươi dạo chơi bên ngoài lâu như vậy, sao vẫn còn keo kiệt như vậy chứ?” Hạ Thiên hơi khó hiểu: “Đồ đệ mỹ nữ của ta hào phóng hơn ngươi rất nhiều.”
Nói tới nói lui Hạ Thiên vẫn buông A Cửu ra, còn A Cửu thì lười trả lời câu hỏi của Hạ Thiên, đương nhiên không có hứng hỏi đồ đệ mỹ nữ của hắn là ai.
“Cửu nha đầu, ở phía trước có một nhà hàng lẩu, chúng ta đi ăn lẩu đi.” Lúc này Hạ Thiên lại nói.
“Tuỳ ngươi.” Thật ra A Cửu cũng không có tâm trạng ăn gì, chỉ là bị Hạ Thiên kéo đi, bây giờ còn có Nam Cung Tú đang quan sát xung quanh, nàng ta không còn cách nào khác.
Không hề nghi ngờ, Hạ Thiên không hỏi ý kiến của Nam Cung Tú, cho nên vài phút sau, cả ba người họ bước vào một nhà hàng lẩu.
Thật ra là đang mùa hè, nên có rất nhiều người ăn lẩu, ít nhất nhà hàng lẩu đó hiện tại kinh doanh khá tốt, nhà hàng lẩu đều có phòng riêng, tuy nhiên có một yêu cầu tối thiểu dành cho người muốn phòng riêng, điều đó hoàn toàn không phải là vấn đề đối với Hạ Thiên.
Họ gọi một nồi lẩu uyên ương, sau đó theo kiểu gọi món thông thường của Hạ Thiên, món nào trong thực đơn cũng phải mang lên một phần, kể cả món đặt trước.
“Cửu nha đầu, nào, ăn thịt, ăn nhiều chút…”
“Cửu nha đầu, ăn thử món này đi…”
“Cửu nha đầu, ngươi ăn thử món này…”
Khoảng hơn một tiếng sau, Hạ Thiên cứ thuyết phục A Cửu ăn, tất nhiên bản thân hắn cũng không ăn ít, về phần Nam Cung Tú, nàng vẫn bị Hạ Thiên phớt lờ.
Ngược lại, A Cửu thỉnh thoảng mời Nam Cung Tú ăn gì đó, Nam Cung Tú có vẻ khá thích thú với đồ ăn ở đây, nàng ăn cũng không tính là ít, ừm, nàng còn uống rất nhiều rượu.
“Này, phải nói, Cửu nha đầu, bạn của ngươi trông không đẹp, nhưng uống rất được đấy.” Hạ Thiên mỉm cười với A Cửu, sau đó quay lại nhìn Nam Cung Tú với ánh mắt kỳ quái: “Đúng rồi, ta có nói với ngươi ta có một cô vợ thích nhậu chưa nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận