Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2497: Trò chơi bắt đầu

Căn phòng vẫn là căn phòng kia, có điều bây giờ lại phủ thêm một tầng sương mỏng, có vẻ cực kỳ không chân thực.
Huống chi người trong phòng bỗng dưng không thấy ai nữa, việc này không đúng cho lắm.
“Ta không rảnh chơi đùa với ngươi.” Triệu Thanh Thanh biến sắc, lạnh giọng nói: “Hơn nữa ngươi cũng không xứng.”
Đường Mộc ngược lại tỏ vẻ vô cùng hứng thú, mỉm cười càng tươi tắn hơn: “Thế này mới thú vị chứ, ta chỉ thích kiểu rõ ràng không muốn phối hợp của các ngươi, nhưng lại không thể không làm theo.”
“Biến thái!” Triệu Thanh Thanh mắng trả ngay lập tức.
“Đánh giá này có hơi quá nhỉ.”
Đường Mộc lắc đầu, “Nói đến biến thái, ai có thể sánh bằng Hạ Thiên được, hắn mới là the best trong giới biến thái.”
Triệu Thanh Thanh có chút tức giận nói: “Dám nói xấu sư phụ ta à, hôm nay ngươi nhất định phải chết.”
“Ha ha, mỗi ngày đều có người nói ta phải chết mà.” Đường Mộc có chút kiêu ngạo nói: “Đáng tiếc Đường mỗ vẫn sống rất tốt cho đến bây giờ, Triệu tiểu thư à, đừng nói khó nghe như thế ngươi không giết được ta đâu.”
“Phải không?” Triệu Thanh Thanh cười mỉa mai, “Có đôi khi đừng nói quá chắc chắn, dễ dàng bị vả mặt lắm.”
Đường Mộc khoanh tay nhìn Triệu Thanh Thanh, thở dài nói: “Triệu tiểu thư, ta biết ngươi đúng là có bản lĩnh, nhưng trên thế giới này luôn có vài thứ vượt qua tưởng tượng của phàm nhân.”
“Ví dụ như vị trí hiện tại của chúng ta, ngươi cho rằng chỉ là ảo cảnh thông thường, chỉ cần đánh bại ta liền có thể phá vỡ, đúng không?”
Triệu Thanh Thanh hờ hững nói: “Chẳng lẽ không đúng sao?”
“Đương nhiên không phải, thật ra đây là một không gian độc lập, hoàn toàn không dựa vào ý chí của bất kỳ ai để thay đổi.”
Đường Mộc dáng vẻ thản nhiên ngả về phía sau, bỗng dưng một cái ghế xuất hiện ra, sau khi ngồi xuống hắn nói tiếp: “Ta chỉ chuyển không gian đến đây thôi mà, cho dù ta muốn ra ngoài thì cũng phải đợi qua thời quy định đã.”
“Có thời gian quy định ư?” Triệu Thanh Thanh bắt được từ mấu chốt, “Ngươi nói là không gian này có thời gian quy định sao.”
“Đúng vậy, thời gian là ba ngày.”
Đường Mộc gật đầu nói: “Ba ngày sau không gian này sẽ tự động biến mất, các ngươi sẽ được tự do.”
Triệu Thanh Thanh hỏi: “Ngươi làm nhiều chuyện như vậy, rốt cuộc muốn làm cái gì?”
“Bây giờ nói cho ngươi cũng không sao.” Đường Mộc móc lỗ mũi, lười biếng nói: “Chúng ta hợp tác với Thiên Cung ở nước ngoài, bọn họ muốn đối phó với Hạ Thiên, mà chúng ta lại muốn có thế lực của Hạ Thiên, chỉ đơn giản vậy thôi.”
“Thiên cung?” Trong lòng Triệu Thanh Thanh sinh ra một ý nghĩ, không khỏi nhớ tới một người: “Tiêu gia?”
Đường Mộc sửng sốt một chút, lắc đầu nói: “Hình như người đó không họ Tiêu, còn có quan hệ với Tiêu gia hay không ta cũng không biết.”
“Không phải Tiêu gia thì người đến là ai?” Triệu Thanh Thanh hỏi.
“Cũng chỉ có lão đại của chúng ta biết thôi.” Đường Mộc khẽ vươn tay, lòng bàn tay trống rỗng xuất hiện một chùm nho nho, rồi từ từ vặt nho ăn, “Không thể không nói đám nữa nhân các ngươi đúng là rất lợi hại, nếu như không có biện pháp vây bắt này thì thật sự khó mà nộp lên trên.”
Triệu Thanh Thanh cười nhạo nói: “Chỉ mỗi địa phương rách nát này mà muốn giữ chân chúng ta trong ba ngày?”
Đang nói, đột nhiên nàng cảm thấy không đúng, ngạc nhiên hỏi: “Các ngươi dựa vào đâu mà cho rằng ba ngày sau sư phụ ta sẽ xuất hiện?”
“Chúng ta không có cho rằng như vậy.”
Đường Mộc bĩu môi, phun ra mấy hạt nho, “Chỉ cần bắt các ngươi lại, sau đó tung tin tức ra.”
“Nếu như Hạ Thiên thật sự thương các ngươi, thì nhất định sẽ xuất hiện.”
“Mặc kệ hắn ở xó xỉnh nào trên thế giới, chỉ nguyên bản lĩnh kia của hắn trong vòng ba ngày sẽ quay về.”
Lời này ngược lại không sai, dựa vào võ công của Hạ Thiên, ba ngày đủ để dạo một vòng quanh địa cầu.
Có điều vấn đề là các nàng chỉ biết Hạ Thiên đi tìm Y Tiểu m, vị trí cụ thể thì hoàn toàn không rõ.
Nhỡ đâu ở mấy chỗ giống bí cảnh dưới đáy biển bị ngăn chặn các tin tức, vậy coi như truyền tin tức ra cũng không có tác dụng gì.
Đường Mộc nhìn như hững hờ, nhưng thực ra hắn vẫn luôn quan sát Triệu Thanh Thanh, trông thấy ánh mắt có chút mê man của nàng, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Triệu Thanh Thanh quả thật có chút rơi vào cạm bẫy tư duy, đó chính là nhỡ đâu trong ba ngày Hạ Thiên không xuất hiện, vậy tính mạng của các nàng sẽ gặp nguy hiểm, bọn họ nhất định sẽ nghĩ cách báo cho Hạ Thiên.
Mà cứ nghĩ như vậy, tiếp đó sẽ rơi vào một khoảng không trống rỗng, nàng không hề biết Hạ Thiên ở đâu, cũng không có biện pháp báo cho hắn.
Vậy chỉ có thể chờ chết thôi sao?
Triệu Thanh Thanh nhíu mày lại, trán túa mồ hôi.
“Ba ngày nữa vị lão đại của Thiên Cung sẽ đến Giang Hải.”
Đường Mộc tiếp tục châm ngòi thổi gió, “Nếu như đến lúc đó không thấy Hạ Thiên, thì sẽ giết hết cả đám các ngươi, còn có người thân của các ngươi.”
Triệu Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, không thèm trả lời Đường Mộc, nàng vẫn đang suy nghĩ làm sao để truyền tin cho Hạ Thiên.
Nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên đáy lòng nàng dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, sau đó sợ hãi giật mình tỉnh giấc.
“Thiếu chút nữa nói ra rồi.”
Triệu Thanh Thanh cả người mồ hôi lạnh tràn trề, phát hiện không gian này thực sự quỷ dị, vậy mà lại có thể tác động đến tâm lý của người khác, khiến nàng vô thức rơi vào một vấn đề khó giải quyết, không thể kiềm chế nổi.
Ngay lập tức, Triệu Thanh Thanh liền hoàn toàn tỉnh táo, kỳ thực nàng không cần nghĩ cách truyền tin cho Hạ Thiên làm gì cả, chỉ cần giải quyết trước mắt người này là được, rồi đánh vỡ không gian này, tại sao phải nàng nhất định phải đi theo thiết lập của người khác chứ, đúng là ngu ngốc mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận