Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3176: Suy nghĩ của Diệp Mộng Oánh (01)

Trường Mộng Xuyên.
“Sao?”
Triệu Yêu Yêu sửng sốt hỏi Diệp Mộng Oánh: “Mộng Oánh tỷ tỷ, ngươi có nghe được âm thanh gì hay không?”
“Nghe được.”
Diệp Mộng Oánh cau mày. Bọn họ bị vây ở đây cũng một khoảng thời gian rồi.
Trong khoảng thời gian này, nàng đã thử qua vô số phương pháp, kết quả không hề rung chuyển được tế đàn này nửa phần.
Cũng may bây giờ các nàng là tu tiên giả, đã có thể tích cốc. Cho dù không ăn không uống cũng sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng cảm giác bị vây ở đây quả thật khó chịu, còn có thể sẽ làm chậm trễ mọi chuyện.
“Cái gì vạn năm, cái gì thanh tu?”
Triệu Yêu Yêu cau chặt mày, chỉ vào bệ đá màu đen bên trên tế đàn: “m thanh đó dường như phát ra từ dưới đáy tế đàn này.”
“m thanh này có chút quỷ dị.”
Diệp Mộng Oánh trời sinh tính tình cẩn thận, nhớ lại âm thanh vừa nãy: “Rất nhẹ, lại rất xa, thậm chí không giống như phát ra từ thế giới này.”
“Không phải phát ra từ thế giới này?” Triệu Yêu Yêu sửng sốt, vô thức hỏi: “Chẳng lẽ lại từ trái đất truyền đến?”
Diệp Mộng Oánh cũng nghĩ đến khả năng này: “Ngược lại có khả năng, cũng chưa chắc đã là trái đất, nhưng dưới đáy của tế đàn nhất định thông đến một thế giới khác.”
“Giống như truyền tống trận vậy?” Triệu Yêu Yêu hỏi.
“Không chỉ là truyền tống trận.” Diệp Mộng Oánh lộ ra vẻ ngưng trọng: “Chỉ sợ đây chính là một kiệt tác của Vạn Hỏa giáo dùng vạn năm thời gian phục sinh Dã Hỏa lão tổ, đồng thời bồi dưỡng tín đồ thế giới khác, chờ thời cơ thích hợp sẽ dùng loại tế đàn này tập trung tất cả đến Tiên Vân đại lục, nhất cử phản công.”
“Vậy thì đáng sợ quá.” Triệu Yêu Yêu liên tưởng đến cảnh tượng đó: “Cái gì tường lửa cũng không ngăn được công kích vô cùng vô tận.”
Diệp Mộng Oánh gật đầu, nói với Triệu Yêu Yêu: “Chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp để ra ngoài, trở lại đảo Thần Tiên, công bố việc này cho mọi người.”
“Đúng vậy.” Triệu Yêu Yêu cũng cảm thấy việc này vô cùng khẩn cấp, nhưng vẫn lo lắng nói: “Chỉ là, nếu không đánh tan được tế đàn này, chúng ta không ra ngoài được.”
Lúc này, trên bệ đá màu đen của tế đàn bỗng dưng toát lên từng sợi khói đen, tiếp theo ngưng thành hình dáng của Tâm Ma kỳ chủ.
“Đừng hòng ra ngoài, các ngươi ra ngoài không được đâu.” Tâm Ma kỳ chủ cười gằn: “Bổn kỳ chủ đã sống lại rồi. Ta đã nói từ trước, ta giết không chết đâu.”
Triệu Yêu Yêu tức giận xông lên phía trước, một quyền đánh tan cơ thể vừa mới ngưng thực của Tâm Ma kỳ chủ.
Qua một khoảng thời gian nữa, Tâm Ma kỳ chủ lại xuất hiện: “Chậc chậc chậc, thời gian chung đụng vẫn còn dài lắm, chưa gì đã nổi nóng như vậy rồi…”
Không biết lần thứ bao nhiêu, thân hình Tâm Ma kỳ chủ lại ngưng thực lần nữa, gương mặt chỉ toàn là nụ cười: “Hai vị tiên tử, các ngươi còn chịu đựng được nữa không?”
“Giết ngươi một vạn lần cũng không thành vấn đề.” Diệp Mộng Oánh lạnh giọng nói.
Triệu Yêu Yêu cố nén lửa giận: “Đúng, có liều mạng, ta cũng phải phá hủy tế đàn này, tránh cho đám tà ma ngoại đạo các ngươi đi hại người nữa.”
“Mặc kệ các ngươi giết ta bao nhiêu lần cũng không có tác dụng đâu.” Tâm Ma kỳ chủ biết mình không phải là đối thủ của Diệp Mộng Oánh và Triệu Yêu Yêu, quyết định không phản kháng, mặc cho hai nàng giết, chẳng qua chỉ tốn chút thời gian phục sinh mà thôi: “Nhân đây ta nói cho các ngươi biết, dưới đáy tế đàn chính là chủ Thánh giáo ta, Dã Hỏa Thánh Quân. Đương nhiên, các ngươi hay gọi ngài là Dã Hỏa lão tổ.”
“Ta nói khắp nơi không tìm thấy, thì ra lão tặc này đã trốn.” Diệp Mộng Oánh lạnh giọng nói: “Nếu đã biết chỗ ẩn thân của ông ta, thời gian ông ta thật sự biến mất đã không còn xa.”
“Sai, mười phần sai.” Tâm Ma kỳ chủ không khỏi đắc ý cười nói: “Vừa lúc ngược lại, nếu lão tổ đã tỉnh, điều này nói rõ ngài ấy đã khôi phục được Độ Kiếp Kỳ, thời cơ phục sinh rất nhanh sẽ đến.”
Diệp Mộng Oánh khinh thường nhìn Tâm Ma kỳ chủ: “Ngươi đừng có nằm mơ nữa. Cho dù lão tổ các ngươi thức tỉnh, cũng không tại thế được đâu. Tiên Vân đại lục bây giờ đã sớm không còn là Tiên Vân đại lục lúc trước.”
Tâm Ma kỳ chủ vỗ tay nói: “Ngươi nói không sai, Tiên Vân đại lục xác thực không phải Tiên Vân đại lục năm đó. Đám tiên khôi chính đạo có chút ngưu bức lúc trước đã chết hết, chỉ còn lại đám tu tiên giả chỉ có bề ngoài như các ngươi. Đây chính là thiên đạo, là thời cơ tốt để Thánh giáo chúng ta phục hưng.”
“Chỉ sợ ngươi đã tính toán nhầm rồi.” Triệu Yêu Yêu lạnh giọng nói: “Mặc dù cao thủ tu tiên Chính đạo đã chết nhưng người trên đảo Thần Tiên chúng ta, tu vi đều cao hơn so với trước đó. Chúng ta không giỏi về pháp thuật nhưng Cơ tỷ tỷ và Nguyệt tỷ tỷ lại khác. Bọn họ vừa ra tay, tùy thời có thể tiêu diệt các ngươi.”
“Ha ha.” Tâm Ma kỳ chủ khinh thường cười nói: “Đúng là suy nghĩ ấu trĩ. Lão tổ tiềm tu vạn năm, mặc dù cảnh giới chưa đột phá Độ Kiếp Kỳ nhưng uy năng há đám công tử bột các ngươi có thể so sánh?”
Triệu Yêu Yêu khó chịu nói: “Mộng Oánh tỷ tỷ, người này đáng ghét quá, giết ông ta đi.”
“Các ngươi giết bao nhiêu lần rồi, có tác dụng không?” Tâm Ma kỳ chủ nghe xong, cười lạnh: “Ta nhớ tiểu cô nương ngươi vừa rồi có nói một câu, nói là nhân vật phản diện thường hay chết sớm vì nói nhiều?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận