Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3683: Hỏi một số vấn đề hữu dụng (02)

Gương mặt Chu công tử hiện lên sự khinh bỉ: “Dựa vào…” Ông ta còn chưa nói hết lời, ánh mắt bỗng nhiên thay đổi, vô cùng phục tùng: “Được, ngài cứ hỏi.”
Lam Y Nhân ngừng thở. Mặc dù nàng đã ngờ đến Hạ Thiên nhất định còn có vấn đề cần hỏi, ví dụ như Phù Diêu Tiên Tử đến trái đất vạn năm trước cùng với lý do vì sao nàng lại bế sinh tử quan gần vạn năm, còn có điểm cuối cùng trong ba đại bí cảnh có cái gọi là cực tiên mộ hay không… Thậm chí có bao nhiêu thế lực ma tộc xuất hiện trên trái đất, và quan trọng nhất là vấn đề liên quan đến liên minh tu tiên.
Chu công tử chưa chắc biết hết những chuyện này, nhưng ông ta lăn lộn cùng người của ma tộc lâu như vậy, hoặc nhiều hoặc ít cũng biết được một chút.
Hiện tại, không chỉ những nữ nhân ở Tiên Vân đại lục quan tâm đến liên minh tu tiên, các nàng ở đây cũng không thể coi thường.
Biểu hiện của Hạ Thiên cũng rất nghiêm túc: “Được, vậy ta hỏi ngươi.”
Hắn chỉ vào nữ nhân đang nằm trong quan tài thủy tinh: “Nàng ấy có phải Bùi Hồng Tụ không?”
Lam Y Nhân: “…”
Khổng Thủy Hương: “…”
Chu công tử không hề do dự trả lời ngay: “Đúng.”
“Ừm, cái tên không tệ.” Hạ Thiên thỏa mãn gật đầu.
Lam Y Nhân im lặng, sau đó bật cười đánh Hạ Thiên một cái: “Ông xã, chàng đúng là… tốt xấu gì cũng nên hỏi một số vấn đề hữu dụng chứ?”
“Cái này rất hữu dụng.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta đang nghĩ đến việc phải xưng hô với nàng ấy như thế nào. Nàng bảo nên gọi nàng ấy là vợ Hồng Hồng hay là vợ Tụ Tụ, hoặc vợ thiên tài?”
“Được rồi, để ta hỏi.” Lam Y Nhân dừng lại vài giây, cũng không biết nên hỏi cái gì, đành phải tùy tiện nghĩ ra một vấn đề: “Các ngươi mang Bùi Hồng Tụ đến đây để làm gì?”
Chu công tử đáp: “Chính là muốn làm một thí nghiệm.”
“Ngươi nói chi tiết hơn một chút đi.” Lam Y Nhân hỏi.
Gương mặt Chu công tử nổi gân xanh, theo bản năng không muốn trả lời vấn đề này nhưng não của ông ta lại không nghe theo sự chỉ huy của ông ta: “Hoa lão nói thể chất của Bùi Hồng Tụ tương tự Phù Diêu Tiên Tử, cho nên ông ta đã thiết kế Sinh Tử Kiếp Khấu trên người nàng ấy, khiến nàng ấy rơi vào ngủ say, sau đó không ngừng rót sát khí vào rồi lại lấy ra, xem có thể tìm được biện pháp đột pháp Sinh Tử Kiếp Khấu hay không, từ đó tìm được cách cướp linh lực còn thừa lại bên trong cơ thể Phù Diêu Tiên Tử. Nếu thành công, chúng ta có thể khôi phục tôn chủ ma tộc đang còn bị vây trong tiên mộ, đến lúc đó sẽ cùng với bọn họ quay về liên minh tu tiên.”
“Như vậy, vì sao Phù Diêu Tiên Tử lại phong tồn bản thân nàng ấy?” Lam Y Nhân lại hỏi.
Chu công tử đáp: “Hoa lão không có nói với ta điều này, chỉ ngẫu nhiên phàn nàn qua, hẳn là linh khí trái đất quá mong manh. Phù Diêu Tiên Tử sợ sau khi sức mạnh của mình biến mất, không khống chế được ma tộc, cho nên quyết định kéo tất cả bế sinh tử quan cùng với mình. Nghe nói, trừ phi linh lực trong cơ thể Phù Diêu Tiên Tử tiêu hao hết, nếu không, hạn chế đối với ma tộc vẫn còn tồn tại.”
“Cho nên, đám ma tộc mới nghĩ trăm phương nghìn kế để thoát ra?” Lam Y Nhân tổng hợp lại tin tức nghe được từ đám người Y Tiểu m, Ninh Nhụy Nhụy trong thời gian vừa qua, lập tức đưa ra phỏng đoán: “Chỉ một số rất ít bộ phận trốn ra được, phát hiện ma lực thấp, không cách nào thích ứng với hoàn cảnh trái đất, cũng không thành đại sự gì. Cho nên, các ngươi mới nghĩ cách từ trên người Phù Diêu Tiên Tử, đúng không?”
Chu công tử nhìn Lam Y Nhân, bình tĩnh đáp: “Đúng vậy.”
“Trên trái đất rốt cuộc có bao nhiêu ma tộc?” Lam Y Nhân hỏi.
Chu công tử vẫn muốn kháng cự trả lời, nhưng rồi lại thất bại: “Số lượng cụ thể không rõ nhưng thế lực mạnh nhất chỉ có sáu người, gọi là Lục Ma Đài.”
“Lục Ma Đài?” Lam Y Nhân nhớ đến trước đó hình như Huyền Thi Giáo chủ đã đề cập qua.
“Đúng.” Chu công tử nói tiếp: “Là Xích Nguyệt, Hắc Sát, Huyền Thi, Hoàng Lệ, Kim Chi và Thanh Giác. Ma tộc còn lại, đa số đều từ Lục Ma Đài tách ra. Đây đều là ma tộc thị bộc hoặc linh sủng Phù Diêu Tiên Tử thu phục trong sâu không vô tận năm xưa.”
Sau đó, Lam Y Nhân hỏi thêm mấy vấn đề nữa, Chu công tử đều thành thật trả lời.
Tuy nhiên, Chu công tử xác thực biết được không nhiều, trả lời cũng không được rõ ràng.
Thậm chí kháng cự về sau càng lúc càng rõ, miệng bắt đầu phun máu, người cũng trợn trắng mắt, một ngân châm từ huyệt Thái Dương bị ép ra ngoài.
“Ồ?” Hạ Thiên cũng có chút ngoài ý muốn. Lần đầu tiên xuất hiện tình huống này. Trước kia, hắn thi châm cho người khác chưa từng xuất hiện hiện tượng châm bị đẩy ra ngoài, bao gồm đám ma tộc.
“Đã đến giờ rồi, các ngươi chôn cùng với Chu mỗ đi.” Chu công tử dốc hết khí lực sau cùng, mỉm cười nói.
Lúc này, lòng đất bỗng nhiên vang lên tiếng nổ.
“Ông xã, chàng nhìn xem đó là cái gì?” Lam Y Nhân kinh hô lên.
Hạ Thiên quay đầu nhìn lại, trong không khí bỗng nhiên có vô số điểm sáng to bằng hạt gạo.
Càng lúc càng nhiều, ban đầu thì chỉ vụn vặt lẻ tẻ.
Chỉ sau nửa giây ngắn ngủi, chúng đã bắt đầu nhiều hơn.
Lại qua nửa giây nửa, chúng đã tràn ngập toàn bộ không gian.
Sau đó, những điểm sáng này liền cùng một chỗ.
Ánh sáng chiếu sáng hết thảy, nhưng cũng che mất hết thảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận