Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2937: Sức mạnh pháp tắc

Từ Côn Luân đương nhiên không chết, ngược lại còn bị một quyền của Hạ Thiên đánh thức tỉnh, hiểu ra một số sự việc.
Một quyền này Hạ Thiên vẫn còn lưu thủ, cộng thêm đường đường là Chưởng môn Ly Hỏa tiên phái, đương nhiên ông ta sẽ không giòn đến mức như thế.
“Một quyền này của ngươi không tệ, rất đáng suy nghĩ.” Từ Côn Luân cũng không tiếp tục lao lên, chỉ đứng nhìn Hạ Thiên: ‘Nhìn nó rất bình thường, chẳng có gì lạ nhưng lại có một loại sức mạnh pháp tắc bên trong, khiến cho ta nhất thời không cách nào né tránh, đúng là quỷ dị. Không biết ai đã dạy cho ngươi quyền pháp này?”
“Ngươi cần chi quan tâm quyền pháp của ta là do ai dạy.” Hạ Thiên nhìn thấy Từ Côn Luân ăn một quyền của hắn mà vẫn không có việc gì cũng cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng ngoài miệng vẫn cứng như cũ: “Nếu đã bất phân thắng bại, vậy thì đánh tiếp, đánh đến khi nào ngươi nằm xuống mới thôi.”
“Không cần đâu.” Từ Côn Luân khoát tay với Hạ Thiên, cảm thấy không còn thú vị: “Đánh đến bao nhiêu lần, kết quả cũng chẳng có gì thay đổi. Quyền pháp cổ quái của ngươi đích thật không có gì để nói, nhưng ta cũng không cách nào ngăn cản sức mạnh pháp tắc. Tương tự, sức mạnh pháp tắc đó cũng không phá được cương khí hộ thể của ta. Cho nên, chúng ta đừng nên lãng phí thời gian nữa.”
Hạ Thiên nhếch miệng, hiển nhiên không tán đồng thuyết pháp của Từ Côn Luân: “Chỉ cần hai quyền nữa, ta cam đoan có thể xử lý ngươi.”
“Thì cứ xem là vậy đi.” Từ Côn Luân mỉm cười: “Ta chẳng muốn có kết cục như Bồng Lai Vương và Vạn Lung Vương. Hơn nữa, Tú Nhi là nữ nhi của ta, ta nhất định phải đến Thiên Ngoại Thiên để xem.”
Hạ Thiên khó chịu nói: “Ta đã nói rồi, ngươi đi cũng vô dụng.”
“Tại sao ngươi biết là vô dụng.” Từ Côn Luân tất nhiên cũng không tin lời nói của Hạ Thiên, khoát tay nói: “Được rồi, ta không tranh với ngươi nữa. Ngươi có biện pháp của ngươi, ta có đường của ta. Đừng ai quấy nhiễu ai.”
“Không được.” Hạ Thiên lắc đầu: “Biện pháp của ta chính là xử lý đám Chưởng môn các ngươi, sau đó hấp thu sức mạnh của các ngươi phá thiên lao kia, cứu Cửu nha đầu ra. Cho nên, ngươi không thể đi.”
Từ Côn Luân cười nhạt, nói với Hạ Thiên: “Ta biết ngươi muốn cái gì, nhưng ngươi muốn đánh bại ta, ngươi đừng nghĩ đến nữa.”
“Ngươi nói vậy là có ý gì?" Hạ Thiên nhướng mày hỏi.
“Ngươi nhận được sức mạnh từ trên người Bồng Lai Vương và Vạn Lung Vương, thật ra chính là do Tiên đế đời thứ nhất năm đó ban cho Chưởng môn các phái. ’ Từ Côn Luân chậm rãi giải thích: “Ấn ký đó chính là pháp môn vận chuyển linh khí, đời đời truyền lại cho Chưởng môn các trọng thiên. Trên người của ta không có ấn ký kia, bởi vì chức Chưởng môn này là do ta giành được. Tiên đế đương nhiệm không đánh lại ta, cho nên không cách nào khắc ấn ký lên người ta.”
Hạ Thiên móc móc lỗ tai: “Nói đơn giản hơn một chút đi.”
“Nói một cách ngắn gọn, cho dù ngươi đánh bại ta cũng vô dụng mà thôi. Thứ mà ngươi muốn, ta có thể trực tiếp cho ngươi.” Từ Côn Luân điểm vào hư không, lấy xuống một viên đan dược màu đỏ: “Đây là Linh Uẩn Đan, là ta luyện ra được từ đan điền Chưởng môn tiền nhiệm Ly Hỏa tiên phái, hẳn là thứ ngươi muốn.”
Nói xong, ông ta cong ngón tay búng ra, bắn viên đan dược về phía Hạ Thiên.
Hạ Thiên đưa tay nhận lấy viên thuốc, nhìn thoáng qua. Hắn phát hiện bên ngoài viên thuốc được bao phủ một lớp trận văn thật mỏng, rất giống với Thần Quang trận, hiển nhiên Từ Côn Luân không có nói dối.
“Ngươi có thứ này mà không mau lấy ra sớm, còn làm lãng phí thời gian của ta.” Hạ Thiên hơi khó chịu.
Từ Côn Luân chắp tay: “Nếu ngươi là người mà nữ nhi ta chọn trúng, ta tất nhiên phải ra tay thăm dò. Ngươi không có tư cách làm con rể của ta.”
“Ta lười nói nhảm với ngươi.” Hạ Thiên vận Băng Hỏa Linh Quyết tiêu hóa sạch sẽ viên đan dược: “Ta còn phải đi cứu Cửu nha đầu nữa.”
Viên đan dược hòa tan, Thần Quang trận bên trên đỉnh đầu trọng thiên cũng biến mất theo.
“Hạ Thiên, nếu ngươi đã là con rể tương lai của ta, ta muốn nhắc nhở ngươi một câu.” Lúc này, Từ Côn Luân bày ra tư thái cha vợ, ngữ trọng tâm trường nói: “Mặc dù bên trong quyền pháp của ngươi ẩn chứa sức mạnh pháp tắc, nhưng ta nhìn biểu hiện của ngươi, dường như ngươi cũng phát hiện ra được. Điều này có chút kỳ lạ. Tốt nhất ngươi nên thử nghiệm khống chế sức mạnh pháp tắc đó, bằng không, ngươi sẽ bị phản phệ.”
“Ngươi đang dạy ta tu luyện?” Hạ Thiên khinh thường nói: “Ta ngay cả Độ Kiếp Kỳ cũng xử đẹp được vài người, cần loại Phân Thần Kỳ như ngươi nói nhảm?”
Từ Côn Luân cũng không tức giận, thản nhiên nói: “Nếu ta đoán không sai, ngươi đang đi đường tắt, nhưng căn cơ lại rất phù phiếm. Ví dụ như ngươi bây giờ, tại sao chỉ có tu vi Kim Đan Kỳ? Ngươi có bao giờ cẩn thận suy nghĩ qua ảo diệu trong đó không?”
“Tất cả chỉ đều là nói nhảm, một câu hữu dụng cũng không có.” Hạ Thiên cũng lười nghe nhiều, lập tức thả người lướt lên, bay lên trọng thiên tiếp theo.
Hỏa Cửu Linh do dự một chút cũng đi theo.
Từ Côn Luân lắc đầu, sau đó bay vào trong Đại Hồng Tháp tìm mấy vị Trưởng lão, dặn dò vài câu, sau đó đốt một lệnh phù, trực tiếp tiến thẳng Thiên Ngoại Thiên.
Hạ Thiên vừa mới bay lên trọng thiên có Cửu Sơn kiếm môn, lập tức gặp phải một luồng linh áp khổng lồ. Hắn lách mình né qua, nhanh chóng phát hiện chỗ không ổn. Hắn quay đầu nhìn lại, đột nhiên phát hiện phía sau lưng hắn có một khe nứt thời không, trong nháy mắt đã hút hắn vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận