Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4094: Dù sao sờ cũng không phải ngươi

Hạ Thiên lại tiến vào một hoàn cảnh huyền diệu.
Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy ý thức của mình tách ra khỏi cơ thể một khoảng thời gian ngắn, sau đó một lần nữa hợp lại.
Chờ hắn lấy lại tinh thần, hắn ngạc nhiên phát hiện hắn đang ở bên trong một vùng ngân hà.
Con sông lớn vắt ngang cổ kim, không biết nơi phát ra, cũng không biết nơi kết thúc.
Trong sông có mặt trời mặt trăng và sao trời, cũng có vô số sinh vật to lớn.
Hạ Thiên cũng đã từng ở một nơi giống như vậy nhưng lần này không giống lần trước.
Lần trước, hắn ở bên trên một con sông lớn, cảm nhận được khí thế thần uy vô thượng, còn chứng kiến một cánh cửa lớn màu vàng nối liền trời đất.
Lần này thì không nhìn thấy cánh cửa đó.
Ngược lại nhìn thấy được.
Một người.
Một mỹ nhân.
Một mỹ nhân đẹp đến mức kinh tâm động phách, gần như khoáng cổ tuyệt kim.
Mỹ nhân này đứng bên cạnh, không, phải nói là nằm bên cạnh hắn.
“Ngươi là Phù Diêu Tiên Tử?”
Hạ Thiên nhìn thấy rõ dung mạo của nữ nhân này, lập tức nhớ đến nàng là ai? “Vì sao ngươi lại mang ta đến đây?”
Phù Diêu Tiên Tử mặc một bộ áo trắng, lẳng lặng lơ lửng bên trong thiên địa, cách Hạ Thiên chưa đến một mét.
“Nói chuyện đi, chẳng lẽ ngươi bị câm điếc?”
Hạ Thiên có chút kỳ quái, muốn đưa tay thăm dò hơi thở của đối phương, nhưng hắn phát hiện mình không thể động đậy được: “Tại sao lại như thế?”
Nữ nhân kia không hề có chút phản ứng, vẫn nhắm chặt hai mắt.
Tuy nhiên, cơ thể của nàng nổi lên một tia sáng trong trẻo, giống như từng sợi khói, chậm rãi trải rộng bốn phía.
“Chuyện gì xảy ra thế? Ngươi nói chuyện đi.” Hạ Thiên khó chịu rống lên.
Đáng tiếc vẫn không có ai trả lời.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta biết ngươi nghe được ta nói. Ngươi cứ giả bộ làm người chết, vậy ngươi cũng đừng trách ta ra tay.”
Nói xong, hắn trực tiếp vận băng hỏa linh khí, ngón trước động ngón sau động, rất nhanh toàn bộ bàn tay đều có thể động.
Hạ Thiên chậm rãi di chuyển cánh tay mò đến người Phù Diêu Tiên Tử.
Gương mặt thanh lệ vô song của Phù Diêu Tiên Tử vẫn không có biểu cảm gì, nhưng mí mắt lại run lên một cái không dễ dàng thấy được.
“Ngươi vẫn còn giả bộ?” Hạ Thiên tiếp tục đưa tay đến: “Được rồi, giả bộ cũng được, thật cũng được.”
Tiếp theo, lại có một bóng người đột nhiên xuất hiện bên trong thiên địa.
“Hạ Thiên, ngươi đang làm gì chuyện gì vậy?”
Sau khi người này xuất hiện, đầu tiên là mờ mịt nhìn chung quanh, sau đó mở to mắt nhìn, rồi quát lớn: “Mau dừng tay, dừng tay lại cho ta.”
“A, tại sao ngươi cũng vào đây rồi?” Hạ Thiên nghe được giọng nói này, con ngươi đảo một vòng nhìn thấy cung chủ Thiên Cung: “Tình huống bên ngoài như thế nào rồi?”
Cung chủ Thiên Cung trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Không nói mấy chuyện đó, ngươi đang tính làm gì nàng ấy?”
“Ta định làm gì?” Hạ Thiên có chút kỳ quái hỏi lại: “Ta đang muốn biết nàng ta đang định làm gì, hoặc giúp đỡ hoặc thả ta ra ngoài. Vây ta ở đây chỉ tổ lãng phí thời gian.”
Cung chủ Thiên Cung nhìn chằm chằm Hạ Thiên: “Lời này hẳn ta phải hỏi ngươi mới đúng. Ngươi khinh nhờn Phù Diêu Tiên Tử, trong đầu ngươi rốt cuộc là chứa cái gì?”
“Ta không có khinh nhờn.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: ‘Ta hỏi nàng ấy, nàng ấy không thèm trả lời ta. Ta không thể làm gì khác hơn là thử nàng ấy một chút, xem nàng ấy có thể chịu đến khi nào.”
“Ngươi đúng là.” Cung chủ Thiên Cung bó tay, sau đó nói với Hạ Thiên: “Ngươi hãy thu tay lại cho ta.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Bây giờ ta duỗi tay cũng còn tốn sức, tiêu hao rất nhiều linh khí, ta làm sao mà thu lại được?”
“Ngươi.”
Cung chủ Thiên Cung tức đến muốn đánh người, nhưng nàng cũng không cách nào lại gần. Trong tầm mắt của nàng, Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử nằm cùng một chiếc giường đá, mà giường đá có kết giới che chở, nàng không cách nào phá giải được.
“Để ta thử một chút.”
Hạ Thiên bỗng nhúc nhích, phát hiện việc thu tay lại quả thật rất tốn sức: “Được rồi, không thu về được.”
“Ngươi đúng là một tên sắc quỷ háo sắc như mệnh.”
Cung chủ Thiên Cung thấy vậy, tức đến mức muốn thổ huyết: “Đến lúc này rồi mà ngươi còn có suy nghĩ đó. Muốn thu hồi thì rất khó, nhưng chiếm tiện nghi thì lại có lực, đúng không?”
“Ngươi kích động như vậy làm gì?” Hạ Thiên khinh thường nói: “Dù sao sờ cũng không phải ngươi, nàng ấy cũng không có cảm giác.”
Gương mặt cung chủ Thiên Cung đột nhiên ửng đỏ, bất mãn nói với Hạ Thiên: “Điều này không cần ngươi quan tâm. Tóm lại, ngươi thu tay về nhanh.”
“Không thu được.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Biện pháp bây giờ chỉ có thể nhấc tay lên từng chút một đến ngay mi tâm của nàng ấy. Như vậy ta mới có thể thử dùng Nghịch Thiên Bát Châm xem có thức tỉnh nàng ấy lại được không.”
Cung chủ Thiên Cung do dự một chút, rất nhanh đã có quyết đoán: “Vậy ngươi nhanh một chút đi. Nếu còn tiếp tục nữa, nữ nhân của ngươi bên ngoài nói không chừng sẽ chết sạch hết.”
“Không cần ngươi nhắc nhở, ta cũng muốn nhanh lên đây.” Trán Hạ Thiên đổ đầy mồ hôi, nhưng linh khí toàn thân đều tập trung vào cánh tay, chậm rãi hướng lên trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận