Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2293. Yêu nghiệt

Rắc rối mà nhà hàng gây ra, dẫn đến khách khứa bên trong hầu như đều đã chạy hết, nhưng đường phố xung quanh lại có không ít khán giả.
"Nơi này quá nhỏ, không đánh một cách thoải mái được." Vương Khiếu Thiên dường như đã nổi hứng, chỉ vào Hạ Thiên rồi nói: "Có gan thì đi theo ta, để chúng ta đánh một trận cho thống khoái nào."
Vừa dứt lời, chỉ thấy hắn nhảy lên khỏi mặt đất, trực tiếp bay lên không trung, không kiêng kị ánh mắt của những người xung quanh tí nào.
"Muốn đi theo xem thử không?" A Cửu nhìn về phía Hạ Thiên, nhẹ giọng hỏi.
Hạ Thiên gật gù: "Nếu đồ đần đó đã có quan hệ với Tu Tiên Giả, thế thì ta đương nhiên muốn làm rõ mọi chuyện."
"Chàng không sợ hắn là cố ý thiết lập cái bẫy gì à, đang chờ chàng nhảy vào đấy?" A Cửu luôn cảm thấy chuyện vừa rồi có chút quá xảo diệu, hơn nữa phát sinh quá nhanh, làm cho trong lòng nàng hơi hơi bất an.
Hạ Thiên nghiêm túc nói: "Đối với ta mà nói, trong thế giới này không có cạm bẫy gì tồn tại cả."
"Vậy được, ta cũng muốn xem thử hắn đến cùng là thần thánh phương nào." A Cửu cũng nghĩ thầm, Hạ Thiên vốn đã là một biến thái trong số các biến thái, nàng chưa từng thấy hắn chịu thiệt thòi gì bao giờ, cũng chưa thấy sẽ có người có thể thật sự uy hiếp được hắn.
A Cửu vốn dĩ còn muốn nhắc nhở Hạ Thiên nhớ tính tiền, nhưng tiếc là đã muộn.
Hạ Thiên ôm lấy cái eo thon của A Cửu, thân ảnh trực tiếp lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
Chờ tới khi đến sân bãi mà Vương Khiếu Thiên đã chuẩn bị sẵn, Hạ Thiên và A Cửu cũng không khỏi ngẩn người.
...
Triệu Gia đại trạch.
Triệu Hiểu Trác và Triệu Thanh Thanh đang thương thảo một vài chuyện có liên quan tới nhiệm vụ mà gần đây quan trường giao cho Thiên Đạo tổ.
"Thanh Thanh tỷ, cha con Lạc thị ở Thiên Đạo tổ vẫn ổn đó chứ?" Ngay khi Triệu Hiểu Trác dứt lời, làm như tùy ý hỏi một câu.
Triệu Thanh Thanh cũng không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp đáp: "Hai cha con họ cũng coi như là cực phẩm, nói láo từ đầu tới cuối, khiến người ta không phân biệt được câu nào là thật, câu nào là giả."
"Ngươi không nhờ Hạ Thiên trợ giúp sao?" Triệu Hiểu Trác kỳ quái hỏi.
"Hai người bọn họ đã hết tác dụng rồi, hiện tại thẩm vấn, cũng chỉ là muốn xác nhận thêm vài lần mà thôi." Triệu Thanh Thanh phản ứng lại, "Sao thế, có người muốn bảo lãnh bọn họ à?"
Triệu Hiểu Trác thản nhiên nói: "Lạc Thiên Minh đã tỉnh lại, mang tất cả mọi thứ trong nhà đến bàn của ta và Viên Thế Hoàng."
"Chẳng lẽ các ngươi còn thiếu chút tiền của hắn sao?" Triệu Thanh Thanh biết chắc nguyên nhân sẽ không phải là cái này, "Hay là nói trong đó có tấm séc khiến các ngươi động tâm rồi?"
"Còn chưa tới mức tấm séc." Triệu Hiểu Trác có chút lo lắng, giải thích: "Gần đây tình hình ở kinh đô gió nổi mây phun, tuy nói địa vị của Triệu gia chúng ta vẫn tính là ổn định, nhưng mà danh tiếng của mấy gia tộc mới nổi lại đang thịnh, đặc biệt là Vương gia với Tiêu gia."
"Hai nhà này có gì đặc biệt à?" Trong đầu của Triệu Thanh Thanh nhớ tới cái người tự xưng là "Thiên Cung Tiêu gia", nhưng nàng chưa từng đề cập chuyện đó với Triệu Hiểu Trác.
Triệu Hiểu Trác chậm rãi nói: "Trước đây, Tiêu gia chính là gia tộc lâu đời, chỉ là không biết tại sao lại mai danh ẩn tích một quãng thời gian, gần đây mới xuất hiện trở lại. Còn về Vương gia, quả thật có chút uy hiếp, năm đó chính là một gia tộc không kém gì Lý gia, chỉ là trở mặt với Lý Phá Vân, sau đó bị chèn ép. Thế là dời thế lực ra nước ngoài, bây giờ đã về nước, hơn nữa còn dẫn theo một tên yêu nghiệt trở về."
"Yêu nghiệt?" Triệu Thanh Thanh không rõ.
"Chính là Vương Khiếu Thiên." Triệu Hiểu Trác giải thích với Triệu Thanh Thanh: "Nghe nói lúc chào đời đã bị thiểu năng, nhưng mà tới lúc năm sáu tuổi, thì đột nhiên lại mở được khiếu huyệt, lập tức trở thành thần đồng thiên tài toàn năng, suýt chút nữa còn mang theo Vương gia đánh bại Lý gia.
May mà lão già Lý Phá Vân kia mặt đủ dày, phái đứa cháu trai mạnh nhất của hắn ra, trực tiếp thu thập Vương Khiếu Thiên. Sau đó, Vương gia mới chuyển thế lực ra nước ngoài, và tên yêu nghiệt đó cũng được đưa đi nước ngoài."
"Ngươi nói làm ta cũng nhớ ra rồi." Dù sao Triệu Thanh Thanh cũng là người của Triệu gia, mặc dù ở sống ở Giang Hải đã lâu, nhưng tin tức ở kinh đô vẫn rất rõ ràng, "Mười hai năm trước quả thật rất ầm ĩ. Hắn hẳn là vừa mới về nhà chưa được bao lâu thì phải?"
"Vẫn chưa đến nửa tháng, nhưng đã là kẻ đứng đầu thập công tử của kinh đô." Triệu Hiểu Trác hơi có chút nhức đầu, nói ra: "Con đường của tiểu tử này khá giống với Hạ Thiên, làm việc hoàn toàn trắng trợn không kiêng dè, không cân nhắc bất kì hậu quả gì, hơn nữa thực lực cực kì cao, lực phá hoại cũng rất kinh người. Trong nửa tháng nay, đã tới cửa đánh cho mấy gia tộc đều không ngóc đầu lên nổi."
Triệu Thanh Thanh có chút tò mò hỏi: "Thực lực cao bao nhiêu?"
"Rất có thể không kém gì Hạ Thiên năm đó." Triệu Hiểu Trác suy nghĩ một hồi, rồi trịnh trọng nói.
Vừa nói ra câu này, Triệu Thanh Thanh cũng không nhịn được bắt đầu xem trọng, lẩm bẩm nói ra: "Nếu quả thật là như vậy, thế thì Vương Khiếu Thiên cũng có chút khả nghi."
Triệu Hiểu Trác nhíu nhíu mày: "Hiện tại ta có loại dự cảm chẳng lành, luôn cảm thấy chuyện tiểu tử này đột nhiên trở về nước ắt có âm mưu, nếu như không phải là nhắm đến Triệu gia, thế thì cũng có khả năng là nhắm đến Hạ Thiên.
Hi vọng là hắn và Hạ Thiên có thể chạm mặt nhau trễ chút, như vậy thì chúng ta mới có khoảng trống, trước hết điều tra rõ những năm qua Vương gia rốt cuộc đã làm gì ở nước ngoài, với cả việc Vương Khiếu Thiên học được bản lĩnh quỷ dị đó từ đâu."
Ngayúc này, Triệu Thanh Thanh nhận được một cú điện thoại, sắc mặt khẽ biến, có chút cười khổ nói: "Tính toán của ngươi thất bại rồi."
"Có ý gì?" Triệu Hiểu Trác ngẩn người.
Triệu Thanh Thanh bật cười, nói: "Thiên Đạo tổ báo cáo, sư phụ và Vương Khiếu Thiên đang xung đột với nhau ở một nhà hàng, hình như là đã đánh nhau."
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận