Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4291: Minh bài bổn mệnh

Ánh mắt Chu Cửu Thần như muốn rớt xuống: “Không phải chứ, Hạ Thiên, ngươi không có minh bài bổn mệnh? Chẳng lẽ Nghênh Tiên Sứ của Nghênh Tiên Đài không nói với ngươi sao?”
“Vừa đến đã có thằng ngu tìm chết.” Hạ Thiên hờ hững nói: “Sau đó, con cá chạch của ngươi đụng linh hạc của ta, không rảnh phản ứng đám Nghênh Tiên Sứ khác.”
Chu Cửu Thần: “…”
“Nếu không có minh bài bổn mệnh, cũng chỉ có thể lấy tà ma mà luận xử.”
Gương mặt Khôi Thủ trưởng lão lộ ra vẻ đắc ý. Hắn nhe răng cười: “Hàng ma thần quang nhị giai khởi động, oanh sát kẻ này ngay tại chỗ cho ta.”
“Khôi Thủ trưởng lão, ngươi bớt giận trước.” Chu Cửu Thần không thể để thân phận của Hạ Thiên bị định thành tà ma. Nói như vậy sẽ liên lụy đến hắn: “Bọn họ chỉ vừa mới đến liên minh tu tiên, còn chưa hiểu rõ quy củ nơi này, nhưng ta có thể cam đoan tuyệt đối bọn họ không phải tà ma.”
“Ngươi cam đoan? Ngươi lấy gì cam đoan?”
Khôi Thủ trưởng lão một chút mặt mũi cũng không cho, lạnh giọng nói: “Không có minh bài bản mệnh, đó chính là tà ma. Đây chính là tiên luật của liên minh, bất kỳ người nào cũng không được vi phạm, cũng tuyệt đối không có chỗ trống để dàn xếp.”
“Hạ Thiên nhận được lời mời của Vấn Thiên Chí Tôn mới đến liên minh tu tiên, làm sao có thể là tà ma được chứ?”
Chu Cửu Thần cũng không tức giận, ngược lại mỉm cười giải thích.
Trên đường đi, Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử cũng đã nói cho Chu Cửu Thần nghe một ít chuyện, trong đó có chuyện bọn họ nhận được lời mời của Vấn Thiên Đạo Nhân.
“Tu tiên giả vực ngoại, làm sao có thể quen biết với Vấn Thiên Chí Tôn, rõ ràng là nhận vơ.”
Khôi Thủ trưởng lão rõ ràng đã hạ quyết tâm muốn gây chuyện với Hạ Thiên: “Chu Cửu Thần, ngươi muốn xem độ kiếp thì vào. Nơi này không có chuyện của ngươi.”
Con ngươi Chu Cửu Thần đảo một vòng, lập tức nghĩ đến một ý kiến: “Như vậy đi, bây giờ ta thay mặt sư phụ ta nhận hắn vào Cực Tinh Tông. Minh bài bổn mệnh cũng có thể chế tác ngay bây giờ.”
“Tên mập chết bầm, ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Sư phụ ngươi không có tư cách thu ta làm đồ đệ,.”
“Hạ Thiên, ngươi đừng hiểu lầm, ta cũng không phải thay sư phụ thu đồ.”
Chu Cửu Thần vội vàng giải thích: “Chỉ là theo quy củ của liên minh, ta thay sư phụ thu, không, mời ngươi làm khách khanh của Cực Tinh Tông ta.”
Tiếp theo, hắn quay đầu nói với thần tướng áo đỏ: “Phá Quân, mau đi lấy minh bài đến đây.”
Thần tướng áo bào đỏ do dự một chút rồi quay người vào trong cung điện, rất nhanh lấy ra một ngọc bài lớn chừng bàn tay.
“Hạ Thiên, nhanh, ngươi mau rót thần thức vào trong minh bài này đi.” Chu Cửu Thần nhẹ giọng nói với Hạ Thiên: “Ta sẽ dùng thúc hồn cấm chú phong, về sau ngươi chính là người của Cực Tinh Tông.”
Lúc này, Phù Diêu Tiên Tử nói: “Để thuận tiện, chàng đồng ý đi. Nếu bây giờ phát sinh xung đột, ta cũng không tiện giải cứu tộc nhân của ta.”
Từ trước đến nay Hạ Thiên luôn nghe lời nữ nhân của mình. Hắn lập tức rót một sợi thần thức vào trong ngọc bài.
Chu Cửu Thần không khỏi vui mừng, miệng lẩm bẩm, lập tức lấy ra một lá bùa màu tím dán lên ngọc bài.
Rất nhanh, lá bùa màu tím dung nhập vào bên trong ngọc bài. Ngọc bài lập tức phát sinh thay đổi, từ hình vuông biến thành hình tròn, hoa văn phức tạp, hình dạng có chút cổ xưa.
“Xong rồi.” Chu Cửu Thần đưa ngọc bài cho Hạ Thiên: “Đây chính là minh bài bổn mệnh của ngươi. Có nó, ngươi có thể đi bất kỳ nơi nào trong liên minh, không ai ngăn cản được ngươi.”
Khi nói, ánh mắt của hắn rõ ràng liếc nhìn gương mặt khổng lồ giữa không trung.
“Ngươi! Tốt, rất tốt. Cực Tinh Tông, bổn trưởng lão nhớ kỹ.”
Sắc mặt Khôi Thủ trưởng lão cực kỳ khó coi, nhất thời cũng không tiện nói thêm gì nữa, bởi vì Chu Cửu Thần là Thần Quân, xác thực có tư cách chế tác minh bài bổn mệnh cho người khác.
Lúc này, giới môn từ từ mở ra.
“Các ngươi vào đi.” Khôi Thủ trưởng lão cũng không mươn đề tài nói chuyện của mình, nhưng cơn giận trong lòng vẫn khó tiêu, đành phải lạnh lùng nói: “Tuy nhiên, trừ ba người các ngươi ra, tất cả những người khác và linh thú đều phải chờ bên ngoài.”
Chu Cửu Thần cười nhạt, dặn dò thần tướng áo đỏ: “Phá Quân, ngươi ở đây trông coi. Ta và Hạ Thiên, còn có Tần tiên tử đi một lát sẽ quay lại.”
“Ngươi cũng ở lại đây đi.” Phù Diêu Tiên Tử quay sang dặn dò Phương Tang Ngọc: “Cẩn thận tên trưởng lão này, đồng thời canh chừng nơi này kỹ một chút, ghi nhớ tất cả những người vãng lai nơi này cho ta.”
Phương Tang Ngọc ngẩn người, không biết Phù Diêu Tiên Tử muốn làm gì nhưng vẫn gật đầu.
Là thị tỳ, nàng đã sớm hiểu rõ một quy luật thép trong đầu, đó chính là tuyệt không nên hỏi, tuyệt đối đừng hỏi.
Rất nhanh, ba người Hạ Thiên đã rơi xuống Trường Lô Cốt Long, đạp không mà đi, chậm rãi tiến vào bên trong.
Bên trong đại điện của Dẫn Kiếp thần cung đã tập trung không ít người, chia làm ba phe.
Người trong đó có thành viên của hội trưởng lão, tất nhiên đều tập trung cùng một chỗ, đứng ở vị trí chính giữa nhất của đại điện, còn có bình phong che mắt người khác.
Còn hai đám người khác phân biệt hai bên trái phải.
Ba người Hạ Thiên vừa đến, hai đám người kia liền đưa mắt nhìn lại. Một nam nhân mặc áo bào trắng gương mặt âm nhu liếc mắt nhìn Chu Cửu Thần, không khỏi trào phúng: “Chậc chậc chậc, tại sao con lợn béo đáng chết ngươi còn có mặt mũi đến đây? Lại còn mang theo hai phế vật? Cực Tinh Tông các ngươi muốn có kiếp lực đến điên rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận