Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3963: Thoát khốn chỉ là vấn đề thời gian

A Cửu lại dán cho mỗi người một lá bùa, đồng thời nhỏ giọng nói: “Những lá bùa này là do Dạ Ngọc Mị và Y Y tỷ lợi dụng linh mạch Chung Nam Sơn tạo ra. Có nó, các ngươi có thể tạm thời mượn dùng linh khí của nó. Tuy nhiên, mọi người cũng không được dùng quá nhiều, cho nên mọi người hãy kiên trì một chút.”
Chuyện linh mạch Chung Nam Sơn nhận Hạ Thiên làm chủ, Ninh Nhụy Nhụy thân là người đã trải nghiệm qua, cũng đã thuật lại cùng với mọi người khi tán gẫu. Cho nên, mọi người đều không cảm thấy nghi hoặc.
“Ngươi đừng vũng vẫy giãy chết nữa.”
A Cửu lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ nhân váy dài trong trận: “Càng giãy dụa sẽ càng đau đớn. Nếu ngươi chủ động phối hợp, sau khi chúng ta có được thứ mình muốn, nói không chừng sẽ tha cho ngươi một mạng.”
Bành, bành.
Trả lời A Cửu chỉ có làn sóng va chạm mạnh hơn.
“Không biết tốt xấu, vậy ta sẽ tiễn ngươi về Tây Thiên.”
Ánh mắt A Cửu lóe lên một tia ngoan lệ, đồng thời kết ấn, niệm chú ngữ tối nghĩa khó hiểu. Đây là nàng học được từ cổ tạ của Tề gia.

Bên ngoài Tiểu Tiên Giới, đỉnh núi tuyết.
Liệt hỏa vô tận vẫn cháy hừng hực như cũ.
Nhiệt độ cao gần như muốn nướng chín núi đá.
“Hạ Thiên.”
Y Tiểu Âm đứng cách đó không xa, nhìn dung nham như sóng lửa, một lần nữa la lên.
Bá Hỏa Thần nở nụ cười mỉa mai, vung Tất Phương thần kiếm một lần nữa chém về phía sóng lửa.
Bồng.
Ngọn lửa lập tức càng vượng hơn, tầng tầng lớp lớp ngọn lửa giống như chiếc lưỡi, nhanh chóng liếm đến mặt Y Tiểu m.
"Bồng! Bồng! Bồng!"
Bá Hỏa Thần vô cùng bạo ngược, trường kiếm trong tay không chút đình trệ chém ra mấy chục kiếm.
Một chút cũng không cho Hạ Thiên cơ hội sống.
Nếu như vừa mới bắt đầu, Hạ Thiên có lẽ còn có khả năng trốn thoát. Nhưng bây giờ, cơ hội thành công có thể nói cực kỳ bé nhỏ.
“Ha ha, vị tiên tử này, đạo lữ của ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
Bá Hỏa Thần hứng thú thưởng thức biểu hiện của Y Tiểu m: “Cho dù hắn có thể tránh được một hai kiếm, thậm chí ba kiếm, bốn kiếm, nhưng đằng sau còn có mười kiếm, trăm kiếm…. thậm chí vạn kiếm. Huống chi, kiếp hỏa của bổn thần còn đang cháy. Kim đan của hắn đoán chừng đã bị hỏa táng chứ đừng nói chi là mệnh.”
“Hạ Thiên không chết đâu, thoát khốn chỉ là vấn đề thời gian.”
Lông mày Y Tiểu Âm cau chặt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bá Hỏa Thần: “Hắn phá giải kiếp lực của ngươi cần thời gian, còn ta cần thì chính là cái này.”
“Ồ, không nói đến Hạ Thiên sống hay chết, trước tiên nói đến ngươi đi…”
Bá Hỏa Thần nhếch miệng mỉm cười, hai hàng lông mày hiện lên sự cuồng thái: “Vị tiên tử này, ngươi tự tin như vậy, ngươi có tư cách nói với bổn thần mấy lời đó hay không?”
“Chỉ dựa vào cái này.”
Đầu ngón tay Y Tiểu Âm bỗng nhiên sáng lên một luồng hàn quang, đồng thời người cũng nhanh chóng thối lui về phía sau.
Chỉ thấy Kiếp Hỏa Địa Ngục bỗng nhiên lộ ra mấy khe hở. Từng luồng ánh sáng trong veo từ trong khe hở chiếu vào người Bá Hỏa Thần.
Vừa rồi, khi Bá Hỏa Thần chiến đấu với Hạ Thiên, nàng đã lặng lẽ bố trí. Thật ra, nàng còn chưa bố trí xong, nhưng trước mắt không thể không dùng.
“Đây là trận pháp…? Đúng là có chút thú vị. Đáng tiếc, tu vi của ngươi quá thấp, không phát huy được uy năng của nó.”
Bá Hỏa Thần đứng im bất động, lẳng lặng đưa mắt nhìn những điểm sáng này, khinh thường nói: “Trận pháp tiên khí chi địa chỉ là trò đùa, có gì cần phải sợ chứ?”
“Ta trước phá nát mắt chó của ngươi.”
Y Tiểu Âm khó có lúc chửi bậy một câu, sau đó thối lui khỏi Kiếp Hỏa Địa Ngục. Vừa rồi, nàng đã mở ra một khe hở, dự định tiến vào trợ giúp Hạ Thiên.
Không bao lâu sau, thanh quang bùng mạnh, nối thành một tấm lưới.
Tấm lưới này dán vào người Bá Hỏa Thần, giống như một tấm áo lót trân châu.
“Rất tuyệt, chẳng khác nào một bộ y phục cố ý dệt cho bổn thần.”
Bá Hỏa Thần nhếch miệng cười một tiếng, nhẹ nhàng vung Tất Phương thần kiếm trong tay, dễ như trở bàn tay đốt đứt những tia sáng này.
Y Tiểu Âm cau mày, hiển nhiên cũng không dự liệu được tình huống như thế.
“Chỉ bấy nhiêu thôi sao?”
Bá Hỏa Thần lắc đầu, nhấc kiếm chỉ vào Y Tiểu m: “Ta thấy ngươi tư chất không tệ. Nếu ngươi đồng ý làm thị thiếp của bổn thần, bổn thần tướng chẳng những tha cho ngươi một mạng, còn tặng cho ngươi đại tạo hóa, thậm chí có thể dẫn ngươi đến liên minh tu tiên. Chẳng phải tốt hơn so với ngươi mai một ở cái nơi chim không thèm ị này sao?”
“Ngươi si tâm vọng tưởng rồi.”
Gương mặt xinh đẹp của Y Tiểu Âm hiện lên sự chán ghét: “Ngươi nên xuống địa ngục mơ tiếp đi.”
“Đúng là không biết điều.”
Bá Hỏa Thần cũng không kiên nhẫn, thân ảnh lóe lên đến trước mặt Y Tiểu m. Trường kiếm thiêu đốt bằng ngọn lửa cũng đâm thẳng vào tim của nàng.
Y Tiểu Âm giật mình, trong nháy mắt dự đoán được nàng không thể tránh thoát.
Đã như vậy, vậy thì không cần thiết phải tránh thoát.
Y Tiểu Âm vận âm Y Cửu âm đâm tới Bá Hỏa Thần.
Đáng tiếc, cảnh giới chênh lệch quá lớn, Y Tiểu Âm cũng không phải tồn tại nghịch thiên như Hạ Thiên.
Y Tiểu Âm cảm nhận được mũi kiếm đâm tới, cả người giống như bị thiêu đốt.
“Sâu kiến chung quy cũng chỉ là sâu kiến, có xinh đẹp cũng chỉ là sâu kiến.”
Gương mặt Bá Hỏa Thần hiện lên sự thương tiếc lẫn khinh bỉ: “Đúng là chẳng thú vị gì cả.”
Rít!
Một âm thanh trong trẻo vang lên, chuôi kiếm giống như hết đà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận