Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1911. Triệu Vũ Cơ trở về

Hạ Thiên gọi điện thoại cho Lam Y Nhân thì biết được nàng đang ăn khuya với cô bạn Vương Tuệ Tuệ của mình.
Mặc dù Lam Y Nhân đã bảo Hạ Thiên đi qua, nhưng hắn không có hứng thú gì đối với ăn khuya, ừm, mấu chốt là, mặc dù hắn nguyện ý ở bên cạnh vợ mình, nhưng lại không thích gặp bạn bè của vợ.
"Chồng, nếu anh không muốn đến thì ở đó chờ ta, một hai giờ sau ta sẽ trở về." Lam Y Nhân dịu dàng nói.
"Tốt thôi, vợ Tiểu Y Y, nàng nhớ về sớm một chút." Hạ Thiên cảm giác đêm nay không quá thuận lợi, hắn lười đi ra ngoài lần nữa, cho nên nằm lên giường, tiếp theo ngủ mất.
Một tiếng sau thì Lam Y Nhân trở về, mà Hạ Thiên cũng tự nhiên tỉnh lại.
Thế là từ nửa đêm cho đến sáng, hắn vẫn luôn ở trong trạng thái tỉnh táo.
Ừm, xét từ một loại ý nghĩa nào đó thì cũng không phải là đặc biệt thanh tỉnh, bây giờ, Hạ Thiên vẫn đang ở trong một loại trạng thái tương đối mê loạn.
Mà buổi tối hôm đó, ở Kinh Thành, Y Tiểu Âm lại có được một giấc ngủ ngon quý báu.
Nhưng khi tỉnh lại lúc sáng sớm, nàng cảm giác có chút là lạ.
Y Tiểu Âm gần như theo bản năng nhảy vọt ra khỏi giường, sau đó nàng phát hiện trong phòng có thêm một người nữa. Đó là một nữ nhân rất xinh đẹp, bất luận là dung nhan hay dáng người thì đều không hề kém cạnh nàng, trên thực tế, cho dù là danh tiếng thì nàng ấy cũng không thua nàng.
Triệu Vũ Cơ.
Người từng được gọi là một trong bốn đóa hoa xinh đẹp của Kinh Thành, mười mấy năm qua, nàng vẫn là vị thiên hậu xinh đẹp phi phàm của làng Hoa ngữ, cho dù mấy năm nay, nàng đang ở loại trạng thái gần như nửa về hưu, nhưng nàng vẫn là thiên hậu của giới ca hát Hoa ngữ.
Nhưng Y Tiểu Âm rất rõ, đối với Triệu Vũ Cơ mà nói thì cái gọi là thiên hậu Hoa ngữ chỉ là thân phận bình thường nhất của nàng mà thôi. Thân phận thật sự của nàng càng hiển hách hơn nữa, nàng là đại tiểu thư nhà họ Triệu, còn là Đại yêu tinh rất được Hạ Thiên sủng ái.
Y Tiểu Âm tin tưởng, nếu so sánh với thân phận siêu sao ca nhạc thì Triệu Vũ Cơ sẽ để ý tới hai thân phận phía sau hơn, đặc biệt là cái cuối cùng kia.
Nhưng điều khiến cho nàng nghĩ không ra là, chẳng phải Triệu Vũ Cơ đã đi tới một thế giới khác rồi sao? Sao nàng ấy lại trở về rồi?
"Triệu đại tiểu thư, đã lâu không gặp." Y Tiểu Âm lên tiếng chào hỏi.
"Đúng là đã rất lâu rồi không gặp." Triệu Vũ Cơ cười nhạt một tiếng, "Ta nói thẳng, chúng ta muốn hỏi một chút tình huống hiện tại về chồng."
"Hắn không có ở......" Y Tiểu Âm nói đến đây, đột nhiên ý thức được có gì đó không thích hợp, "Chúng ta? Ngoại trừ ngươi còn có......"
Mới nói tới đây, Y Tiểu Âm đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi lạnh, nàng lập tức quay người lại, sau đó phát hiện trong phòng vẫn còn một nữ nhân khác, một nữ nhân mà bất luận dáng người hay dung nhan đều khiến nàng có chút tự ti mặc cảm.
Dạ Ngọc Mị.
"Ta biết hiện giờ hắn không có ở đây, chúng ta cần biết trong khoảng thời gian qua hắn đã làm những gì." Giọng nói lạnh lùng của Dạ Ngọc Mị vang lên.
Thái độ bề trên của Dạ Ngọc Mị khiến Y Tiểu Âm mơ hồ có chút không thoải mái, nhưng nàng vẫn nhanh chóng kể hết đại khái những việc mà Hạ Thiên làm trong khoảng thời gian này.
Chính xác mà nói là nàng đã kể tất cả tình huống mà mình biết, từ Ninh Nhụy Nhụy cho đến Lam Y Nhân, Triệu Thanh Thanh, Tô Bối Bối, thậm chí là A Cửu, mà những chuyện liên quan tới tổ chức Diệt Thần và Liên minh Tu Tiên thì nàng cũng nói toàn bộ không một chút giấu diếm.
Y Tiểu Âm rất rõ ràng, những chuyện kia hoàn toàn không cần thiết giấu, cho dù bây giờ nàng không nói thì Dạ Ngọc Mị và Triệu Vũ Cơ cũng rất nhanh có thể biết tường tận, đến nỗi tại sao các nàng lại tới đây hỏi nàng mà không phải là Hạ Thiên thì nàng lười suy nghĩ.
Trên thực tế, Y Tiểu Âm vẫn rất vui mừng khi nhìn thấy Dạ Ngọc Mị và Triệu Vũ Cơ, bởi vì sự xuất hiện của hai người đó mang ý nghĩa là nàng có thể giải thoát. Nàng có thể dự đoán, những ngày tiếp theo, Hạ Thiên chắc chắn sẽ biến mất khỏi thế giới của nàng, bởi vì nàng đã sớm nghe nói qua, người hiện giờ hắn mê luyến nhất chính là Dạ Ngọc Mị.
Mà cho dù là nữ nhân thì Y Tiểu Âm vẫn có thể lý giải tại sao Hạ Thiên lại yêu thích Dạ Ngọc Mị như vậy, từ gương mặt cho tới dáng người của nàng ấy, còn có hương vị mỹ nhân lạnh lùng phát ra từ trong xương cốt đủ để cho bất kỳ nam nhân nào dâng lên dục vọng chinh phục vô tận.
"Quả nhiên là chồng vẫn không chịu làm việc đàng hoàng." Triệu Vũ Cơ nhìn về phía Dạ Ngọc Mị, "Mị tỷ, bây giờ chúng ta nên làm gì đây? Nếu chúng ta cứ vậy mà đi gặp hắn, ta sợ hắn sẽ càng không chịu làm chính sự."
"Ngươi ở lại Kinh Thành, đừng cho ai biết ngươi đã trở về." Dạ Ngọc Mị có quyết định trong nháy mắt, "Ta đi tìm hắn, khuyên bảo hắn chuyên tâm làm chính sự."
Nói xong câu đó thì Dạ Ngọc Mị đã biến mất, trong phòng chỉ còn lại Triệu Vũ Cơ và Y Tiểu m.
"Không được nói với bất kỳ ai ngươi đã gặp ta." Triệu Vũ Cơ nhìn Y Tiểu Âm rồi nhàn nhạt nói một câu, tiếp theo cũng biến mất.
Y Tiểu Âm ngồi trên giường, một lúc lâu sau không nói gì.
Hiện giờ, ở Giang Hải.
Trong phòng ngủ tầng cao nhất cao ốc Thần Y, Lam Y Nhân bị lăn lộn một buổi tối cuối cùng đã tìm được lý do đói bụng bảo Hạ Thiên chạy đi mua bữa sáng, mà chờ tới khi hắn đưa bữa sáng trở lại thì phát hiện Lam Y Nhân đã ngủ.
Là một nam nhân tốt thương yêu vợ, Hạ Thiên đương nhiên sẽ không gọi Lam Y Nhân tỉnh lại, mà hắn đã bắt đầu cân nhắc, bây giờ mình nên ngủ cùng với vợ Tiểu Y Y hay trở về kinh thành đi tìm vợ Y Y đây?
Hoặc đi tìm Bối nha đầu chơi?
Đúng lúc này, một sợi dây lụa màu đen đột nhiên bay vào từ ngoài cửa sổ rồi quấn quanh người hắn, tiếp đó kéo hắn ra bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận