Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3419: Ngươi đúng là không biết nói lý

“Một người bạn thôi.” Ninh Thụy Thần đáp.
Ninh Nhụy Nhụy lườm hắn ta một cái: “Ta hỏi là ai?”
“A, nàng ấy là Nhiếp Tiểu Lý.” Ninh Thụy Thần nhìn thấy biểu hiện có chút nghiêm túc của Ninh Nhụy Nhụy, không khỏi có chút kỳ quái: “Nàng ấy là bạn học thời đại học của ta, tuy nhiên sau khi học chung được một năm thì ta đến đảo quốc du học.”
“Đúng là nàng ấy, trái đất nhỏ thật.” Ninh Nhụy Nhụy lẩm bẩm: “Quả nhiên lại là Chiêm gia.”
“Nhụy Nhụy tỷ, chẳng lẽ ngươi biết nàng ấy?” Ninh Thụy Thần cũng có chút ngoài ý muốn.
Hạ Thiên chen miệng vào: “Đương nhiên là biết. Nàng ấy còn là vợ dự bị tương lai thứ hai của ta mà.”
“Sao?” Ninh Thụy Thần nghe xong, cảm thấy không thích hợp, hắn ta liền quan sát sắc mặt Ninh Nhụy Nhụy, kết quả phát hiện nàng không hề có phản ứng gì đặc biệt, trong lòng không khỏi cả kinh. Chẳng lẽ Nhụy Nhụy tỷ đồng ý cho người ta làm tiểu tam?
“Không phải quan hệ mà ngươi đã nghĩ đâu.” Ninh Nhụy Nhụy nhìn thấy ánh mắt của em họ, lập tức biết tên tiểu tử này đang hiểu lầm nhưng cũng lười giải thích.
Hạ Thiên nói thẳng: “Tiểu muội chân dài là vợ tương lai. Vợ tiếp viên hàng không chỉ là vợ tương lai dự bị số hai. Điều này vẫn có sự khác biệt chứ.”
“Anh rể, cái này….” Ninh Thụy Thần quay sang nhìn Ninh Nhụy Nhụy: “Tỷ, ngươi không nghe lời hắn nói sao? Hắn rõ ràng đang tìm tiểu tam đấy.”
Ninh Nhụy Nhụy tức giận: “Ngươi lo quản chuyện của ngươi đi. Chuyện của hắn, còn chưa đến phiên ngươi quan tâm.”
Giọng điệu này chứng tỏ nàng đã sớm biết, nhưng hoàn toàn không để ý.
“Anh rể, ngươi trâu bò thật, làm sao ngươi làm được thế?” Ninh Thụy Thần sửng sốt mấy giây, nhịn không được giơ ngón tay cái lên với Hạ Thiên: “Tính tình của tỷ ta không được tốt, ngươi có thể trị tỷ ấy ngoan ngoãn như vậy, cho phép ngươi tìm tiểu tam, lại còn lẽ thẳng khí hùng. Ngươi có thể dạy ta một chút được không?”
Vừa dứt lời, trên đầu của hắn ta đã bị Ninh Nhụy Nhụy nện một cái.
“A, Nhụy Nhụy tỷ, tại sao ngươi lại đánh ta? Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi mà.” Ninh Thụy Thần không hiểu hỏi.
Ninh Nhụy Nhụy rất quả quyết: “Vậy cũng không được.”
“Ngươi đúng là không biết nói lý.” Ninh Thụy Thần bất mãn kháng nghị: “Anh rể làm được, ngươi không quan tâm. Ta chỉ nói một chút, ngươi liền đánh ta.”
“Ngươi bớt học hắn đi. Hắn không phải người tốt đâu.” Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt nhìn đứa em họ của mình, trịnh trọng cảnh cáo: “Ngươi cũng không cần học mấy thứ loạn thất bát tao của người khác. Nếu không, trước khi cha ngươi quản ngươi, ta sẽ trực tiếp phế bỏ ngươi.”
Ninh Thụy Thần im lặng.
Cũng là đàn ông, tại sao đãi ngộ lại kém đến như vậy?
Người ta nói, nữ nhân khi yêu đều yêu bằng não. Ban đầu, hắn ta cho rằng Nhụy Nhụy tỷ sẽ không như vậy, nghĩ không ra lại nghiêm trọng đến như thế.
“Tỷ, ngươi sẽ tham gia buổi lễ đính hôn kia chứ?” Ninh Thụy Thần bỗng nhiên chuyển chủ đề.
Ninh Nhụy Nhụy khẽ giật mình, vô thức nói: “Ta và hai người bọn họ có quen biết nhau đâu, ta đi làm gì?”
“Không nhất định phải biết mới có thể đi.” Ninh Thụy Thần mỉm cười, tùy ý nói: “Nghe nói Chiêm gia đều mời các nhân vật có máu mặt ở Quế thành. Tuy nói đa số người của Ninh gia chúng ta đều dọn đến đảo quốc, nhưng nói thế nào chúng ta vẫn còn chút danh vọng. Nếu hắn ta không mời ngươi, chẳng phải bọn họ quá xem thường Ninh gia chúng ta rồi sao?”
Ngừng lại một chút, hắn ta nói tiếp: “Hơn nữa, ta nghe giọng điệu của Nhụy Nhụy tỷ, rõ ràng là có chút khó chịu đối với Chiêm gia. Không tham gia bữa tiệc, làm sao mà xả giận?”
Ninh Nhụy Nhụy không khỏi có chút ngoài ý muốn nhìn đứa em họ của mình. Quả nhiên hắn ta đã trưởng thành, học được cách quan sát nét mặt, hơn nữa còn rất nhạy cảm.
“Chỉ là có chút mâu thuẫn nhỏ mà thôi. Dù sao cũng là ngày đại hỉ của người ta, ta không đến đó gây sự đâu.” Ninh Nhụy Nhụy lạnh lùng nói.
Bành bành bành.
Lúc này ngoài cổng lớn vang lên tiếng gõ cửa thật mạnh, tiếp theo có người hô to: “Có ai ở nhà không? Mở cửa nhanh lên.”
Ninh Nhụy Nhụy cau mày. Người này không khỏi quá bất lịch sự đi.
“Để ta đi xem một chút.” Ninh Thụy Thần bước nhanh ra cửa, kéo cánh cổng, nhìn người đến, phát hiện đứng trước cửa là một nam thanh niên mặc trang phục chính thức, đằng sau là một chiếc BMW màu trắng bạc.
Ninh Thụy Thần thản nhiên nói: “Ngươi muốn tìm ai?”
“Ta là trợ lý Chiêm tổng tập đoàn Đế Cảnh, họ Diệp.” Nam thanh niên nói năng rất lịch sự nhưng giọng điệu lại khá cứng nhắc: “Lần này ta đến chính là đưa thiệp mời cho Ninh Nhụy Nhụy tiểu thư và Hạ Thiên tiên sinh, mời hai vị chín giờ tối nay đến khách sạn Quế thành tham gia bữa tiệc đính hôn của đại thiếu gia nhà ta.”
Ninh Thụy Thần có chút buồn cười: “Ha ha, Chiêm gia các ngươi thú vị thật, tối nay tổ chức tiệc đính hôn, bây giờ mới phát thiệp mời?”
“Đây là thiệp mời đặc biệt, do chính Chiêm tổng nhà chúng ta viết.” Nam thanh niên hơi khom người, sau đó nói: “Xin hỏi Ninh tiểu thư và Hạ tiên sinh có ở đây không?”
Ninh Thụy Thần hỏi: “Đưa thẳng cho ta không được à?”
“Thật ngại quá, ta nhất định phải đích thân giao cho Ninh tiểu thư và Hạ tiên sinh.” Thái độ của nam thanh niên vẫn không thay đổi, giọng điệu lãnh đạm, rõ ràng có ngạo khí, khiến Ninh Thụy Thần có chút khó chịu.
“Ta là Ninh Nhụy Nhụy, hắn là Hạ Thiên.” Ninh Nhụy Nhụy cùng với Hạ Thiên bước đến trước cửa.
“Vâng.” Nam thanh niên tiến lên hai bước, hai tay đưa thiệp mời tới: “Mời hai vị nhận thiệp mời.”
Ninh Nhụy Nhụy đang định đưa tay nhận lấy, bỗng một luồng hàn quang từ trong thiếp mời bắn thẳng ra, thẳng đến mặt của nàng.
“A!”
Một tiếng kêu sợ hãi vang lên, một bóng người ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận