Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1723. Nhanh như vậy mà ngươi đã tìm được một cô vợ mới rồi à

"Ngươi tiến tới đây trước!" Nữ nhân kia lạnh lùng nói "Đừng hòng giở trò gì với ta, nếu không thì những người này đều sẽ bị ngươi hại chết!".
"Nếu ta đi qua mà ngươi vẫn cho bom nổ thì sao? " Giọng điệu của A Cửu rất bình tĩnh, "Nếu ngươi thật sự muốn giết ta thì có thể chờ mọi người rời đi rồi nổ bom bất cứ lúc nào. Gian phòng này nhỏ như vậy, ngươi muốn nổ chết ta thì ta đứng ở đâu cũng không ảnh hưởng gì."
"Nếu ngươi cảm thấy vị trí nào cũng vậy, thế thì tại sao ngươi không dứt khoát tới đây?" Nữ nhân kia cười lạnh một tiếng, "Đừng cho là ta không biết ngươi đang suy tính gì, ngươi muốn cho những người khác làm bức tường người đúng không?"
Không đợi A Cửu nói chuyện, nữ nhân kia tiếp tục nở nụ cười chế giễu: "Người khác đều cho rằng bác sĩ Y Nhân Các các ngươi đều là diệu thủ nhân tâm, ngươi và vị Y Tiên tiểu thư kia bị mọi người tâng bốc tận mây xanh, giống như các ngươi chính là thần y hiếm có trên thế giới này. Nhưng từ đầu đến cuối, ngươi chỉ muốn cho những người khác thế mạng của mình mà thôi!".
"Thì ra ngươi nhằm vào Y Nhân Các chúng ta." Giọng của A Cửu vẫn bình tĩnh như cũ, "Mấy năm nay, người hãm hại Y Nhân Các chúng ta rất nhiều, nhưng ta và tiểu thư chưa bao giờ đi giải thích, vì từ đầu đến cuối tiểu thư luôn tin tưởng, chúng ta làm gì mới là quan trọng nhất, dù hôm nay ta có chết ở chỗ này thì......"
"Cửu nha đầu, có phải đầu óc của ngươi lại bị hư rồi đúng không?" Lúc này, một âm thanh không mấy vui vẻ vang lên, cắt đứt lời của A Cửu, "Có ta ở chỗ này thì làm sao ngươi có thể chết được chứ?"
Người lên tiếng không ai khác chính là Hạ Thiên, bây giờ, Cửu nha đầu rất xinh đẹp, nếu nàng ấy chết thì sẽ thật đáng tiếc, hắn sẽ không thể để cho nàng ấy chết được.
"Còn nữa, Cửu nha đầu, ngươi nói nhảm với thứ ngu ngốc đó nhiều như vậy để làm gì? Nàng ta muốn nổ bom thì cho nổ bom thôi, dù sao thì nhan sắc của nàng ta đã xấu rồi, nói không chừng bị bom nổ càng đẹp mắt hơn một chút." Hạ Thiên nói đến đây, hắn nhìn về phía nữ nhân kia rồi kêu to, "Nè, kẻ kém thông minh xấu xí kia, ngươi muốn chết thì chết nhanh lên đi! Cửu nha đầu nhà chúng ta rất xinh đẹp, sẽ không chết với ngươi đâu, ngươi để tên ngu ngốc trên mặt đất kia đi với ngươi là được rồi!"
Một đám người vô cùng cạn lời, có phải gia hỏa đó muốn chết sớm không? Người ta có bom, hắn còn đứng đó mắng người ta là đồ xấu xí, lại còn lộ ra dáng vẻ ước gì ngươi bấm kíp nổ nhanh một chút.
Một số người âm thầm mắng Hạ Thiên, nếu muốn chết tới vậy thì chết một mình đi, tên vương bát đản này chiếm tận hai đại mỹ nữ cực phẩm, chết cũng tốt, nhưng bọn hắn không muốn chết nha!
Nhưng bọn hắn lại sợ chọc giận nữ nhân mang bom kia, cho nên cũng chỉ dám thầm mắng ở trong lòng một chút mà thôi.
"Nè, tên lưu manh đáng chết này, ngươi có bệnh à? Căn phòng nhỏ như vậy, nếu nàng ta thật sự muốn cho bom nổ thì chúng ta sẽ không thể nào trốn được! " Ninh Nhụy Nhụy không thể nhịn được mắng một câu.
Mặc dù nàng biết Hạ Thiên rất lợi hại, nhưng không gian ở đây nhỏ như vậy, muốn chống lại sức công phá của bom cũng không dễ nha?
Hơn nữa, cho dù gia hỏa kia không sợ, nhưng trong phòng, vẫn còn có mấy chục người bình thường, những người đó chỉ cần bị bom tác động một chút thôi là có thể sẽ chết.
"Tiểu muội chân dài, ta nghĩ ngươi nên ăn đu đủ nhiều chút để thông minh hơn." Hạ Thiên có chút không vui, bây giờ, tay hắn đang đặt trên đùi nàng không nỡ lấy ra, nếu không thì hắn đã đánh đòn nàng rồi.
"Ngươi mới cần ăn thuốc chống não tàn để bổ sung trí thông minh!" Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, tên lưu manh này quá khinh người, rõ ràng ngực nàng không nhỏ, thế mà cả ngày cứ bảo nàng ăn đu đủ!
Hơn nữa nàng nhớ rõ đu đủ căn bản là không có hiệu quả kia, gia hỏa này danh xưng là thần y thế mà cũng dám nói hươu nói vượn!
"Hai người các ngươi có thể đổi thời điểm được chứ?" A Cửu có chút cạn lời, trong lòng còn có chút cảm giác quái dị, hai người này liếc mắt đưa tình cũng nên chọn chỗ chứ, bây giờ là lúc nào rồi.
Những người khác cũng đồng dạng chửi bậy ở trong lòng, hai người đó không thể diễn ân ái vào lúc khác sao?
Người ta thường nói diễn ân ái đều chết sớm, lúc này, hai người bọn hắn là sợ bản thân mình chết không đủ nhanh à?
"A, ở đây xảy ra chuyện gì vậy?" Một giọng nói dễ nghe vang lên, tiếp đó, ở cửa ra vào xuất hiện hai thiếu nữ, một người trong đó thanh thuần thoát tục đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, mà người còn lại bình thường không có gì nổi bật.
Thiếu nữ thanh thuần thoát tục kia nhìn thoáng qua bên trong, tiếp đó nhìn thấy Hạ Thiên, lập tức có chút kinh ngạc thốt lên: "Oa, anh rể, nhanh như vậy mà ngươi đã tìm được thêm một cô vợ mới rồi à?"
Nữ nhân đó chính là Thạch Thuần, nàng nhìn chằm chằm Ninh Nhụy Nhụy mấy lần, tiếp đó lại nói: "Anh rể à, ánh mắt của ngươi cũng không tệ lắm! Chị gái này còn đẹp hơn so với A Cửu tỷ, ừm, khuôn mặt càng xinh hơn, có điều ngực hơi nhỏ chút, nhưng chân thật dài, ta muốn sờ......"
Ninh Nhụy Nhụy vốn dĩ nghe rất vui, dù sao thì Thạch Thuần đang khen nàng, nhưng sau đó lại nghe đối phương nói mình ngực nhỏ, nàng có chút bi phẫn, nàng mà nhỏ?
Mà khi thấy Thạch Thuần chạy tới muốn sờ chân của mình, Ninh Nhụy Nhụy trợn tròn mắt, thế quái nào thiếu nữ xinh đẹp thanh thuần này lại giống như nữ lưu manh vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận