Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2433: Đừng có si tâm vọng tưởng nữa

"Oành!"
Một tiếng vang to lớn, nơi mà Hạ Thiên đang đứng đều bị khí kình mạnh liệt phá vỡ thành hố sâu, phỏng chừng Hạ Thiên đã chết đến nỗi ngay cả cặn cũng không còn.
Bạch Tiêm Tiêm không đành lòng nhìn thấy thảm trạng của Hạ Thiên, đành phải che kín hai mắt của mình.
Khi còn bé nàng đã tận mắt nhìn thấy một quyền tùy ý của nam tử cao to, liền đánh nổ một con trâu rừng to lớn và cường tráng.
Loại cảnh tượng máu thịt tung toé, xương cốt đổ nát kia, hầu như đã thành ám ảnh trong lòng nàng, làm cho nàng gặp phải ác mộng trong một thời gian dài.
Đây cũng là lý do mà nàng kính nể nhưng không thể gần gũi với nam tử cao to đó.
Bạch Tiêm Tiêm tuy tuổi tác còn nhỏ, nhưng cũng không phải là cái gì cũng không hiểu, nam tử cao to nảy sinh tình cảm với nàng, nàng đã sớm nhận ra, chẳng qua là nàng không cách nào tiếp nhận nó, nhưng song song với đó, bởi vì e ngại uy danh của đối phương ở trong tộc, nàng cũng không thể trực tiếp cự tuyệt.
Lần này, đảo Sương Nguyệt gỡ bỏ lệnh cấm đảo, cho phép người ngoài tiến vào trong đảo, là vì một việc lớn trong tộc, và đồng thời cũng là ý định tuyển chồng cho nàng.
Hạ Thiên, chính là một trong những người mà tộc trưởng chọn trúng.
Bạch Tiêm Tiêm biết rất rõ tộc trưởng tìm Hạ Thiên là vì cái gì.
Nam tử cao to đương nhiên cũng biết, cho nên mới xem Hạ Thiên như kẻ thù, thậm chí vừa gặp mặt liền đã lộ sát cơ.
Một quyền này của hắn, phỏng chừng trong lòng hắn đã sớm ấp ủ vô số lần, mặc dù không thể giết Hạ Thiên, nhưng tuyệt đối có thể khiến cho Hạ Thiên không cách nào xuất hiện ở trước mặt tộc trưởng.
Trước kia, Bạch Tiêm Tiêm không quen biết Hạ Thiên, sau khi nhìn thấy Hạ Thiên, cũng không có suy nghĩ thừa thãi nào, chỉ là tuân theo ý của tộc trưởng dẫn hắn đi Thánh Điện, còn chuyện sau đó, nàng cũng không cách nào can thiệp.
Nàng không thích cái cảm giác số phận của bản thân bị người ta sắp đặt, chỉ là nàng không có năng lực để phản kháng.
Vào thời khắc nam tử cao to ngăn nàng và Hạ Thiên lại, Bạch Tiêm Tiêm kỳ thực đã dự đoán trước được sẽ phát sinh loại chuyện như này, kiêu ngạo như nàng cũng thật muốn biết thực lực của Hạ Thiên đến tột cùng là như nào, cho nên nàng mặc kệ nam tử cao to thăm dò Hạ Thiên, chỉ là không nghĩ rằng vừa gặp liền đã là tràng cảnh “ta sống ngươi chết”, khiến cho nàng giật mình không thôi, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp nữa rồi.
"Chuyện này không thể trách ta, là do ngươi tự tìm." Nam tử cao to hừ lạnh một tiếng, thu hồi nắm đấm, nói với Bạch Tiêm Tiêm: "Ngươi đi nói với tộc trưởng, tên Hạ Thiên này trực tiếp bị gạch tên, cứ xem như trước giờ hắn chưa từng tới đảo."
Bạch Tiêm Tiêm mím môi, không nói lời nào.
"Tiêm Tiêm, đừng bảo ngươi động lòng trước tiểu tử này nha?" Nam tử cao to hơi có chút không vui, đôi mắt xám xịt nhìn về phía Bạch Tiêm Tiêm: "Hôm nay ta cũng không ngại nói thẳng luôn, ngươi là người của Bạch Kỳ Thạch ta, ai cũng không giành được.”
“Cho dù là tên Hạ Thiên này, hay là mấy người trong Thánh Điện, sớm muộn ta sẽ giải quyết bọn chúng một thể. Thánh Nữ của Huyền âm tộc chúng ta, sao có thể tiện nghi cho người ngoài, những Thánh Nữ trước, ta không quản, nhưng riêng mình ngươi, tuyệt đối không thể gả cho người ngoài đảo."
Bạch Tiêm Tiêm khẽ thở dài một cái, mặc dù nàng trốn tránh tộc trưởng, nhưng phỏng chừng cũng khó trốn khỏi nam tử ở trước mắt này, lẽ nào số phận của mình thật sự lênh đênh như vậy sao?
"Ta nói rồi đó." Nam tử cao to múa máy nắm đấm, ánh mắt liếc nhìn bốn phía bằng nửa con mắt, "Nếu có ai không phục, cứ đến tìm ta, bao gồm cả tộc trưởng."
Cách đó không xa, có rất nhiều cư dân ở trên đảo đang vây quanh, bọn họ vốn dĩ là đến hóng chuyện, vào lúc này dĩ nhiên cũng nghe được những lời uy hiếp của nam tử cao to đó, người người đều câm như hến, không ai dám lên tiếng.
"Vợ tương lai của ta chỉ có thể gả cho ta, ngươi đừng có si tâm vọng tưởng nữa." Không biết Hạ Thiên từ đâu mà xông ra, bĩu môi về phía nam tử cao to.
"Ngươi, ngươi vậy mà không chết ư?" Nam tử cao to lại lần nữa ngạc nhiên, con mắt trừng lớn tới nỗi sắp rớt ra ngoài, hắn vô cùng chắc chắn nắm đấm vừa nãy tuyệt đối đã đánh trúng lồng ngực của Hạ Thiên, cũng tận mắt nhìn thấy tiểu tử bị oanh thành cặn bã trước quyền kình của hắn, sao mà quay đi ngoảnh lại vẫn còn sống thế này?
Bạch Tiêm Tiêm cũng có chút giật mình: "Ngươi, ngươi vậy mà không bị gì?"
Trước đó nàng từng chứng kiến trận chiến giữa Hạ Thiên và đám người Hoàng đảo chủ, biết hắn sẽ không dễ chết như vậy, chỉ là không ngờ hắn không chỉ còn sống trước quyền phong của Bạch Kỳ Thạch, mà còn không chịu tí thương thế nào.
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: "Cú đấm của hắn quá yếu và quá chậm, căn bản không tạo được bất kì uy hiếp gì cho ta cả, trái lại còn làm ta cảm thấy có chút buồn ngủ."
"Không đời nào!" Nam tử cao to không cách nào tiếp nhận sự thực trước mắt, chỉ vào Hạ Thiên rồi nói: "Chắc chắn là ngươi đang giở trò âm mưu quỷ kế gì đó, nếu không thì sao có thể lành lặn như vậy được."
"Đánh nhau chính là đánh nhau, ở trước thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế gì đều là thứ vô dụng mà thôi." Hạ Thiên làm ra giọng điệu dạy đời người ta, cười hì hì nói: "Nếu ta không hề hấn gì, thế thì chỉ có thể nói là ngươi quá yếu, đừng có kiếm cớ nữa."
"Ta không tin, ngươi ăn thêm một quyền của ta!" Nam tử cao to không nuốt trôi cục tức, lại lần nữa ra quyền đánh về phía Hạ Thiên, lần này hắn trực tiếp dùng tới mười hai thành lực đạo, xem tư thế đó không phải là muốn giết Hạ Thiên, mà lại có phần trông giống như thể phải đánh giết những người ở hiện trường thành cặn bã.
Bạch Tiêm Tiêm cũng phát giác nam tử cao to mất kiểm soát, lập tức quát lên: "Bạch Kỳ Thạch, ngươi điên rồi à! Nếu mà ngươi dùng toàn lực, các tộc nhân ở xung quanh đều sẽ bị vạ lây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận