Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4305: Hắn là đệ tử của ta, không phải con trai của ta

Cực Tinh Tiên Ông im lặng: “Hắn là đệ tử của ta, không phải con trai của ta.”
“Đó chính là chuyện của các ngươi.” Hạ Thiên nhếch miệng, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Phù Diêu Tiên Tử, lập tức bay đến đằng sau tấm bình phong.
Long Tượng Thượng Sư thấy đôi nam nữ kia không nhìn ông ta, ông ta tức đến mức muốn bể phổi: “Ngươi làm nhục ta quá đáng quá, vậy cũng đừng trách lão nạp vô tình. Ta sẽ độ các ngươi xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh thế không được siêu sinh.”
Nói xong, hai tay của hắn hợp thành chữ thập, cơ thể kim cương bất hoại một lần nữa dấy lên luồng khí tức màu vàng. Uy thế vô cùng trang nghiêm lan tràn ra.
“Vạn tăng duy ngã, bàn nhược chư Phật, tà ma lộng túy, trời Phật hàng phạt.”
Cơ thể của ông ta nhanh chóng bành trướng, rất nhanh cơ thể của Long Tượng Thượng Sư đã cao đến mấy trăm trượng, kim quang như thác nước.
Tất cả mọi người đều bị ánh sáng màu vàng chiếu xuống, cả linh hồn giống như bị nướng chín.
“Ba mươi hai kim cương pháp tướng?” Có trưởng lão nhận ra được chiêu thức này: “Đây chính là Thiên Sát Phẫn Nộ Minh Vương Tướng bị xếp vào cấm thuật.”
“Đại hòa thượng, ngươi muốn làm gì?” Trường Mi Lão Tiên phát hiện không thích hợp, liền quát bảo ngưng lại: “Đồ đệ của ngươi cũng vì chuyện dùng cấm thuật kiệt lực mà chết, chẳng lẽ ngươi muốn dẫm vào bước xe đổ đó hay sao?”
“Long Tượng Thượng Sư, ngươi mau dừng tay.”
“Người của Tiên Luật Ti đang đến, đừng xúc động.”
“Diệp Long Tượng, ngươi muốn làm gì? Mau dừng lại.”
Các trưởng lão khác cũng có chút luống cuống.
Ma Ha Tử sử dụng cấm thuật đã tiễn đệ tử của bọn họ lên trời.
Bây giờ Long Tượng Thượng Sư cũng muốn dùng cấm thuật, ai biết được có ảnh hưởng đến tính mạng của bọn họ hay không.
“Tất cả im miệng cho ta.”
Long Tượng Thượng Sư quát to một tiếng: “Ai dám ngăn ta trảm yêu trừ ma, thay đệ tử báo thù, vậy đừng trách lão nạp độ hóa người đó ngay tại chỗ.”
Đám trưởng lão kia chỉ thấy màng nhĩ của mình như muốn nổ tung, khí huyết chấn động đến sôi trào, ngay cả linh hồn cũng giống như muốn bật ra khỏi cơ thể, bất lực ngăn cản.
“Tà ma ngoại đạo, ăn của ta một chưởng.”
Long Tượng Thượng Sư vận bàn tay trái, đánh tới Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử.
Chưởng lực như núi, từ trên trời giáng xuống.
“Ngớ ngẩn.” Hạ Thiên nhìn cũng không thèm nhìn, vẫn ôm Phù Diêu Tiên Tử bay về phía hướng kia.
Cự chưởng đột nhiên ngừng lại.
“Sao?”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Bên trong ánh mắt của Long Tượng Thượng Sư lộ ra sự nghi hoặc. Mặc kệ ông ta dùng sức ra sao, bàn tay của ông ta vẫn không cách nào vỗ xuống: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?”
“Cái này sao có thể?”
Đám trưởng lão nhìn đến ngây người, nhịn không được hét lên.
“Các ngươi đang nhìn gì vậy?” Long Tượng Thượng Sư phát hiện những người kia đều đang mở to mắt nhìn ông ta, không khỏi cảm thấy khó hiểu.
Ông ta cũng không nhịn được liền vận dụng thần thức liếc nhìn toàn thân, sau đó phát hiện trên đỉnh đầu của ông ta không biết từ lúc nào đã lõm xuống một cái hố.
Một cái hố không to không nhỏ, vừa lúc bằng một nắm đấm.
Tiếp theo, từng khe nứt bắt đầu mở rộng bên cạnh cái hố này.
Gần như chưa đến một phần mười giây, những khe nứt đó đã lan đến toàn thân. Pháp tướng kim thân khổng lồ trong nháy mắt vỡ nát.
Long Tượng Thượng Sư từ trên không trung rơi xuống đất thật mạnh.
Đỉnh đầu của ông ta vẫn còn in dấu một quyền ấn không lớn không nhỏ. Ngay cả xương sọ cũng bị đánh nát, cả người không còn khí tức.
Lúc này, đám trưởng lão mới nhớ đến mấy câu của Hạ Thiên đã nói. Thì ra không phải hắn đang cố lộng huyền hư, càng không phải nói hươu nói vượn.
Sau khi Long Tượng Thượng Sư chịu một quyền của Hạ Thiên, xác thực đã chết rồi.
Tuy nhiên, quyền pháp quá huyền diệu, đến mức Long Tượng Thượng Sư vẫn chưa cảm nhận được ông ta đã chết.
Giống như đao phủ kỹ năng cao siêu bổ một đao thật nhanh xuống hung phạm, nhưng cổ của hung phạm vẫn giống như lúc ban đầu.
Tuy nhiên, chỉ cần hung phạm khẽ động, tơ máu trên cổ sẽ xuất hiện, đầu người tự dưng sẽ rơi xuống.
Quyền pháp thật lợi hại.
Quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, Hạ Thiên đã cùng với Phù Diêu Tiên Tử tiến vào kết giới sau tấm bình phong.
Nơi này xác thực có một nam nhân thân hình cao lớn, đầu có hai sừng, đang nhàn nhã ngồi trên ghế, cười như không cười nhìn Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử, dường như đã sớm có dự liệu.
“Ngươi chính là Thiên Quỷ Vương?” Hạ Thiên nhìn người kia một chút rồi hỏi.
Nam nhân có hai sừng nhẹ gật đầu: ‘Ta chính là Thiên Quỷ Vương, các ngươi tìm ta có việc gì?”
“Đây chính là vợ của ta, Phù Diêu Tiên Tử.” Hạ Thiên hờ hững nói: “Ngươi hẳn biết nàng là ai, đồng thời cũng đoán được chúng ta tìm ngươi làm gì.”
Thiên Quỷ Vương một lần nữa gật đầu: “Đích thật là biết nhưng cũng không biết rõ cho lắm.”
“Một vạn năm trước, ta bị người nào đó lừa gạt, tự nguyện bị biếm đến tiên khí chi địa.”
Phù Diêu Tiên Tử nói: “Điều kiện lúc đó chính là bảo toàn cho toàn bộ thần dân Phù Diêu giới, bất kỳ người nào cũng không được xâm phạm và khi dễ. Nhưng ngươi lại có ý định dùng người của Phù Diêu giới làm kiếp nô của ngươi, có chuyện này sao?”
“Có.” Thiên Quỷ Vương cười khẽ: “Khoảng một vạn năm trước, bổn vương đến liên minh tu tiên, trước sau vượt qua hai lần kiếp. Đáng tiếc đều không thành công, cũng may là không chết. Đây là lần thứ ba của ta, cũng là lần mà ta cảm thấy chắc chắn nhất. Nếu thành công, ta nhất định có thể phi thăng Chân Tiên giới, không cần ở lại cái nơi rách nát này.”
Phù Diêu Tiên Tử lạnh lùng hỏi: “Ngươi muốn phi thăng là chuyện của ngươi, tại sao lại bắt người của Phù Diêu giới ta sung làm kiếp nô chứ?”
“Đương nhiên là vì gia tăng xác suất thành công.” Thiên Quỷ Vương lơ đễnh nói: “Không chỉ lần này, hai lần trước cũng là dùng Phù Diêu giới. Không, thậm chí là bổn tông của ngươi, đệ tử của Huyễn Nguyệt Tâm Trai cũng được sung làm kiếp nô luôn. Đáng tiếc bọn họ không được việc, mới có một ngày đã không chịu nổi, bị thiên lôi đánh thành tro bụi.”
“Tốt, rất tốt.” Gương mặt xinh đẹp của Phù Diêu Tiên Tử hiện lên sát khí: “Vậy hôm nay ngươi không cần độ kiếp nữa, bởi vì nó là ngày chết của ngươi.” “Không, ngược lại, ta cảm thấy hôm nay chính là ngày may mắn của ta.” Khóe miệng Thiên Quỷ Vương nhếch lên, ngạo nghễ nói: “Có hai người các ngươi làm kiếp nô, chỉ sợ sẽ làm ít công to, thậm chí một lần sẽ thành công.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận