Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2160. Tự tin thái quá

“Nữ nhân này ngươi muốn ăn đòn đúng không?” Hạ Thiên có chút khó chịu, “Cái gì gọi là trước kia lợi hại, ta vẫn luôn rất lợi hại đó, cho dù là trước kia, bây giờ hoặc về sau vẫn là thiên hạ đệ nhất. Ngươi không sợ ta, có quan hệ với ta à? Đừng cho là ta không đánh nữ nhân, ngoại trừ các cô vợ với bạn gái của ta, trên đời này, không có người nào ta không dám đánh.”
“Ngươi dám!” Tân Phương Phương hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Hạ Thiên nói: “Nếu như ngươi dám đụng đến một sợi lông của ta và con của ta, vậy mạng của vợ ngươi cũng sẽ không còn!”
“Mạng của vợ ta? Vợ của ta rất nhiều, ngươi nói ai nào?” Trong nháy mắt Hạ Thiên đã chăm chú một chút, có điều cũng không có để ở trong lòng: “Bằng bản lãnh của ngươi, căn bản không đả thương được bất kỳ một lông tơ nào của vợ ta, thậm chí bạn gái Tiểu muội chân dài của ta cũng có thể hành hạ cả một trăm ngươi.”
“Hừ, Hạ Thiên, ta biết ngươi có tính tình gì!” Tân Phương Phương bỗng dưng đoạt lấy dao găm màu trắng trong tay của Sở Phong đang sững sờ, đặt trên cái cổ cứng cáp trắng nõn của bản thân: “Ngươi lợi hại hơn nữa thì có thể làm gì, ta muốn giết bản thân ta vẫn là vô cùng dễ dàng.”
“Đầu óc của ngươi có bệnh à?” Hạ Thiên đối với hành động rối loạn của nữ nhân này làm cho bối rối, vẫn là lần đầu hắn có cảm giác có chút khó hiểu: “Ngươi không phải nói muốn mạng của vợ ta sao, đột nhiên muốn giết mình làm gì?”
Ninh Nhụy Nhụy ngược lại hiểu rõ ý của nữ nhân này là gì, nhịn không được “Phù phù” bật cười một tiếng: “Ha ha ha ha...... Chết cười ta.”
“Ngươi gần đây không phải là tự xưng là thông minh hơn người sao, làm sao lần này không hiệu nghiệm nữa?” Nụ cười của Ninh Nhụy Nhụy không giảm, trêu chọc nói: “Ý của nữ nhân kia thực đã rất rõ ràng, ngươi đoán xem.”
Hạ Thiên trừng Ninh Nhụy Nhụy một cái, mất hứng nói: “Tiểu muội chân dài, cô lại cười ta liền đánh mông cô.”
“Lại dùng chiêu đó!” Ninh Nhụy Nhụy trong nháy mắt không cười nữa, “Ngươi ít dùng chiêu đó uy hiếp ta đi, việc này ngươi chỉ cần suy nghĩ tí là hiểu.”
“Từ trước đến nay ta không có hứng thú với mấy suy nghĩ ngu ngốc.” Hạ Thiên bĩu môi, “Cô vẫn là trực tiếp nói cho ta biết đi.”
Ninh Nhụy Nhụy cũng không muốn vạch trần chuyện có ý tứ như vậy, hướng về Hạ Thiên nói: “Ngươi để cho nữ nhân kia tự mình nói đi.”
“Các ngươi đừng có đóng kịch.” Tân Phương Phương vẫn duy trì tỉnh táo, giọng nói cũng mười phần bình tĩnh: “Hạ Thiên, mười hai năm trước ngươi rất háo sắc, thu lấy các mỹ nhân tuyệt thế như Kiều Tiểu Kiều, Diệp Mộng Oánh làm vợ, còn có tứ đại mỹ nữ kinh thành cũng bị ngươi hạ độc thủ...... Ngươi bây giờ, quả nhiên vẫn háo sắc như cũ. Bây giờ, ta khôi phục trẻ đẹp, ta biết ngươi chắc chắn sẽ không buông tha cho ta.”
Khi đang nói chuyện, ánh mắt trìu mến của Tân Phương Phương nhìn con của nàng, cắn răng nói: “Chỉ cần ngươi thả con của ta, ta sẽ đáp ứng làm vợ của ngươi.”
“Nghĩ hay quá ha!” Lúc này, Hạ Thiên mới tỉnh ngộ lại, nữ nhân này nói vợ hắn lại là chỉ chính nàng, làm cho hắn rất buồn nôn: “Người xấu xí như ngươi mà muốn làm vợ của ta, ngươi làm sao nằm mơ giữa ban ngày vậy!”
“Hạ Thiên, ngươi đừng giả bộ!” Tân Phương Phương ưỡn ra núi non nhô lên xinh đẹp của nàng, lại vặn vẹo uốn éo eo nhỏ mông lớn: “Tân Phương Phương ta lúc tuổi còn trẻ chính là người đứng đầu trong bốn đại mỹ nữ của thành phố Thiên Nam, mười hai năm trước, ngươi chẳng phải thèm nhỏ dãi đối với ta à! Bây giờ khuôn mặt đẹp của ta đã khôi phục lại lúc hai mươi tuổi, ngươi không thể không có ý nghĩ gì đối với ta được.”
“Tên ngu ngốc nào nói ta mười hai năm trước thèm nhỏ dãi ngươi?” Hạ Thiên rất không cao hứng, lại có người âm thầm tạo tin giả cho hắn, kéo con mắt thẩm mỹ của hắn thấp tới mức này: “Người xấu xí như ngươi cho dù trẻ đi bao nhiêu tuổi, đều không phải là khẩu vị của ta, hơn nữa ngươi cũng không đẹp, một phần vạn cũng không sánh nổi với bất kỳ người vợ nào của ta.”
“Ha ha, nam nhân quả nhiên không phải là đồ tốt.” Tân Phương Phương rõ ràng không hài lòng với Hạ Thiên, cho dù là muốn mà không có được nên oán hận, “Trước kia người phái người tìm kiếm người đẹp bốn phía, đảo mắt một cái đã không nhận. Nếu như không phải ta sớm đã kết hôn sinh con, nói không chừng đã bị ngươi thu vào hậu cung.”
“Ngươi muốn ăn đòn đúng không?” Hạ Thiên cũng chẳng muốn phản bác, nữ nhân này làm sao cảm thấy bản thân tốt đẹp như thế, quả nhiên con trai giống mẹ.
“Vị phu nhân này, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, sắc đẹp của ngươi chính xác còn không lọt vào nổi mắt xanh của hắn.” Ninh Nhụy Nhụy biết Hạ Thiên đúng là đồ háo sắc, nhưng phẩm vị của cái tên lưu manh đáng chết này vô cùng cao, người đẹp bình thường căn bản không lọt vào nổi mắt xanh của hắn, ngay cả nàng cũng vì đôi chân dài có chút giống với vợ Muội muội chân dài kia của hắn, mới được coi trọng, vẫn dây dưa cho tới bây giờ.
“Ninh tiểu thư, ta thấy ngươi là sợ ta sau này tranh sủng với ngươi nha.” Tân Phương Phương lạnh giọng nói, “Ta không ngại nói cho ngươi, chỉ bằng tiểu nha đầu ngươi, ta còn không có để vào mắt. Nếu như ta làm vợ của Hạ Thiên, chuyện đầu tiên chính là phải làm cho nhóm tiểu yêu tinh các ngươi toàn bộ đều......”
Oành!
“Ngươi có thể đi chết!” Hạ Thiên nhấc chân đạp bay mỹ nhân già đáng ghét này, kèm thêm đứa con đáng ghét của nàng cũng tương tự, trực tiếp bị đá ra khỏi động phủ, không rõ sống chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận