Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1586. Bất cứ chuyện gì ta cũng đều có thể giải quyết

“Hạ Thiên này...” Điền Thành khẽ thở dài: “Rốt cuộc là ai đây?”
Trương Giai không trả lời, câu hỏi này, nàng cũng muốn biết đáp án.
Đối với loại vấn đề đó, Lam Y Nhân đã không còn quan tâm nữa, điều nàng quan tâm nhất hiện giờ chỉ là nồi lẩu trước mắt, mấy ngày nay ăn có chút thanh đạm, mức độ vận động lại rất lớn, cho nên hiện tại ăn lẩu thấy hương vị khá mặn, nhưng vẫn cảm thấy ăn rất vui.
Lúc này, tiếng chuông di động lại vang lên, Lam Y Nhân liếc nhìn một cái, cũng không nghe điện thoại, tiếp tục ăn lẩu.
“Chồng, anh không đói sao?” Bây giờ, Lam Y Nhân mới phát hiện ra một chuyện khác, đó là Hạ Thiên lại không ăn lẩu, có chút không bình thường lắm.
Nhìn thấy dáng vẻ tựa như đang ngẩn người của Hạ Thiên, trong lòng Lam Y Nhân có chút buồn bực, tên gia hỏa sẽ không phải lại đang nghĩ đến cô vợ chân dài nào đó của hắn đấy chứ?
Trong lúc không để ý, Lam Y Nhân có chút ghen tuông, cũng có chút buồn bực, cái tên biến thái chết tiệt này sẽ không phải đang ghét bỏ thân hình của nàng không đủ đẹp đấy chứ? Nhưng lúc trước ở khách sạn, cũng không thấy hắn ghét bỏ mà, giày vò nàng đến mức biến thành dáng vẻ như quỷ chết đói đầu thai đây sao!
“Vợ Tiểu Y Y, ta có thể không cần ăn rất lâu.” Ngược lại Hạ Thiên đã hoàn hồn lại: “Sau này nàng cũng có thể giống ta, không ăn mấy ngày cũng không sao.”
Trong lúc nói chuyện, Hạ Thiên cầm đũa lên: “Nhưng ta vẫn thích ăn gì đó.”
“Vậy vừa rồi anh đang nghĩ gì?” Lam Y Nhân vẫn không nhịn được hỏi.
“Ờ, vợ Tiểu Y Y, chúng ta gặp phải một phiền phức nho nhỏ.” Hạ Thiên vớt một viên thịt bò bỏ vào miệng: “Nhưng không sao, ta sẽ giải quyết, nàng ăn trước đi là được.”
Biết Hạ Thiên không phải đang nghĩ đến cô vợ chân dài nào đó, ngược lại trong lòng Lam Y Nhân cảm thấy thoải mái hơn không ít, sau đó, nàng tiếp tục ăn lẩu, về phần phiền phức nhỏ gì đó, nàng cũng chẳng thèm quan tâm.
Dù sao hiện giờ dường như nàng đang gặp phải rất nhiều phiền phức.
Gần nửa giờ sau, lúc Lam Y Nhân đã ăn sắp no rồi, thì ngay sau đó lúc tiếng chuông di động của nàng lại vang lên, sau khi nàng liếc nhìn một cái rồi nhận điện thoại.
“Giang luật sư, có chuyện gì sao?” Gọi điện thoại tới không phải ai khác mà chính là luật sư Giang Tỉnh.
“Lam tiểu thư, ta tìm ngươi mấy ngày rồi, có thể gặp mặt nói chuyện được không?” Đầu điện thoại bên kia, giọng điệu của Giang Tỉnh có vẻ hơi lo lắng: “Ngươi đang ở đâu? Nếu tiện cho ngươi, thì bây giờ ta có thể đến tìm ngươi.”
“Được, ngươi đến đây đi.” Lam Y Nhân cũng không nhiều lời, trực tiếp nói địa chỉ quán lẩu, sau đó cúp điện thoại.
Chưa đến mười phút, Giang Tỉnh đã xuất hiện ở quán lẩu.
“Lam tiểu thư, Hạ tiên sinh.” Giang Tỉnh đến bên cạnh bàn, chào hỏi hai người, Hạ Thiên ở đây cũng không khiến Giang Tỉnh cảm thấy bất ngờ, dáng vẻ coi như là chuyện đương nhiên.
“Giang luật sư, ngồi xuống trước đi.” Lam Y Nhân cười nhạt: “Ngươi ăn trưa chưa?”
“Ăn rồi.” Giang Tỉnh ngồi xuống: “Lam tiểu thư, ta cũng không vòng vo nữa, ngươi biết mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”
“Giang luật sư, thật ra ta thật sự không biết, ta nhận được rất nhiều tin nhắn, nhưng ta vẫn chưa kịp xem.” Lam Y Nhân lắc đầu: “Chẳng thà thế này đi, trước tiên ngươi nói cho ta nghe xem.”
“Lam tiểu thư, buổi tối ba ngày trước, em trai ngươi Lam Tuấn Phong và gia chủ Tần Tân của Tân gia đã cũng chết trong biệt thự, bây giờ mọi người đều cho rằng hai người bọn hắn vì lý do nào đó nên mới đồng quy vu tận, bên phía nhà họ Tần gia đang tiến hành đủ loại báo thù nhằm vào nhà họ Lam, mà nhà họ Lam đã hoàn toàn coi như không có quan hệ gì với các ngươi.” Giang Tỉnh thấp giọng nói: “Lam tiểu thư, tất cả các tài khoản đứng tên ngươi đều đã bị đóng băng, hiện giờ ngươi đã không còn gì cả.”
“Giang luật sư, cũng chỉ có mấy chuyện này thôi sao?” Lam Y Nhân có vẻ rất bình tĩnh, tất cả những điều này đối với nàng mà nói, cũng không có gì bất ngờ.
“Lam tiểu thư, ta là luật sư của Giang gia, nhưng năm đó cha mẹ ngươi có ơn đối với ta, chỉ cần ngươi bằng lòng, ta có thể trở thành luật sư riêng của ngươi, giúp ngươi lấy lại tài sản mà ngươi được nhận.” Giang Tỉnh cũng nhanh chóng nói rõ mục đích thật sự hắn đến đây.
Lam Y Nhân lắc đầu, mỉm cười: “Giang luật sư, ta rất cảm ơn ngươi, trong tình hình như vậy, ngươi vẫn muốn giúp ta, thật sự rất hiếm có, nhưng thật sự không cần đâu, một mặt, ta cũng không muốn để ngươi liên lụy tới chuyện đó, ngươi chỉ là một luật sư, không thể đấu lại bọn hắn, mặt khác, ta rất thích kết quả hiện giờ, bởi vì điều đó có nghĩa là ta đã thật sự được tự do, bắt đầu từ bây giờ, ta và nhà họ Lam chính thức không còn liên quan gì đến nhau.”
“Nhưng, Lam tiểu thư, về sau ngươi sẽ sống như thế nào?” Giang Tỉnh có chút lo lắng.
“Chồng, anh sẽ nuôi ta đúng không?” Lam Y Nhân nhìn về phía Hạ Thiên, nở một nụ cười quyến rũ với hắn.
“Vợ Tiểu Y Y, sao nàng có thể hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy?” Hạ Thiên có chút không hiểu: “Nàng là vợ của ta, đương nhiên ta sẽ nuôi nàng rồi.”
Lam Y Nhân mỉm cười với Giang Tỉnh: “Giang luật sư, ngươi xem đi, ta đã không cần phải lo lắng về tương lai sau này rồi.”
“Đây...” Giang Tỉnh cười khổ: “Được rồi, Lam tiểu thư, ngươi rất thông minh, ta tin sự lựa chọn của ngươi sẽ không sai, nhưng nếu ngươi có gì cần đến ta, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho ta.”
“Vợ Tiểu Y Y sẽ không cần ngươi đâu, bởi vì bất kể có chuyện gì, ta đều có thể giải quyết.” Hạ Thiên lười biếng nói.
“Giọng điệu đúng là không nhỏ nha.” Lúc này, một giọng nói tràn đầy châm chọc truyền đến: “Cái gì ngươi cũng có thể giải quyết sao? Dáng vẻ như ngươi, tiền bữa lẩu này, ngươi có chắc sẽ trả nổi không đấy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận