Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2352. Quan hệ chằng chéo

"Lão Ngô, tính sao bây giờ?" Trong lòng Hạ Khỉ Tư lo lắng không ngớt, "Ngươi nói xem Tiết Phượng Sơn có thể mang theo bọn Hạ Thiên lên đảo không?"
"Chuyện này không thể nào." Ngô Bạch Đinh trực tiếp lắc đầu: "Tiết Phượng Sơn căn bản không biết hải đảo ở đâu, hơn nữa hắn cũng không lá gan đó, sự đáng sợ của Trường Sinh chủ hắn cũng hiểu rõ."
"Trên thuyền chỉ lớn chừng ấy, bọn họ có thể đi chỗ nào chứ?" Hạ Khỉ Tư cũng cảm thấy rất khó hiểu, suy đoán nói: "Có phải là Hạ Thiên phát hiện kế hoạch của chúng ta, sau đó chạy trốn rồi không."
Ngô Bạch Đinh hừ lạnh một tiếng: "Biển rộng mênh mông, trừ khi hắn bay được, bằng không coi như phát hiện kế hoạch của chúng ta thì sao chứ, ở trên thuyền chúng ta đã thiết lập xong trận pháp, hắn có chắp cánh cũng khó thoát."
"Nếu đã như vậy, vậy chi bằng thực hiện kế hoạch sớm hơn dự kiến, ép hắn đi ra là được chứ gì." Hạ Khỉ Tư đề nghị.
"Hả?" Ngô Bạch Đinh ngẩn người, liền suy tính tới kiến nghị của Hạ Khỉ Tư, "Đây cũng là một cách, dù sao khoảng cách tới hải đảo cũng không xê xích là bao."
Lúc này, có một bảo vệ lớn tiếng báo cáo: "Báo cáo thuyền trưởng, bọn ta phát hiện một lối đi bí mật."
"Ở đâu?" Ngô Bạch Đinh lập tức đi theo người bảo vệ kia, sau đó phát hiện một cái khe hở nhỏ hẹp mà vặn vẹo, "Mẹ nó, đây chính là thông đạo à?"
Người bảo vệ kia đáp lại: "Xác thực là một thông đạo bí mật, bọn ta còn phát hiện Tiết Phượng Sơn ở trong đó, đã chết."
"Nơi này hình như bị sức mạnh nào đó làm vặn vẹo." Hạ Khỉ Tư nhìn cái lối đi này, không hiểu sao có chút hoảng hốt, "Đây có phải là do tên Hạ Thiên đó làm không?"
Ngô Bạch Đinh trực tiếp lắc đầu: "Hạ Thiên không đời nào lại làm loại chuyện nhàm chán này, hắn muốn giết người đều là trực tiếp giết chết, không cần phải bày trò này."
"Nói cách khác, trên thuyền còn có người khác." Hạ Khỉ Tư lập tức nghĩ tới một suy đoán.
Sắc mặt của Ngô Bạch Đinh âm trầm, không biết đang suy nghĩ gì.
"Đã tìm thấy Hạ Thiên và Cửu cô nương." Trong điện thoại vô tuyến bỗng nhiên vang lên âm thanh của một tên bảo vệ, "Chính là ở trong phòng bọn họ."
...
Vài phút trước, Hạ Thiên và A Cửu xuất hiện ở một nơi xa lạ.
Nơi này là một hải đảo, chẳng những có mặt trời, bãi cát, cây xương rồng, và cả một vị mỹ nữ cổ trang.
"Hoan nghênh hai vị, tới chỗ của ta làm khách." Mỹ nữ cổ trang giơ tay lên, trước mặt nàng đột nhiên xuất hiện một bàn đá, còn có ba ghế đá: "Uống chút gì không? Rượu hay trà?"
A Cửu nhìn bốn phía chung quanh, cảm thấy nơi này hẳn là ảo cảnh, dù sao nàng và Hạ Thiên một giây trước còn ở trên thuyền Trường Sinh Đế Quân, không có ai có thể lặng lẽ chuyển bọn họ chuyển đến chỗ khác.
"Không sao cả, dù sao cũng là giả." Hạ Thiên lười biếng nói.
"Giả, mới thú vị chứ." Mỹ nữ cổ trang nhếch môi cười khẽ, ở trên bàn đá đặt ba cái chén và một bình trà nóng ra, "Đến, mời ngồi."
A Cửu nhìn nữ nhân này, cảm giác y phục trên người nàng có chút quen mắt, nhưng người lại rất lạ lẫm: "Ngươi là ai?"
"Ta tên Tô Mộng Lệ, là một trong những Thiên Tướng của Nam Thiên Môn." Mỹ nữ cổ trang cười khẽ hai tiếng, ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Thiên: "Hạ tiên sinh hẳn là biết ta."
A Cửu lập tức nhìn về phía Hạ Thiên, dùng ánh mắt dò hỏi.
"Đừng nói lung tung, ta không quen biết ngươi." Hạ Thiên lắc đầu.
"Hạ tiên sinh đương nhiên sẽ không nhớ loại vô danh tiểu tốt như ta." Nụ cười trên mặt Tô Mộng Lệ vẫn thế, "Có điều, mấy ngày trước nếu không phải nhờ ngươi giơ cao đánh khẽ, có lẽ ta đã chết cùng tên ngu xuẩn Ứng Văn Sơn kia."
Vừa nói như thế, Hạ Thiên cũng hơi có ấn tượng, nhưng vẫn không để ý lắm, tùy ý nói: "Ngày đó ta đã nói, có chết hay không liền xem vận may của chính các ngươi, ngươi không chết vậy liền nói rõ ngươi vận khí tốt, không có liên quan gì đến ta cả."
"Nhưng ta lại không cho là vậy." Tô Mộng Lệ lắc đầu, "Lấy bản lãnh của Hạ tiên sinh, nếu mà không muốn buông tha ta, cho dù có là Đại La Kim Tiên bảo kê phỏng chừng ta cũng đã chết từ lâu rồi."
"Được rồi, ta không có hứng thú ở đây nghe ngươi thổi phồng hắn." A Cửu có chút bực mình, nói: "Nói thẳng tìm chúng ta có chuyện gì đi, đừng lãng phí thời gian."
Tô Mộng Lệ thở dài, dọn sạch đồ dùng trên bàn: "Vậy cũng được, nói thẳng ra là ta tới khuyên các ngươi tốt nhất rời khỏi Trường Sinh Đế Quân sớm một chút, chiếc thuyền kia vốn dĩ chính là một cái bẫy, chuyên dùng để đối phó Hạ tiên sinh và ngươi."
"Coi như những gì ngươi nói là thật, thế ngươi biết được tin tức này từ đâu?" A Cửu cũng không tín nhiệm nữ nhân bỗng nhiên xuất hiện này cho lắm.
"Thật ra tên Trường Sinh chủ đó cũng xem như là đối thủ cũ của Nam Thiên Môn bọn ta, hình như là một tên quái thai do âm Hậu bồi dưỡng ra, bọn ta cũng cài vài tên nội gián bên cạnh hắn." Tô Mộng Lệ chậm rãi giải thích: "Mục đích lần này của hắn là muốn thay âm Hậu diệt trừ các ngươi, đồng thời muốn bắt Y Tiểu Âm và giao nàng ta cho âm Hậu."
A Cửu hỏi ngược lại: "Thế mục đích của ngươi thì sao?"
"Ta chỉ là không muốn cùng Hạ tiên sinh là địch, toan tính cho mình sau này." Ánh mắt của Tô Mộng Lệ ai oán nhìn Hạ Thiên, "Kỳ thực trái tim của ta đã bị Hạ tiên sinh chinh phục, ta nguyện ý làm nộ bộc cho Hạ tiên sinh, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không bao giờ phản bội."
Hạ Thiên bĩu môi: "Đừng có giỡn loại trò xiếc này nữa, nếu không thì ta sẽ đánh ngươi."
"Thôi, xem ra ta không thể lọt vào mắt xanh của Hạ tiên sinh." Tô Mộng Lệ có chút thương tâm, "Nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở Hạ tiên sinh và Cửu cô nương một xíu, mau chóng rời khỏi chiếc thuyền đó, bằng không thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng thật đấy, mặc dù mục tiêu thật sự của bọn họ là Y Tiểu m, chứ không phải là các ngươi.”
“Với cả, cẩn thận phó môn chủ Ứng Hiểu Nguyệt của bọn ta một xíu, hiện tại nàng đang hận Hạ tiên sinh, Y Tiểu Âm và cả Cửu cô nương ngươi đến thấu xương đấy."
"Chuyện này cũng không cần ngươi quan tâm." A Cửu thản nhiên nói: "Nhắc nhở xong chưa, ngươi còn có lời gì muốn nói nữa không?"
"Hết rồi, chỉ là hâm mộ ngươi có thể trở thành nữ nhân của Hạ tiên sinh." Tô Mộng Lệ ngậm ngùi, nói: "Hạ tiên sinh, không biết ta còn cơ hội không? Kỳ thực, điện nước của ta không tệ lắm."
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: "Không có, xéo đi."
"Thất vọng thật đấy, nhưng lần tới ta vẫn sẽ hỏi lại." Tô Mộng Lệ đã xéo thật, ảo cảnh cũng lập tức biến mất.
Trên thuyền, A Cửu và Hạ Thiên xuất hiện ở trong phòng của bọn hắn, mà lúc này, trong phòng của bọn họ còn có thêm mấy tên bảo vệ đang lục soát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận