Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4304: Vậy thì cùng nhau giết thôi

“Dõng dạc.” Long Tượng Thượng Sư tất nhiên không để Hạ Thiên trong lòng: “Ngươi cho rằng ta là ai. Ta chính là lão tổ của tám mươi vạn tăng chúng Già Long Bảo Sát, trời sinh cơ thể kim cương bất hoại. Đừng nói một quyền, cho dù ngươi đánh ta một vạn quyền, lão nạp cũng không hề bị một chút tổn thương.”
“Vậy thì thử đi.”
Hạ Thiên nhảy lên, vọt đến trước mặt Long Tượng Thượng Sư. Nắm đấm to bằng cái bát đánh tới cái đầu trọc của Long Tượng Thượng Sư.
“Hừ, điêu trùng tiểu kỹ mà còn dám múa rìu qua mắt thợ.”
Long Tượng Thượng Sư bình thản không sợ. Ông ta quát khẽ một tiếng, áo tuột xuống, lộ ra thân hình vô cùng cường tráng, miệng lẩm bẩm:
“Đại uy thiên long, sâm la vạn tượng, kim cương bất hoại, chư pháp thôi không.”
Chỉ thấy một tầng ánh sáng vàng như mỡ tràn ra từ cơ thể, giống như một chiếc chuông đồng lộn ngược, lù lù bất động.
Bành.
Long Tượng Thượng Sư vừa niệm xong chú ngữ, nắm đấm của Hạ Thiên đã đánh tới.
Một quyền này chẳng có hoa văn gì đặc biệt, chỉ là nắm đấm bình thường đánh vào Kim Chung Tráo, dường như cũng không tạo nên gợn sóng gì.
“Chẳng qua cũng chỉ bấy nhiêu mà thôi.” Long Tượng Thượng Sư đợi một hồi, phát hiện không có chuyện gì xảy ra, không khỏi cười nhạo: “Ta còn tưởng rằng ngươi có bản lãnh gì, thì ra chỉ là loại công tử bột. Nắm đấm này không dùng được đâu. Đừng nói là đánh vỡ cơ thể Kim Cương Bất Hoại của ta, ngay cả lồng khí kim quang của ta cũng không rung chuyển được.”
“Thật sao?”
Hạ Thiên cười một tiếng, sau đó thu hồi nắm đấm.
Cạch.
Một tiếng vang giòn, lồng khí kim quang của Long Tượng Thượng Sư trong nháy mắt vỡ nát, biến thành tro bụi, theo gió tiêu tán.
“Sao lại thế này?”
Ánh mắt Long Tượng Thượng Sư tràn ngập sự kinh ngạc không thể hiểu được: “Quả đấm của ngươi rõ ràng không có gì đặc biệt, cùng lắm chỉ có mấy phần kiếp lực. Vì sao ngươi lại có thể đánh nát lồng khí kim quang của ta?”
“Như thế thì sao?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Hậu kình chỉ vừa mới bắt đầu, ngươi cứ chậm rãi trải nghiệm đi.”
“Ngươi bớt cổ lộng huyền hư ở đây đi.”
Long Tượng Thượng Sư không cảm nhận được mình có bất kỳ dị dạng nào, lập tức cho rằng Hạ Thiên đang lừa ông ta. Lửa giận trong lòng ông ta lại tăng vọt: ‘Ngươi đừng tưởng rằng loại mánh khóe này có thể lừa gạt được lão nạp. Hãy ăn của ta một Đại Phật Chưởng.”
Nếu biết đối phương chỉ là cái xác rỗng miệng cọp gan thỏ, ông ta tất nhiên không cần lo lắng, nhấc chưởng đánh về phía Hạ Thiên.
Phốc.
Chỉ là chưởng phong của ông ta còn chưa chạm phải góc áo của Hạ Thiên, ngực của ông ta đã tê rần. Ông ta há miệng phun ra một ngụm máu, cả người ngã bịch xuống đất.
“Sao lại thế này?”
Long Tượng Thượng Sư mờ mịt, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra: “Rốt cuộc ngươi đã làm gì ta?”
“Vừa rồi ngươi cũng đã thấy đấy, ta cho ngươi một quyền.” Hạ Thiên mỉm cười trả lời: “Hơn nữa ta còn có lòng tốt nhắc nhở ngươi, hậu kình chỉ vừa mới bắt đầu, ngươi lại không tin, còn có thể trách ai được chứ?”
“Thế gian này làm sao có được loại quyền pháp đó chứ?” Long Tượng Thượng Sư gầm lên: ‘Ngươi nhất định đã dùng thủ đoạn khác, là thủ đoạn tà ma. Khó trách lại quỷ dị khó dò như vậy. Xem ra lão nạp cũng không oan uổng cho ngươi.”
Hạ Thiên móc móc lỗ tai, không kiên nhẫn nói: “Ngươi không còn từ nào khác sao? Lúc nào cũng tà ma tà ma, chi bằng ngươi nghĩ ra mình nên được chôn ở đâu thì tốt hơn.”
“Đoán chừng không cần cân nhắc.” Phù Diêu Tiên Tử lên tiếng: “Cuối cùng ông ta cũng chỉ biến thành tro tàn, vĩnh viễn bị chôn vùi vào hư không.”
Chu Cửu Thần không khỏi mờ mịt, vì sao hai người này lại có thể tự tin đến như vậy? Long Tượng Thượng Sư không phải tu tiên giả bình thường, làm sao có thể dễ dàng bị đánh bại chứ? Trước nên nghĩ cách thoát khỏi hiểm cảnh thì hay hơn.
Các trưởng lão khác vẫn đang quan sát. Bọn họ đang chờ tình thế càng thêm sáng tỏ, sau đó mới thuận tiện chọn hàng để đứng.
Nếu tùy tiện đứng sang đội của Long Tượng Thượng Sư, chẳng may thủ đoạn của hai người kia thông thiên. Đến lúc đó, bọn họ khó thoát khỏi bị thanh toán cùng.
Còn đứng vào đội của đôi nam nữ kia, lại hơi qua loa một chút. Dù sao lai lịch của bọn họ không rõ. Phù Diêu Tiên Tử còn có món nợ cũ còn chưa thanh toán, rất dễ bị lật xe.
Tuy nhiên, bọn họ cũng cho rằng một quyền của Hạ Thiên không có gì lạ, không có khả năng tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho Long Tượng Thượng Sư.
Đơn giản chỉ là một số thủ đoạn đùa nghịch, nhưng lại khiến cho Long Tượng Thượng Sư bị thương rất nặng, đủ để hình thành một điều kiện bức Long Tượng Thượng Sư phải tiếp nhận đàm phán.
“Hạ tiểu hữu, Tần tiên tử, đừng nên bức bách quá mức.”
Cực Tinh Tiên Ông sợ tình huống vượt quá tầm kiểm soát, liền nhẹ giọng đề nghị: “Chỉ cần bức đại hòa thượng chịu phục, sau đó chậm rãi thương lượng nên kết thúc như thế nào là được.”
“Không cần, tên đầu trọc ngớ ngẩn này phải chết.” Hạ Thiên bình thản như mây: “Hơn nữa, ông ta chết rồi, rất nhanh sẽ chết hẳn.”
Cực Tinh Tiên Ông nghe xong, không khỏi hít một hơi khí lạnh, cũng không nói tiếp.
“Hừ, cục diện hôm nay không chết không thôi.”
Long Tượng Thượng Sư hiển nhiên cũng không tiếp tục đàm phán. Nếu như ông ta không thể đánh giết đôi nam nữ trước mắt, về sau ông ta còn uy vọng gì ở liên minh tu tiên nữa.
“Vợ Phù Diêu, không cần chú ý lão lừa trọc này. Chúng ta đi tìm Thiên Quỷ Vương đi.”
Hạ Thiên quay sang nhìn Phù Diêu Tiên Tử: “Nàng hỏi thăm quê hương của nàng như thế nào rồi. Nếu tên ngốc kia làm gì quê hương của nàng, chúng ta cùng nhau giết luôn.”
Phù Diêu Tiên Tử gật đầu.
“Ngươi tên cái gì La, cái gì Cực cái gì Tử đó?”
Hạ Thiên quay sang hỏi Cực Tinh Tiên Ông: “Được rồi, gọi ngươi một tiếng Chu tiền bối là được. Nơi này không phải còn có một tên ngốc tên Thiên Quỷ Vương sao?”
“Tất nhiên là có.” Cực Tinh Tiên Ông gật đầu, tiện tay chỉ: “Thiên Quỷ Vương là nhân vật chính cho buổi độ kiếp ngày hôm nay. Bây giờ ông ta đang ở bên trong kết giới đằng sau tấm bình phong.”
Nói xong, ông đính chính lại với Hạ Thiên: “Ta tên Tề La Bố, đạo hiệu Cực Tinh Tiên Ông, ngươi có thể gọi ta là Tề chưởng môn hoặc Cực Tinh Tử, ta không phải họ Chu.”
“Tùy thôi, dù sao con của ngươi cũng họ Chu.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ngươi có họ Chu hay không cũng chẳng liên quan.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận