Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2803: Thần Kiếm

Sáng hôm sau, sau khi dùng bữa sáng xong, Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương được trang đinh của sơn trang mời ra ngoài đại đường.
Nói là đại đường, nhưng nó lại giống một diễn võ trường rộng lớn. Tuy nhiên bên trên lại có mái che, tạo thành một loại ảo giác đang ở trong phòng.
Đạo đãi khách của Chú Kiếm sơn trang vẫn làm rất tốt, không những sắp xếp chỗ ngồi cho từng kiếm khách hai bên đại đường, thậm chí còn để ý đến thân phận nữ tử của Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương, chuẩn bị cho hai người một gian phòng riêng.
Trải qua ba cửa khảo nghiệm ngày hôm qua, mười vạn người cuối cùng chỉ còn lại chừng trăm người.
Kiều Tiểu Kiều không khỏi cảm thấy kỳ quái. Tuy nói độ khó của hai cửa trước khá cao, nhưng cũng không loại bỏ được chín mươi chín phần trăm người tham gia. Xem ra, nghiêm khắc nhất chính là Trang chủ Kiếm Cửu Minh tọa trấn cửa thứ ba.
Sau khi mọi người ngồi xuống xong, Kiếm Cửu Minh cùng với một đám khách quý chậm rãi bước đến vị trí chủ tọa diễn võ trường.
Kiều Tiểu Kiều nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy một gương mặt quen thuộc. Người đang đi cùng với trang chủ Kiếm Cửu Minh và Châu Mục Thiết Thanh Phong chính là xa phu Võ Cửu mà nàng đã phái đi, dùng thân phận khâm sai đến thưởng thức kiếm hội.
Theo thường lệ, trước mời một vị túc lão kiếm đạo Thanh Kiếm Châu ra nói chuyện, nội dung cũng chỉ là truy cổ tố kim, ca tụng kiếm đạo mà thôi.
“Thì ra thế giới tu tiên cũng có loại diễn thuyết nhàm chán này.” Kiều Tiểu Kiều không khỏi buồn nôn: “Ta phiền nhất là mấy thứ này, chẳng những không có tác dụng mà còn lãng phí thời gian.”
Cố Hàm Sương cười nói: “Chẳng lẽ khi ngươi điều hành công ty không tổ chức đại hội sao?”
“Có, nhưng đều tốc chiến tốc thắng, khi phát biểu phải nói một cách đơn giản, tập trung ý chính, tránh mấy lời nói rỗng tuếch.” Kiều Tiểu Kiều không khỏi cảm thán: “Thời gian là vàng bạc, không nên lãng phí vào mấy lời nói không có chất dinh dưỡng này.”
Cố Hàm Sương tán thành ý kiến. Thân là tu tiên giả, nàng không cần tham gia vào bất kỳ hội nghị nào, nhưng hạo kiếp một trăm năm trước sở dĩ tổn thương thảm trọng, một trong những nguyên nhân là do một số tán tu nhất định phải tổ chức cuộc họp để đưa đến quyết định, bỏ qua thời cơ phản kích và tự cứu tốt nhất.
“Người phát biểu là Mộc Kiếm lão tổ, một trong tam lão Thanh Kiếm Châu. Các ngươi có thể tôn trọng một chút hay không? Nếu các ngươi còn có nửa câu nói bừa, ngươi nên hỏi kiếm trong tay ta có đồng ý hay không?” Bên cạnh có người bất mãn mắng to Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương.
Kiều Tiểu Kiều thản nhiên nói: “Hai người chúng ta chỉ bí mật nói chuyện với nhau. Ngươi nghe lén người khác nói chuyện thì thôi đi, còn rống to như thế, rốt cuộc ai mới là người không tôn trọng tiền bối?”
Người kia phát hiện có không ít người xung quanh đang nhìn mình, mặt đỏ lên, im lặng không nói gì nữa.
Cũng may vị tiền bối kia không chú ý đến bên này, cố gắng phát biểu cho xong, sau đó hô lớn: “Tiếp theo, Trang chủ Chú Kiếm sơn trang sẽ lên nói vài câu.”
Kiếm Cửu Minh nói xong, thân là Châu Mục, Thiết Thanh Phong tất nhiên không thể thiếu được lên phát biểu vài câu, cuối cùng đến phiên khâm sai Võ Cửu.
Võ Cửu làm khâm sai là do Kiều Tiểu Kiều yêu cầu, hắn ta cũng lười nói mấy lời vô ích: “Ta không có lời gì để nói, bắt đầu đi.”
“Nếu khâm sai đại nhân đã khiêm tốn như thế, chúng ta cũng không nên chậm trễ thời gian.” Kiếm Cửu Minh cười khẽ, sau đó liếc nhìn Cao đại quản gia, ra hiệu có thể bắt đầu.
“Thỉnh thần kiếm.” Cao đại quản gia nhận được mệnh lệnh của Trang chủ, lập tức cao giọng quát to.
Ba chữ này khiến cho tâm trạng của tất cả mọi người đều nhấc lên. Một trăm kiếm khách đến tham gia đại hội thử kiếm còn không phải muốn đạt được thanh thần kiếm tuyệt thế này sao? Khách quý đến tham gia đại hội tất nhiên cũng muốn nhìn thấy phong thái thần kiếm, sao có thể không kích động?
Một vài âm thanh chói tai vang lên, mặt đất diễn võ trường chậm rãi tách ra hai bên, những đốm lửa sáng rực bắn ra đầu tiên, có mấy kiếm khách không chú ý bị bỏng kêu lên oai oái.
Tiếp theo là một hỏa lô và mấy chục thanh kiếm phôi có thể nói là tuyệt hảo cắm rìa ngoài hỏa lô xuất hiện. Kiếm phôi này vốn đã bị vứt bỏ trong quá trình rèn đúc thần kiếm, nhưng phẩm chất vẫn vượt qua binh khí bình thường, lấy về tiến hành cải tạo lại vẫn có thể được xem là một thanh hảo kiếm như cũ. Đa số người biết mình không có hy vọng lấy được kiếm khôi, cho nên kiếm phôi chính là một trong những phần thưởng mà bọn họ tranh đoạt.
Trong lò, lửa cuồn cuộn, sôi trào, hỏa khí lập tức tràn ngập toàn bộ diễn võ trường. Cũng may tu vi những người tham gia hội nghị không thấp. Nếu người bình thường dính phải hỏa khí, đoán chừng sẽ bị đốt thành tro.
“Đây chính là luyện kiếm lô?” Kiều Tiểu Kiều nhìn lô hỏa sôi trào, lẩm bẩm: “Quả nhiên hỏa khí rất thịnh nhưng vẫn còn chưa đủ.”
Cố Hàm Sương biết tính toán của Kiều Tiểu Kiều, tất nhiên hiểu được nàng nói vậy là có ý gì. Nhưng không đợi nàng lên tiếng, bên ngoài đã vang lên những tiếng kêu sợ hãi.m lượng và sự kích động không thua kém tiếng hét của nữ sinh khi nhìn thấy thần tượng trong những buổi hòa nhạc ở trái đất.
“Ra, ra rồi!”
“Hỏa khí như thế, hào quang như thế, như vậy…”
“Là thần kiếm, quả nhiên là thần kiếm.”
“…”
Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương một lần nữa nhìn về phía luyện kiếm lô. Bọn họ nhìn thấy một thanh kiếm. Kèm theo những ngọn lửa đang sôi trào, thanh kiếm chậm rãi dâng lên.
Nhưng thanh thần kiếm chỉ lộ ra ba tấc mũi kiếm rồi dừng lại.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Nó bị kẹt rồi sao?”
“Vì sao không để lộ hết thanh thần kiếm chứ?”
“Chúng ta muốn nhìn thấy thần kiếm.”
“…”
Kiếm khách có mặt sinh lòng khó chịu, bắt đầu trách móc những người ở vị trí chủ tọa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận