Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2146. Chân trong dài hơn chân ngoài

Địa Cầu, Quy Khư Bí Cảnh.
Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy dưới sự dẫn dắt của Sở Bì Khố, bình yên vô sự đi qua mấy cái vòng tròn, người bên cạnh cũng không dám ra mặt trêu chọc, cũng không biết là sợ Hạ Thiên, Sở Phong, hay sợ Sở Bì Khố.
Trong lúc đi bộ, Sở Bì Khố cũng biết rõ mục đích của hai người Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy, thế là nói: “Nơi thấp nhất, ta chưa từng đi, không giúp đỡ được gì. Nhưng tầng này tốt xấu ta cũng từng trải qua vài năm, cũng được tính là tương đối quen thuộc, có lẽ có thể giúp Hạ Tiên Sinh và Ninh tiểu thư một chút.”
“Vậy ngươi tới đây mấy năm?” Ninh Nhụy Nhụy tiếp lời hỏi, nàng đối với Sở Phong tạm thời không còn tín nhiệm nhiều cho lắm, dù sao người này rốt cuộc có phải người của Sở Môn hay không còn cần phải chờ xác minh, hơn nữa rất khó để đảm bảo rằng hắn không phải mồi nhử một ít người phái ra, ở cái địa phương này nên cẩn thận vẫn hơn, tốt hơn hết là không nên dẫm vào một vài cái bẫy.
Sở Bì Khố mười phần cung kính hồi đáp: “Đã 8 năm. Khi vừa tới đây lúc nào cũng bị người nhà họ Viên bắt xuống phía dưới thăm dò, đến tầng này, sức mạnh của nhà họ Viên đã không đủ nên chấp nhận ở lại nơi đây.”
“Mười năm còn bị vây hãm ở chỗ này, ngươi thật sự là phế vật.” Hạ Thiên thuận miệng nói, “Về sau ngươi đừng nói ngươi họ Sở, nếu Dao Dao biết được đoán chừng sẽ không vui đâu.”
“Ta đúng là đã vứt mặt mũi của Sở Môn đi, cũng không còn mặt mũi gặp đại tiểu thư.” Sở Bì Khố ngượng ngùng cười hai tiếng, “Nếu như Hạ tiên sinh cảm thấy ta không xứng với họ Sở, ta có thể đổi họ bất cứ lúc nào.”
Ninh Nhụy Nhụy liếc Hạ Thiên một mắt, ra hiệu hắn đừng làm chen loạn vào, tiếp tục dò xét nói: “Ngươi nói nhà họ Viên, là nhà họ Viên Kinh Thành hay là nhà họ Viên thành phố Quế ?”
“Chính xác mà nói, ta cũng không biết rõ.” Sở Bì Khố cau mày nhớ lại một hồi, lắc đầu nói: “Vốn dĩ chúng ta đi nhờ vả chính là nhà họ Viên Kinh Thành, là thuộc hạ của Viên Thế Hoàng không đến một năm, đã bị hắn đưa đến Tinh Đảo của nhà họ Viên, sau đó từ Tinh Đảo ngồi du thuyền đi vùng biển quốc tế...... Tiếp đó đã đến nơi đây. Mà ở nơi này, sớm đã có người nhà họ Viên đóng giữ.”
“Mấy tầng phía trước vẫn rất nguy hiểm, ngươi thế nào mà vượt qua được?” Ninh Nhụy Nhụy thuận miệng hỏi. Sở Bì Khố không chút nghĩ ngợi đáp: “Mấy tầng phía trước nhà họ Viên sớm đã dò xét đến bảy bảy tám tám lần, đã sớm mở ra thông đạo riêng biệt. Đến tầng này, sức mạnh Nhà họ Viên không có khả năng thâm nhập xuống, chủ yếu là bị chặn bởi một trận pháp lớn, nên không có cách nào phái nhiều người xuống.”
“Nói vậy có nghĩa là đã có người từng được phái xuống rồi?” Ninh Nhụy Nhụy nghe ra ý nói: “Ha ha, xem ra nhà họ Viên đã toan tính không ít đấy.”
“Ta ở tầng này cũng đã năm sáu năm, nhìn thấy nhà họ Viên từng phái người xuống qua hai lần.” Sở Bì Khố hồi đáp: “Một lần là hai năm trước, đưa bốn người. Một lần ngay mới vừa rồi, có chừng năm người. Tuy nhiên......”
Ninh Nhụy Nhụy hỏi: “Tuy nhiên làm sao?”
“Tuy nhiên, có một người giống như ngoại lệ.” Sở Bì Khố hơi có chút chần chờ nói: “Người kia mặc một áo bào đen, hình như có địa vị rất cao ở nhà họ Viên, hắn xuống không có chút trở ngại nào, thậm chí ngay cả trận pháp đều không cần, hơn nữa muốn mang bao nhiêu người thì có thể mang bấy nhiêu, như thần tiên vậy.”
“Hắn không phải thần tiên gì cả, chính là một kẻ ngu ngốc mà thôi.” Hạ Thiên nhịn không được nhếch miệng, “Còn thích giả thần giả quỷ, ta xuống chính là muốn hung hăng đánh cho hắn một trận, cho hắn biết ta mới là thiên hạ đệ nhất.”
“Á......” Sở Bì Khố nhất thời không nói được gì, trong mắt hắn Hạ Thiên chỉ lợi hại hơn so với rất nhiều cao thủ mà thôi, mà người áo đen kia không khác gì thần tiên.
Hạ Thiên đương nhiên biết ý nghĩ người này, chỉ là lười nhác giải thích, trừ nữ nhân của hắn ra thì hắn cũng không hứng thú giải thích cho bất kỳ ai.
“Tầng này có cái gì đặc biệt?” Ninh Nhụy Nhụy đúng lúc chuyển chủ đề: “Ngươi nói trận pháp hay là cái gì?”
“Đi về phía trước khoảng nửa giờ, liền có thể đến dưới đáy động phủ này.” Sở Bì Khố nghiêng người, đưa tay chỉ phía trước động phủ: “Nơi đó có một trận pháp rất lợi hại, thông qua trận pháp ấy mới có thể đến tầng tiếp theo đi. Nhưng đã bị người nhà họ Viên chiếm, muốn thông qua chỉ sợ sẽ có chút phiền phức.”
Hạ Thiên một vẻ mặt không quan tâm: “Chuyện này có gì phiền phức, không quan tâm hắn là cái gì nhà họ Viên hay nhà họ Phương, dám chặn đường trực tiếp giết chết là được.”
“Chỉ sợ không thể thực hiện được.” Sở Bì Khố biết tính khí Hạ Thiên không tốt, lúc nào cũng có thể sẽ động thủ đánh người, cho nên cố gắng nhẹ giọng hết mức có thể: “Chỉ có thông qua trận pháp mới có thể đi đến tầng tiếp theo, mà trận pháp đó chỉ có nhân tài nhà họ Viên mới biết chuyển động như thế nào.”
Ý tứ đương nhiên là muốn cho Hạ Thiên thỏa hiệp một chút với nhà họ Viên. “Đương nhiên, ta không phải là đang yêu cầu Hạ tiên sinh làm cái gì, chỉ là hi vọng có thể giúp Hạ tiên sinh bớt đi một chút phiền toái.” Sở Bì Khố nhìn thấy sắc mặt của Hạ Thiên không được tốt liền lập tức đổi giọng: “Đối với Hạ tiên sinh mà nói, nhà họ Viên đúng là không đáng để lo, chỉ là nếu như không khống chế được trận pháp này, e rằng cả tòa cung điện đáy biển đều có nguy cơ sụp đổ. Cho nên......”
“Cho nên cái rắm?” Trước mặt Hạ Thiên bọn họ không biết từ lúc nào xuất hiện một người trẻ tuổi, nhìn qua vừa mới hơn 20 tuổi, chỉ là một nửa bên mặt giống như từng bị lửa thiêu, tràn đầy mảnh da màu đỏ thẫm: “Sở Phong, ngươi là cái thứ chân ngoài dài hơn chân trong, thế mà ở sau lưng nhà họ Viên chúng ta bố trí như thế.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận