Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4297: Già Lâu La Xuy Tức

Lúc này, Long Tượng Thượng Sư đã quên mất vụ đánh cược, chỉ còn lại một sự nghi hoặc: “Vì sao hắn có thể tản ra bổn nguyên đạo cương mà chỉ có các Chí tôn mới có?”
“Có thể hắn là phân thân của một Đại chí tôn nào đó gửi xuống ngoại vực hay không?” Có người nghi ngờ nói.
Nam Hải lão ni lập tức lắc đầu: “Không thể nào. Đại chí tôn đang bế quan, chuẩn bị trùng kích Chân Tiên Cảnh, sẽ không phân tán linh lực của mình đâu.”
“Có phải ngân châm của hắn là thông thiên linh bảo?” Trường Mi Lão Tiên nhẹ giọng nói.
“Không giống.” Cực Tinh Tiên Ông cũng lắc đầu: “Đó chỉ là ngân châm bình thường. Nếu muốn đánh giá một cách chính xác, đoán chừng cũng chỉ được xem là pháp bảo cao cấp.”
“Còn có một loại khả năng.” Lúc này, hai mắt Thiên Quỷ Vương nhắm lại, lộ ra biểu hiện ý vị thâm trường: “Kẻ này có thực lực sánh ngang Chí tôn.”
Lúc này, mấy vị trưởng lão bao gồm Cực Tinh Tiên Ông rất có hảo cảm với Hạ Thiên cũng nhịn không được mà lắc đầu: “Tuyệt không có khả năng này.”
“Bất kể thế nào, tiểu tử này có cái gì đó quái lạ. Nói không chừng là tà ma cải trang.” Long Tượng Thượng Sư biến sắc, quát lạnh: “Ta phải ra ngoài buộc hắn hiện nguyên hình.”
Mặc dù Cực Tinh Tiên Ông không tin Hạ Thiên có thực lực của Chí tôn, nhưng ông tin chắc rằng Hạ Thiên tuyệt đối không phải tà ma: “Đại hòa thượng, ta thấy ngươi sợ đồ đệ của mình thua, cố ý kiếm cớ ở đây.”
“Thả rắm chó.” Sắc mặt Long Tượng Thượng Sư đỏ lên: “Đồ đệ của ta tuyệt sẽ không thua, càng không bại bởi tiện tu ngoại vực.”
Cực Tinh Tiên Ông cười ha hả: “Thế thì ngại gì không nhìn trước rồi nói.”

Bên trong đại điện.
Ma Ha Tử cũng ôm suy nghĩ giống như Long Tượng Thượng Sư: “Làm sao ta có thể thua loại người như ngươi chứ?”
“Ngươi không phải thua, mà là chết.”
Hạ Thiên cười hì hì nhấn mạnh, cảm giác áp bách lại theo đó tăng lên.
“Biến đi…”
Ma Ha Tử nổi giận gầm lên một tiếng, trán nổi gân xanh, toàn thân trên dưới nổi lên hào quang màu tím, lập tức tràn ra ngoài.
Luồng hào quang màu tím này chấn không ít người trong đại điện phun máu, bọn họ vội cuống quýt rời khỏi đại điện, chỉ dám đứng từ xa quan sát, tránh bị tác động đến.
Thần uy Độ Kiếp Kỳ phát huy vô cùng tinh tế trong thời khắc này.
Đáng tiếc, chiêu này cũng không có tác dụng quá lớn đối với Hạ Thiên.
Ngược lại Ma Ha Tử trong nháy mắt chống đỡ không nổi, hai đầu gối bị chấn nát, cơ thể cũng nứt ra vô số khe hở nhỏ vụn, máu tươi bắn tung tóe, cả người vô cùng chật vật.
Những người vây xem đều chấn động.
Bọn họ biết rất rõ thực lực của Ma Ha Tử. Chẳng những kiếp lực cường hoành, một thanh Vô Ảnh Tru Tà Kiếm lại càng không có khả năng bị đánh bại. Nếu thập đại Thần Quân chỉ dựa theo thực lực để bài danh, hắn nhất định có thể tranh một chuyến ba vị trí trước.
Thậm chí Long Tượng Thượng Sư còn nói qua, thật ra Ma Ha Tử đã từng phân thực lực cao thấp với một trưởng lão.
Người như thế lại không chịu nổi ngân châm của một tu tiên giả vực ngoài, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
“Làm sao có thể, ta không chấp nhận được?”
Ma Ha Tử tính tình cao ngạo, đương nhiên sẽ không tiếp nhận sự khuất nhục này.
Nhất thời, trong lòng hắn xuất hiện một suy nghĩ điên cuồng. Hắn nhất định phải làm thịt tên tiểu tử trước mắt, không tiếc bất cứ giá nào.
“Tiểu tử, ngươi đã thành công chọc giận ta.”
Ma Ha Tử chậm rãi đứng lên, thái độ cuồng bạo: “Ta nhất định phải dùng một chiêu kia. Nếu các ngươi bị liên lụy, cũng đừng trách ta.”
“Ma Ha, ngươi không phải muốn dùng chiêu kia chứ?”
“Đừng, nơi này chính là Dẫn Kiếp thần cung, chúng ta trốn không thoát đâu.”
“Xong rồi, Ma Ha Tử đã tức giận, mọi người mau tránh đi.”
“Ma Ha Tử, ngươi đừng có làm loạn.”
Đám người đi theo bên cạnh Ma Ha Tử hoảng loạn cả lên, vội đứng dậy né tránh.
Người không kịp né tránh thì mở lồng khí phòng hộ, để tránh bị lan đến gần.
Sau tấm bình phong, Long Tượng Thượng Sư cũng biến sắc, lập tức lách mình ra ngoài.
Cực Tinh Tiên Ông theo sát đằng sau, đám trưởng lão còn lại cũng trao đổi ánh mắt rồi đi theo.
Chỉ có Thiên Quỷ Vương là không nhúc nhích, khóe miệng còn câu lên, ý vị thâm trường.

“Tiện tu ngoại vực, hôm nay chính là thời khắc vinh quang nhất trong đời này của ngươi.”
Quần áo của Ma Ha Tử bỗng nhiên không gió mà bay lên, toàn thân cao thấp tản ra ánh sáng màu tím, song chưởng hợp lại: “Bổn công tử sẽ cho ngươi thể nghiệm tuyệt kỹ Già Long Bảo Sát của ta.”
Tiếp theo, một cái bóng mờ dùng tốc độ cực nhanh ngưng tụ sau lưng hắn.
Đó là một con quái ô vô cùng to lớn, lại giống một cổ thần bước ra từ hỗn độn.
Như ưng, như thú, như côn, như kình…
Không cách nào miêu tả, cũng không cách nào diễn tả.
Con quái điểu bỗng nhiên há to miệng, phun ra một sợi khí tức căn nguyên Ma giới đến từ dưới đáy mê uyên, điểm cuối cùng của Địa ngục.
“Già Lâu La Xuy Tức.”
“Hạ Thiên, Tần tiên tử, mau bỏ đi.”
Chu Cửu Thần cũng cảm thấy bất ngờ. Hắn vạn lần không nghĩ đến Ma Ha Tử nói trở mặt là trở mặt, hơn nữa vừa ra tay chính là sát chiêu như vậy, chẳng khác nào phát rồ.
Đáng tiếc, nói cái gì cũng muộn rồi.
Luồng khí tức này lạnh thấu xương, dùng khí thế không thể đỡ trong nháy mắt thổi nửa tòa thần cung thành bụi.
Người đứng đối diện với hắn, mặc kệ là người, là vật hay là cái gì khác, dường như đều hóa thành hư vô, chỉ còn lại một lỗ đen sâu không thấy đáy, không đầu không cuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận