Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3625: Mỹ nữ tuyệt thế không có vấn đề là được

“Bây giờ ta đã hiểu được vì sao cha ta và sư phụ luôn mưu đồ giết ngươi.” Bên ngoài cơ thể Chu tiểu công tử nổi lên linh diễm màu xanh, sát khí bao phủ toàn bộ tầng lầu: “Hôm nay, nếu đã gặp phải, bổn thiếu gia có trả một cái giá lớn cũng phải làm thịt ngươi.”
Lam Y Nhân lắc đầu, vô cùng không hiểu: “Ngươi hình như không nhận rõ bản thân thì phải. Chẳng lẽ ngươi không biết thực lực của ngươi quá yếu, ngay cả ta mà ngươi còn không đánh lại, ngươi cũng đừng dại dột khiêu chiến ông xã ta. Có muốn chết cũng đừng tự tìm như thế.”
“Bớt nói nhảm đi, chết đi cho bổn thiếu gia.” Chu tiểu công tử cảm nhận được linh khí bên trong cơ thể của mình đã bị thiêu đốt đến đỉnh điểm, thực lực cũng tăng lên đến cực hạn, hai chân bắt chéo, cơ thể như lôi điện chợt lóe lên.
Không khí có chút không chịu nổi luồng sức mạnh khổng lồ này, bắt đầu nổ đôm đốp.
Khách bên trong khách sạn còn tưởng rằng có động đất, không khỏi thất kinh.
“Ngươi thua rồi.” Chu tiểu công tử ngạo nghễ xuất hiện sau lưng Hạ Thiên, bên ngoài cơ thể còn có ngọn lửa màu xanh chớp động.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngớ ngẩn.”
“Làm sao chúng ta có thể thua được?” Lam Y Nhân cảm nhận được một chút, phát hiện dị dạng gì cũng không có.
“Ta biết các ngươi sẽ không tin.” Chu tiểu công tử mỉm cười tự tin, hơi giơ cánh tay lên.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn ta có một luồng khí diễm, nhìn qua giống như có sinh mệnh.
“Luồng khí diễm này chính là sinh cơ của các ngươi, bây giờ đã bị ta nắm trong tay.” Chu tiểu công tử không khỏi đắc ý mỉm cười: “Chỉ cần ta bóp nhẹ một cái, lục phủ ngũ tạng của các ngươi sẽ nổ tung.”
Hạ Thiên mỉm cười nhìn Chu tiểu công tử: “Thế tại sao ngươi lại không bóp đi?”
“Chẳng lẽ ngươi không tin đó chính là sinh cơ của ngươi sao?” Lam Y Nhân biết thủ đoạn của Hạ Thiên, hiển nhiên cũng đoán được kết quả.
Chu tiểu công tử lạnh lùng nói: “Sắp chết đến nơi còn muốn lừa ta, ngươi thật sự không sợ chết?”
“Không phải không sợ chết mà là chúng ta sẽ không chết.” Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn: “Ngươi bóp hay không bóp thì tùy ngươi, ta và vợ Tiểu Y Y phải tìm nơi khác ngủ, không hứng thú chơi với ngươi nữa.”
Chu tiểu công tử nghe Hạ Thiên nói xong, không khỏi lộ vẻ do dự. Chẳng lẽ hắn ta đã trúng chiêu?
Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Một chiêu này, hắn ta đã tu luyện hơn hai mươi năm, đến giờ chưa thất bại qua.
Cho dù là sư phụ của hắn cũng đã từng chính miệng thừa nhận qua, trên đời này không có ai ngăn được một kích lôi đình này của hắn ta.
Hạ Thiên hoàn toàn không thèm để ý đến Chu tiểu công tử, ôm Lam Y Nhân chậm rãi bước đến cửa sổ.
“Các ngươi không được đi, các ngươi đứng lại cho ta. Việc này chưa xong đâu…” Chu tiểu công tử do dự mấy giây, cuối cùng vẫn không dám bóp luồng khí diễm đó, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Thiên và Lam Y Nhân rời đi, sau đó ngã xuống đất, không rõ sống chết.

“Ông xã, bây giờ chúng ta đi đâu?”
Rời khỏi khách sạn Vân Đoan, Lam Y Nhân ôm Hạ Thiên, hai người chẳng có mục đích đi trên đường.
Hạ Thiên cũng không quá quen thuộc với thành phố Thiên Hải, thuận miệng nói: ‘Không sao, tìm một căn phòng lớn nhất, đẹp nhất để ở là được.”
“Tùy tiện tìm à?” Lam Y Nhân tự nhận mình đã hiểu tính tình của Hạ Thiên, nhưng vẫn không nghĩ đến hắn lại trả lời như thế: “Hay là để ta đặt trước một khách sạn khác.”
“Cũng được.” Hạ Thiên đích thật không có yêu cầu quá cao đối với chỗ ở.
Lam Y Nhân đang định gọi điện thoại, bỗng nhiên có một đại tỷ vẫn còn phong vận chủ động đến bắt chuyện: “Hai vị là du khách từ nơi khác tới?”
“Cứ xem là thế đi.” Lam Y Nhân sửng sốt, thuận miệng ứng phó: “Ngươi có chuyện gì không?”
“Có phải hai người đang tìm chỗ ở?” Đại tỷ phong vận mỉm cười, sau đó nói: “Đừng gọi điện thoại nữa. Bây giờ sắp đến trung thu rồi, các khách sạn ở thành phố Thiên Hải đều đã được thuê gần hết. Phòng được đặt trước còn dài đến bảy ngày sau đó. Các người gọi điện thoại đặt trước cũng không có đâu.”
Lam Y Nhân chỉ mỉm cười. Lời này vừa đúng nhưng cũng không đúng.
Người bình thường đúng là không đặt được, nhưng loại khách như nàng và Hạ Thiên, bất kỳ khách sạn nào cũng không từ chối.
“A, các ngươi đừng có mà không tin.” Đại tỷ phong vận thấy Lam Y Nhân vẫn còn gọi điện thoại, hơi gấp lên, vội vàng nói: “Ta biết có một nơi, chẳng những phong cảnh tốt, sân bãi rộng rãi mà còn có rất nhiều soái ca, mỹ nữ, đặc biệt thích hợp với những người trẻ tuổi như các người.”
Hạ Thiên nghe xong, có chút hứng thú: “Mỹ nữ rất nhiều sao?”
“Đặc biệt nhiều.” Đại tỷ phong vận thấy mắt Hạ Thiên sáng rực lên, mắt của nàng ta cũng sáng lên: “Hơn nữa còn là tuyệt thế đại mỹ nữ, soái ca cũng đẹp trai đến kinh thiên địa khiếp quỷ thần.”
“Soái ca thì không cần, có ta là đủ rồi.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Cũng đừng nói nhiều nữa, dẫn chúng ta đến đó xem qua một chút đi. Nếu không có mỹ nữ tuyệt thế, ta sẽ đánh ngươi một trận.”
“Cái này…” Đại tỷ phong vận không nghĩ đến Hạ Thiên sẽ nói như vậy, nhất thời ngẩn ra, đành phải cười gượng: “Ta cam đoan sẽ có, nhưng giá tiền sẽ hơi đắt.”
Lam Y Nhân thấy Hạ Thiên hứng thú, đành phải đi cùng hắn: “Tiền thì không thành vấn đề, chỉ cần ngươi đừng giở trò là được.”
“Làm gì có.” Đại tỷ phong vận cười khẽ: “Các người ở đây đợi nhé, để ta lái xe đến.” Nói xong, nàng ta liền chạy đi.
Lam Y Nhân nói với Hạ Thiên: “Nữ nhân này có vấn đề.”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Nàng ta có vấn đề hay không không quna trọng, chỉ cần mỹ nữ tuyệt thế mà nàng ta nói không có vấn đề là được.”
Lam Y Nhân: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận