Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3441: Chẳng lẽ nữ nhân này giết không chết sao?

“Vốn ngươi không thể xem những tư liệu này.” Lạc ca ho nhẹ một tiếng, đau đến mức cơ mặt giật giật, một lát sau mới bình tĩnh lại: “Nhưng vị trí này về sau sẽ thuộc về ngươi, ngươi có xem hay không thì tùy ngươi.”
Nếu Lạc ca đã nói như vậy, A Sai không chút do dự mở văn kiện màu đỏ đầu tiên.
Lập tức một lượng lớn thông tin nhảy ra ngoài, xuất hiện trên màn ảnh.
Đẳng cấp: Màu đỏ năm sao.
Nhân vật mục tiêu: Giữ bí mật, tiếp đơn có thể nhìn thấy.
Thông tin thân phận: Tạm thời chưa có, tiếp đơn có thể thấy được.
Thông tin cố chủ: Tuyệt mật.
Phương thức chỉ định: Chỉ cần có thể giết chết mục tiêu, phương pháp phương thức nào cũng có thể chấp nhận.
Ghi chú: Hủy thông tin sau khi đọc.
Sau ba giây, thông tin liền biến mất. Toàn bộ văn kiện cũng biến thành màu xám, không cách nào mở lại, trừ phi tiếp nhận nhiệm vụ.
“Đây là cái thứ đồ chơi gì thế?” A Sai xem xong, không khỏi phát mộng: “Ngay cả mục tiêu là ai cũng không biết, làm sao mà giết?”
Lạc ca hữu khí vô lực cười nói: “Cái này cũng giống như lần trước ngươi đi giết Hạ Thiên vậy đó, hoặc cố chủ cũng không rõ ràng mục tiêu là ai, hình dạng thế nào, hoặc mục tiêu lợi hại vượt quá sự tưởng tượng. Người có gan tiếp nhận đơn này, tất nhiên có bản lãnh tra ra được mục tiêu là ai.”
“Được, xem ra làm sát thủ cũng không phải chuyện đơn giản.” A Sai lắc đầu, tuy nhiên thứ này cũng không khiến hắn ta từ bỏ lòng tin trở thành sát thủ. Mục tiêu nhân sinh của hắn ta chính là sát thần Ngải Luân.
Tiếp theo, hắn mở file màu đỏ thứ hai.
Đẳng cấp: Màu đỏ năm sao.
Mục tiêu…
“Người này không phải là…” A Sai mở to mắt nhìn, có chút không thể tin được điều mà mình nhìn thấy.
Lạc ca thở dài: “Ngươi biết là được rồi. Ngươi cũng đừng nhận nhiệm vụ này, cũng đừng phái ai đi. Nếu giết không được, tuyệt đối còn rước họa vào thân.”
“Vâng.” Cho dù A Sai không phải người Hoa nhưng cũng biết mục tiêu này lợi hại. Coi như hắn ta chưa xem qua đi.
Rất nhanh chỉ còn lại file màu đen.
Đẳng cấp: Màu đen năm sao.
Nhân vật mục tiêu: Nhiếp Tiểu Lý.
Thông tin thân phận: ….
Cố chủ: Giữ bí mật, tiếp đơn có thể nhìn thấy.
Phương thức chỉ định: Đầu độc.
Tiền thù lao dự định: Năm ngàn vạn đô la.
Tiến độ nhiệm vụ: Đang chấp hành.
Ghi chú: Đã đầu độc ba trăm bảy mươi hai lần, tất cả đều thất bại.

“Chẳng lẽ nữ nhân này giết không chết sao?”
A Sai sửng sốt. Nếu hắn nhớ không lầm, một trong hai nữ nhân ở cùng với Hạ Thiên ở khách sạn chính là Nhiếp Tiểu Lý, hình như còn là vị hôn thê của Chiêm Văn Bân.
“Nhiệm vụ này, Chiêm đại thiếu có biết không?” A Sai nhịn không được liền hỏi.
Ánh mắt Lạc ca hiện lên sự nghi ngờ: “Ta cũng không biết nữa, nhưng sáng nay đã có ba người tiếp nhiệm vụ này rồi.”
“Ba người?” A Sai ngẩn người: “Không phải nói sát thủ không thể nhận cùng một nhiệm vụ sao?”
“Nhiệm vụ bình thường, dễ dàng hoàn thành, nhận cùng một nhiệm vụ chẳng khác nào đoạt tiền của người khác.” Lạc ca nói: “Mấy nhiệm vụ lâu dài này, còn chỉ định phương thức giết người, nội tình bên trong nhất định không đơn giản. Cho nên, mặc kệ có bao nhiêu người tiếp cũng không thành vấn đề, chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành là được.”
A Sai liền hỏi một vấn đề mà hắn ta cực kỳ quan tâm: “Tiền tính như thế nào?”
“Bảy phần cho sát thủ ám sát thành công, ba phần còn lại chia đều cho những sát thủ đã chấp hành nhiệm vụ qua.” Lạc ca nhìn biểu hiện của A Sai, không khỏi cười khổ: “Quản lý sát thủ không dễ làm. Đương nhiên, nếu ngươi có thể trở thành thành viên của Ám Ảnh Đoàn thì lại khác. Quản lý sát thủ lại càng khó thực hiện.”
A Sai không khỏi líu lưỡi. Hắn ta còn tưởng rằng người đại diện của sát thủ chính là người giúp sát thủ tiếp đơn, sau đó ngồi chờ chia tiền mà thôi, không nghĩ đến lại phức tạp đến như thế.
“Ta nhất định phải biết được ba người ám sát Nhiếp Tiểu Lý.” A Sai do dự một hồi, loại bỏ những suy nghĩ loạn thất bát tao, nói với Lạc ca: “Nếu không tìm được người này, làm sao ta có thể đối mặt với Đại sư huynh tương lai.”
Lạc ca kỳ quái hỏi thăm: “Vị đại sư huynh tương lai của ngươi là ai?”
“Hạ Thiên.” A Sai thành thật đáp: “Ta đã quyết định, nhất định phải bái sát thần Ngải Luân làm thầy. Đến lúc đó, Hạ Thiên chính là Đại sư huynh của ta.”
“Suy nghĩ của ngươi đúng là cái rắm.” Lạc ca đả kích: “Sát thần Ngải Luân còn có một đứa con gái. Ám Ảnh Đoàn cũng là do ông ấy sáng lập. Ngươi có thể gặp được Ngải Luân hay không còn là ẩn số.”
A Sai nói: ‘Đây chính là mục tiêu nhân sinh của ta, có thể thành hay không là một chuyện. Có hay không lại là chuyện khác.”
“Ngươi cứ tự nhiên. Dù sao, về sau ta cũng không quản ngươi nữa.” Lạc ca bỗng nhiên rạch phần da cánh tay trái, móc một con chíp từ trong khối thịt của mình ra, đưa cho A Sai: “Ngươi đi tìm Tony, cắm cái này vào cánh tay, về sau ngươi chính là người đại diện chính thức của liên minh sát thủ. Ta cứu ngươi, ngươi cứu ta. Chúng ta xem như thanh toán xong.”
“Được.” A Sai cũng không làm giá, quyết định cầm lấy con chip, ngừng hai giây, sau đó lau lau vào áo Lạc ca.
Lạc ca tức giận đến muốn đánh người: “Mẹ nhà ngươi.”
A Sai suy nghĩ một chút, sau đó tiếp nhận nhiệm vụ ám sát Nhiếp Tiểu Lý. Tiếp theo, hắn ta nhìn thấy một cột thông tin của cố chủ, không khỏi sửng sốt: “Nhiều người muốn nàng ta chết như vậy, nàng ta cũng quá thảm rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận