Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2265. Thích chơi sâu thì cứ chơi

Nghe Hạ Thiên nói vậy, người căng thẳng nhất là Triệu Thanh Thanh.
Nơi này là trụ sở bí mật của Thiên Đạo tổ, từ trong ra ngoài đều có thành viên Thiên Đạo tổ canh gác, canh phòng không thể bảo là không nghiêm ngặt, nói như vậy thì sao lại có người ngoài lẻn vào được. Nhưng Hạ Thiên đã nói thế, thì không thể sai.
"Khởi động báo động, giới nghiêm toàn diện." Triệu Thanh Thanh quyết đoán dừng máy, hạ lệnh cho các thành viên:"Lập tức lôi kẻ đột nhập ra đây cho ta!"
"Không cần." Hạ Thiên lắc đầu,"Đã ở trong phòng rồi."
Lúc này Triệu viện trưởng đột nhiên nói:" Hội trưởng đến rồi, cô ấy có thể ở bất cứ đâu, các ngươi coi như xong."
Hứa Kiều Na kinh ngạc nhìn chung quanh:"Ở đâu, tại sao ta không nhìn thấy?"
"Quả thật đã đến." Mặc dù Triệu Thanh Thanh không biết cụ thể kẻ đột nhập đang ở đâu, nhưng sau khi tẩy tủy, giác quan thứ sáu của nàng cũng nhạy lên không ít, thế mà đã cảm giác được nguy hiểm đang rình rập.
Trong phòng bỗng nhiên vang lên tiếng"Sột sột", như là tiếng gió nhẹ phẩy qua lá, hoặc như là có vô số người đang nhỏ giọng thầm thì.
Lúc này, sắc mặt Hứa Kiều Na và Lạc Ngọc Minh trở nên cực kỳ khó coi, hiển nhiên bọn họ cũng nghe ra những âm thanh kia đại biểu cho cái gì, không nhịn được khẽ rùng mình.
Tiếp theo, tường xung quanh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành màu đen, vô số sâu độc màu đen bò lên giống như nước thấm ướt sàn nhà, chiếm lĩnh vách tường bốn phía, kể cả trần và sàn nhà.
Triệu Thanh Thanh nhìn những con sâu độc cuồn cuộn giống như thủy triều, trong lòng cũng thầm chán ghét.
" Nha đầu Thanh Thanh, đây chỉ là một chút sâu độc bình thường, không có gì phải sợ." Hạ Thiên đứng yên không nhúc nhích, đưa tay ôm Triệu Thanh Thanh vào trong ngực, nhàn nhã nói.
Những con sâu độc màu đen kia quả nhiên không dám bò tới gần Hạ Thiên, chỉ dám dừng lại cách thân thể của hắn hơn ba bốn mét, không ngừng thử thăm dò.
"Á......"
Trong nháy mắt Lạc Ngọc Minh và Triệu viện trưởng bị sâu độc màu đen cắn nuốt, tiếng kêu thảm thiết mới vừa phát ra đã im bặt, không biết sống chết thế nào.
Hứa Kiều Na cũng thất kinh, nhưng nhãn lực của nàng ta cũng không tầm thường, lập tức kề sát vào người Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh, coi như tránh được một kiếp.
"Thật kinh tởm."
Mặc dù Triệu Thanh Thanh không có chứng sợ hãi mấy thứ lổn nhổn, nhưng nhìn đến nhiều sâu như vậy ngọ nguậy không ngừng trước mắt, vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
"Ai đang chê bảo bối của ta kinh tởm?"
Một đám sâu độc màu đen bỗng dưng tụ lại, chồng lên thành độ cao khoảng một người, lại lần nữa đột ngột rút đi giống như thủy triều, một bóng người cũng từ trong đó lộ ra, là một phụ nữ trẻ tuổi.
Người phụ nữ này nhìn khoảng hai mươi tuổi, mặc váy dài màu đen, trang điểm nhã nhặn, mày liễu mắt híp, tướng mạo cũng coi như là xinh đẹp.
"Ngươi chính là Hạ Thiên?"
Người phụ nữ trẻ tuổi liếc mắt thấy Hạ Thiên, lông mày liền nhíu lại, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ:"Trông ngươi cũng chả ra làm sao, lại dám nói ta không xinh đẹp!"
"Ta chưa từng nói ngươi không xinh đẹp." Hạ Thiên uể oải đáp lời.
Nữ nhân trẻ tuổi cười khẩy, hai cánh tay ôm trước ngực, lạnh lùng nói:"Hiện tại muốn nói lại cũng muộn rồi, từ nhỏ đến lớn cho tới bây giờ còn chưa có ai dám sỉ nhục ta như vậy, ngươi là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng."
"Sư phụ, ngươi biết nàng ta sao?" Triệu Thanh Thanh giương mắt nhìn Hạ Thiên, cũng không phải hoài nghi cô gái này có tư tình gì với Hạ Thiên, hoàn toàn chỉ là tò mò mà thôi. Mặc dù dung mạo người phụ nữ trước mắt này coi như không tệ, nhưng vẫn còn xa mới đạt tới tiêu chuẩn để làm người phụ nữ của Hạ Thiên.
Hạ Thiên trực tiếp lắc đầu:"Không nhận ra."
"Ngươi giả bộ cái gì!" Cô gái trẻ tuổi giận không kềm được, buột miệng mắng:"Trước kia ta phái thuộc hạ đến lấy lòng ngươi, kết quả ngươi không cảm kích, còn nói những lời nhục mạ ta. Hiện tại ta đã tự tìm tới cửa, ngươi còn giả bộ không nhận ra ta à?"
"À, ngươi chính là người đàn bà xấu xí trong cái hình đó." Hạ Thiên giả bộ như vừa nhớ ra.
Cô gái trẻ nghe không lọt tai cái chữ "Xấu" này, nổi giận:"Ngươi nói ai xấu hả?"
"Nói ngươi đó!" Triệu Thanh Thanh không nhịn được trả lời:"Nơi này có ba người phụ nữ, ngươi cảm thấy trừ ngươi ra, còn có ai xứng với cái chữ xấu này?"
Cô gái nhìn Triệu Thanh Thanh một chút, lại nhìn Hứa Kiều Na một chút, mặc dù trong lòng không muốn thừa nhận, nhưng hai người phụ nữ trước mắt này quả thật xinh đẹp hơn nàng ta, nhưng muốn nàng ta thừa nhận mình xấu, thì tuyệt đối không thể.
"Ta thừa nhận hai người các ngươi quả thật xinh đẹp, nhưng ta cũng không kém. Hơn nữa đẹp xấu, vốn cũng không có luật pháp nào quy định." Cô gái còn đang nổi nóng, chỉ vào Hạ Thiên mắng:"Ngươi không muốn hợp tác, vậy cũng thôi đi, còn mắng ta xấu thì không thể tha thứ nổi!"
"Bộ dạng xấu thì đừng kiếm cớ, thành thật thừa nhận là được, còn muốn chiếm tiện nghi của ta." Hạ Thiên trưng ra vẻ mặt khó chịu,"Có nói nhiều nữa cũng không thay đổi được sự thực là cô xấu xí đâu!"
"Ngươi đúng là muốn chết rồi!" Cô gái trẻ khoát tay, cho bọn sâu độc đầy đất tụ lại thành một ngọn sóng, đánh trực tiếp về phía Hạ Thiên.
Hứa Kiều Na bị dọa đến thất kinh, chỉ có thể trốn sau lưng Hạ Thiên.
Triệu Thanh Thanh nhìn cơn lũ sâu vĩ đại đang ùn ùn kéo tới, mặc dù không sợ cũng hơi hoảng, nhẹ giọng hỏi:"Sư phụ, bây giờ phải làm sao đây?
"Không sao, nàng ta thích chơi sâu, thì cho nàng ta chơi đủ là được." Hạ Thiên thoải mái nói, cũng không coi những con sâu độc màu đen tương đối đáng sợ kia ra gì.
Vừa dứt lời, chỉ thấy sâu độc màu đen đã rớt xuống người Hạ Thiên, vừa mới bắt đầu chỉ có một con dính lên chân, chưa tới nửa giây đồng hồ đã có một đám, tiếp theo liền nuốt mất hai chân Hạ Thiên rồi.
Hứa Kiều Na thấy thế, vội vàng lui ra mấy bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận