Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1995. Sủng thê cuồng ma

"Y Tiên tiểu thư tới!"
"Là Y Tiểu m!"
"Thật là quá xinh đẹp!"
"Thực sự giống như tiên nữ!"
Đám người bắt đầu kích động, không ít người còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh quay video lại làm kỉ niệm. Đối với rất nhiều người, có thể tận mắt nhìn thấy Y Tiểu Âm chính là một cơ hội hiếm có.
Người lên tiếng kia thật đúng là Y Tiểu m, nàng vẫn mặc một bộ âu phục dành cho quý cô, kiểu dáng bảo thủ, nhưng mị lực lại không có gì sánh kịp, mà khi thấy nàng đi ra, tất cả mọi người rất tự giác tránh đường, không hề nhào tới.
"Vợ Y Y, nơi đây có một tên ngốc muốn lừa nàng, ta tiện tay đánh hắn một trận rồi." Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m, cười hì hì nói.
Nghe nói như thế, đám người lại ồn ào một hồi, cái tên này lại kêu Y Tiểu Âm là vợ nữa rồi.
"Ngươi lại làm chuyện gì nữa vậy? Tới rồi mà sao còn không chịu đi vào?" Y Tiểu Âm tức giận nói, hắn là do nàng gọi điện thoại kêu tới, nếu đã bảo hắn tới thì nàng cũng không trông cậy vào việc gia hỏa này sẽ lén lút, có điều hắn hình như vẫn luôn thích làm một ít chuyện gây chú ý.
"Vợ Y Y, ta còn không nỡ lừa gạt nàng, sao có thể để cho thứ ngu ngốc kia lừa gạt nàng chứ?" Hạ Thiên cười hì hì nói: "Tốt thôi, chúng ta vào trong đi."
Hạ Thiên chợt lách người đi tới bên cạnh Y Tiểu m, tiếp đó vươn tay ôm eo của nàng ngay trước ánh mắt của bao người.
Bốn phía nháy mắt yên tĩnh dị thường, tiếp đó là một mảnh xôn xao.
Đậu xanh, hình như tên đấy thực sự là chồng của Y Tiên tiểu thư?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác sụp đổ, thế giới này quá ma huyễn, tại sao loại chuyện như vậy cũng có thể xảy ra chứ?
"Y Tiên tiểu thư, người nọ thật sự là chồng của ngươi sao?" Cuối cùng có người không nhịn được hỏi một câu, mà khi vấn đề này vừa ra, tất cả mọi người đều an tĩnh nhìn chằm chằm Y Tiểu m, chờ đợi đáp án của nàng.
Trong nháy mắt Y Tiểu Âm có khựng lại một chút, tiếp đó nàng nhàn nhạt đáp lại: "Đúng vậy, cảm ơn mọi người đã quan tâm."
Thật ra trong lòng của nàng vẫn còn chưa muốn thừa nhận, nhưng nàng cảm thấy còn không bằng thừa nhận ngay bây giờ. Hơn nữa, dưới cái nhìn của nàng, cho dù thừa nhận thì cũng không có gì là ghê gớm cả, cho tới hiện tại thì nàng đều không cần tạo dựng hình tượng độc thân.
Mấy năm nay, nàng không muốn thừa nhận rằng mình đã có nam nhân, nói cho cùng là do trong lòng oán hận Hạ Thiên mà thôi, cũng không phải muốn giả làm người độc thân gì đó, mà thật ra cho tới hiện giờ, nàng vẫn cảm thấy mình là một người độc thân.
Nhưng ngay giờ phút này, trước ánh mắt của biết bao nhiêu người, gia hoả Hạ Thiên ấy đang ôm eo nàng, hơn nữa hiển nhiên không có dự định buông tay ra, nếu nàng một hai nhất quyết nói mình vẫn còn độc thân, như vậy sẽ khiến người ta cảm thấy nàng là một kẻ đạo đức giả.
Càng quan trọng chính là, nàng tin rằng trong khoảng thời gian kế tiếp, nàng và Hạ Thiên sẽ cùng nhau xuất hiện ở trước mặt rất nhiều người rất nhiều lần, thậm chí cả hai còn sẽ có mặt ở trên mạng, video hai người ở bên nhau cũng có thể bị vô số người truyền tay nhau. Nếu đã như thế, còn không bằng dứt khoát thừa nhận quan hệ của hai người ngay bây giờ.
Mà trong lén lút, nàng và Hạ Thiên ở chung như thế nào thì vẫn sẽ tiếp tục ở chung như thế đó, chuyện tốt là, việc thừa nhận hắn là chồng của nàng ở trước mặt công chúng sẽ giúp cho nàng giảm thiểu rất nhiều phiền phức, sẽ không bị người khác hỏi thăm thường xuyên nữa.
"Oa, không ngờ đó lại là sự thật."
"Chuyện ấy, chuyện ấy cũng quá không thể tưởng tượng, ai, Y Tiên tiểu thư thế mà thật sự có chồng rồi."
"Nhưng cuối cùng thì người đó là ai vậy, từ trước tới giờ ta chưa bao giờ nghe nói về hắn."
"Nhìn hắn còn rất trẻ, có vẻ cũng chỉ mới hai mươi mà thôi."
"Ách, chẳng lẽ Y Tiên tiểu thư lại đi tìm một tên tiểu bạch kiểm?"
"Xuỵt, đừng có nói bậy."
......
Bốn phía là một mảnh ầm ĩ, sau đó lại có người nhịn không được đưa ra vấn đề: "Xin hỏi Y Tiên tiểu thư, đến cùng thì chồng của cô có lai lịch ra sao? Chúng ta chưa từng nghe nói về hắn."
"Đúng vậy đúng vậy, đến tột cùng thì hắn là ai vậy?" Những người khác cũng rất muốn biết.
"Xin lỗi, đây là chuyện riêng của ta." Y Tiểu Âm nhàn nhạt đáp lại một câu, tiếp đó quay đầu nhìn Hạ Thiên, có chút tức giận nói, "Đi vào trong thôi!"
"Vợ Y Y, thật ra chúng ta không cần cứ vội vã đi vào như vậy, ta cảm thấy bên ngoài vẫn còn rất nhiều kẻ lừa đảo......" Hạ Thiên cười hì hì nói, hình như cũng không muốn đi vào ngay lúc này.
Nàng có chút tức giận, tại sao hắn lại cho nàng một loại cảm giác rằng hắn muốn ôm nàng đứng ở ngoài khoe khoang với mọi người?
Ngay khi Y Tiểu Âm còn muốn nói điều gì đó thì ở cửa bệnh viện truyền đến một trận xôn xao, tiếp đó là một chiếc xe cứu thương ngừng ở ven đường, rất nhanh, các nhân viên cứu hộ đẩy xe chạy về phía bên này, có một người nằm ở trên xe đẩy.
"Tránh ra một chút, mọi người làm ơn tránh ra một chút!" Một người nhân viên cứu hộ kêu to.
Thấy một màn như vậy, gần như tất cả mọi người lập tức nhường ra một con đường, dù sao thì cứu người vẫn là chuyện quan trọng nhất, nhưng xe đẩy vẫn không thể không ngừng lại, bởi vì không phải ai cũng tránh ra, trên thực tế, có một người càng là cố ý đứng chắn trước xe đẩy.
"Mau tránh ra, ngươi làm cái gì vậy?" Một người nhân viên cứu hộ bên cạnh xe đẩy bất mãn hô to.
"Đúng đó, mau tránh sang một bên đi, ngươi đang làm gì vậy?"
"Ta cảm giác người này có chút vấn đề, rốt cuộc hắn đã làm như thế nào mà trở thành chồng của Y Tiên tiểu thư được chứ?"
"Có lẽ bởi vì hắn có bệnh thần kinh, cho nên Y Tiên tiểu thư sợ hắn?"
Còn đừng nói, người ấy suýt nữa thì nói trúng sự thật, mà giờ khắc này, người ngăn cản xe đẩy đúng là Hạ Thiên, đương nhiên, thật ra còn bao gồm cả Y Tiểu m, nhưng nàng là bị động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận