Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2933: Ta đến chỉ để xử lý Chưởng môn các ngươi

“Vâng, Chưởng môn.” Hỏa Cửu Linh thu lại những suy nghĩ lan man, đưa tay chỉ vào một tòa bảo tháp cao vút trong mây đằng xa: “Chưởng môn đang ở trong tòa tháp đó.”
Hạ Thiên nhẹ gật đầu, lập tức nhún người nhảy lên tòa tháp đỏ cao lớn kia.
Hỏa Cửu Linh cũng vận thân pháp đi theo đằng sau.
“Người đến là ai? Mau thông báo thân phận, nếu không, ta sẽ xử lý theo thân phận người xâm nhập.” Hai người vừa bay được một lát, quả nhiên có một đám đệ tử cao cấp mặc bạch bào tiến lên ngăn cản bọn họ.
Hạ Thiên nhìn cũng không thèm nhìn những người này.
“Ta là Hỏa Cửu Linh của Bồng Lai phúc địa, vị này chính là Chưởng môn tân nhiệm của Bồng Lai phúc địa chúng ta, đặc biệt đến bái phỏng Ly Hỏa Vương.” Dù sao Hỏa Cửu Linh cũng xuất thân từ Ly Hỏa tiên phái, vì thế nàng đã lên tiếng báo thân phận.
“Chưởng môn tân nhiệm Bồng Lai phúc địa?” Đám đệ tử cao cấp không khỏi nhìn nhau: “Bồng Lai Vương không phải đang bế quan sao, từ khi nào có Chưởng môn mới vậy?”
“Hỏa Cửu Linh không phải là đệ tử Bắc Tam Tháp trước kia sao?”
“Hẳn không có việc gì đâu, nhưng vẫn phải thông báo cho Đại Hồng Tháp.”
“…”
Nhờ thân phận của Hỏa Cửu Linh, đám đệ tử cao cấp đã cho hai người đi qua nhưng vẫn đốt một lệnh phù báo cáo hành tung cho người bên phía Đại Hồng Tháp.
Rất nhanh, Hạ Thiên và Hỏa Cửu Linh đã đến trước Đại Hồng Tháp.
Hỏa Cửu Linh đề nghị: “Hạ chưởng môn, bên ngoài Đại Hồng Tháp có pháp trận bảo vệ, muốn đánh vỡ rất phiền phức. Không thì để ta thông báo trước, để bọn họ mở cửa.”
“Không cần đâu.” Hạ Thiên cũng không muốn lãng phí thời gian, đánh một quyền vào pháp trận bên ngoài Đại Hồng Tháp.
Bành.
Chỉ một quyền, pháp trận trong nháy mắt đã có dấu hiệu băng liệt, tiếp theo cả tòa Đại Hồng Tháp lắc lư kịch liệt.
“Nghĩ không ra thực lực của hắn lại kinh khủng đến như vậy.” Trong lòng Hỏa Cửu Linh kinh hãi không thôi. Nàng biết Hạ Thiên đã khôi phục một phần thực lực nhưng tối đa cũng chỉ có trên dưới Kim Đan Kỳ. Tuy nhiên, nắm đấm của hắn còn lợi hại hơn tu tiên giả Phân Thần Kỳ.
“Là ai đã tập kích Hồng Tháp tông môn ta?” Một âm thanh gầm lên, tiếp theo có người từ trong tháp bay ra, quét mắt nhìn bốn phía.
Hạ Thiên lười biếng nói: “Là ta đánh, bảo Chưởng môn các ngươi ra đây, ta tìm ông ta có việc.”
“Chính là ngươi?” Người đến có mái tóc màu đỏ, từng cọng tóc lóe sáng giống như ác quỷ, trên cổ còn đeo một chuỗi Phật châu khô lâu dài: “Ừm, tại sao trên người ngươi lại có tàn tích linh khí của Bồng Lai Vương và Vạn Lung Vương?”
“Bởi vì hai người bọn họ đã bị ta xử lý.” Hạ Thiên cũng không có vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào câu trả lời.
“Đánh rắm.” Ác quỷ tóc đỏ mắng một tiếng, chỉ vào Hạ Thiên, nói: “Nhìn tu vi của ngươi chẳng qua cũng chỉ trên dưới Kim Đan Kỳ, chỉ sợ ngay cả cọng lông tơ của Bồng Lai Vương cũng không đụng đến được, lại còn dõng dạc ở đây.”
“Xích trưởng lão, hắn nói không sai.” Hỏa Cửu Linh nhận ra ác quỷ tóc đỏ, vội giải thích: “Cha ta đã thua trong tay hắn, Vạn Lung Vương cũng bị hắn đánh tự bạo. Bây giờ hắn đã kế thừa linh khí Bồng Lai phúc địa và Vạn Lung động thiên, trở thành Chưởng môn của hai thiên này.”
“Ngươi nói cái gì?” Xích trưởng lão mở to mắt, lộ ra biểu hiện khó có thể tin. Nhưng quả thật, ông ta nhìn thấy ấn ký Chưởng môn Bồng Lai phúc địa và Vạn Lung động thiên trên người Hạ Thiên: “Điều này sao có thể?”
“Ta không rảnh nói nhảm với ngươi.” Hạ Thiên không kiên nhẫn: “Mau gọi Chưởng môn các ngươi ra đây.”
“Lớn mật.” Xích trưởng lão thấy Hạ Thiên không hề có kính ý với Chưởng môn, không khỏi giận dữ: “Cho dù ngươi đánh bại Bồng Lai Vương và Vạn Lung Vương, ngươi cứ đến thẳng Thiên Ngoại Thiên tìm Tiên đế chứng nhận là được, vì sao phải đến Ly Hỏa tiên phái ta làm loạn?”
“Ta không đến để gây chuyện, ta đến để xử lý Chưởng môn của các ngươi.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Nếu ngươi không tránh ra, ta không thể làm gì khác hơn là xử lý ngươi trước.”
“Hảo tiểu tử, ngươi dám ở đây kêu gào sao?” Xích trưởng lão khó nén lửa giận, đánh một hỏa quyền về phía Hạ Thiên: “Lại ăn một quyền của ta.”
“Không ăn, cút.” Thân hình Hạ Thiên như quỷ mị xuất hiện sau lưng Xích trưởng lão, một chưởng đánh vào phần gáy của hắn.
Xích trưởng lão đang định trào phúng Hạ Thiên, bởi vì ông tu luyện công pháp chính là Xích Sam Hồn Thiết Kình. Toàn bộ cơ thể đều cứng như xích sam. Đừng nói là chưởng kình, ngay cả trời long đất lở cũng không tổn thương được cơ thể của ông ta mảy may.
“Tiểu tử, vô dụng thôi, chút lực đạo đó của ngươi hoàn toàn không gây thương tổn được… A!” Ông ta còn chưa nói hết lời, hai mắt đã trắng dã, một đầu cắm xuống mặt đất.
Động tĩnh bên này đã kinh động toàn bộ người Ly Hỏa tiên phái. Tất cả đều chạy sang bên này.
“Ly Hỏa Vương, ngươi còn không ra, một quyền của ta sẽ đánh sụp chỗ chết tiệt này.” Hạ Thiên há miệng nói về phía Đại Hồng Tháp: “Ta đếm đến ba, một hai…”
Chữ thứ ba còn chưa nói ra, một bóng người đỏ chót từ trong tháp bay ra. Tiếp theo, một nam tử mặc hồng bào xuất hiện trước mặt Hạ Thiên.
“Ồ?” Khi Hạ Thiên nhìn thấy nam tử mặc hồng bào, hắn không khỏi cau mày.
“Ta chính là Chưởng môn Ly Hỏa tiên phái Từ Côn Luân, vị tiểu huynh đệ này xưng hô như thế nào?” Nam tử mặc hồng bào mỉm cười chắp tay với Hạ Thiên, vô cùng khách sáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận