Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3424: Phẩm vị của anh rể ta tuyệt không kém như vậy

“Giết ta?”
Gương mặt Hạ Thiên hiện lên sự hờ hững: “Là hai thằng ngu kia?”
“Hạ tiên sinh, ta không nói đùa đâu.”
Nhiếp Tiểu Lý nhìn thấy biểu hiện không thèm để ý của Hạ Thiên, lập tức nghiêm túc nhắc nhở: “Chiêm gia từ trên xuống dưới là một đám điên. Bọn họ thật sự có thể làm được chuyện này. Mặc kệ Chiêm Văn Bân hay là vị Chiêm phu nhân vừa rồi, tất cả đều có tính có thù tất báo. Các ngươi khả năng cho rằng đó là việc nhỏ, nhưng bọn họ nhất định sẽ ghi hận trong lòng.”
“Ngươi yên tâm đi, bọn họ không dám làm loạn đâu.” Ninh Nhụy Nhụy cũng không giải thích nhiều, chỉ cười nhạt một tiếng: “Cho dù ra tay thật, cuối cùng cũng là bọn họ gieo gió gặt bão thôi.”
Hạ Thiên thuận miệng: “Đám ngu ngốc đó tốt nhất đừng đánh chủ ý này. Nếu không, một mình tiểu muội chân dài cũng có thể xử lý bọn họ.”
“Ta chỉ nhắc nhở một chút, nếu ngươi không để ý, ta cũng không lắm miệng nữa.”
Nhiếp Tiểu Lý chỉ có lòng tốt, cho nên mới lên tiếng nhắc nhở. Tuy nhiên, nàng thấy Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đều không coi ra gì, nàng cũng không còn cách nào, chỉ có thể đợi đến lúc đó xem có thể giúp được bọn họ một chút hay không mà thôi.
Nàng biết rất rõ nữ nhân Mã Khiết Thần là người có thù tất báo, chỉ cần có chút việc nhỏ mà đắc tội nàng ta, cũng có thể bị nàng ta trả thù.
Ví dụ, trong một vũ hội cách đây mấy năm, bạn gái của một phú nhị đại chỉ mắng nàng ta là một con hát, và được phát hiện đã chết trên đường vào ngày hôm sau.
Mặc dù không có bất kỳ chứng cứ gì có thể chứng minh là do Mã Khiết Thần làm, nhưng hung phạm là ai, tất cả mọi người đều biết rõ.
Về phần Chiêm Văn Bân, người này còn đáng sợ đến cực hạn. Trước kia, nàng cũng không xem hắn ta ra gì, nhưng càng hiểu rõ nàng lại càng kinh ngạc, cuối cùng mới không thể không khuất phục.
“Tuy nhiên, ta vẫn phải cảm ơn ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy mỉm cười. Nàng cảm giác được cô em gái này tâm địa thiện lương, cũng không phải giả vờ.
Trong nhà ăn, một chiếc bàn lớn bày đầy những món ngon tinh tế khác nhau.
Hai người đồng nghiệp tiếp viên hàng không của Nhiếp Tiểu Lý đang ăn ngấu nghiến, nhìn rất thô kệch, giống như đã mấy ngày rồi chưa ăn cơm.
Thấy có người đến, bọn họ rất nhanh lau miệng, giả bộ giống như rất thận trọng.
“Tiểu Lý, ngươi về rồi sao? Những người này là bạn… A, tại sao lại là ngươi?” Tiếp viên hàng không cao gầy đứng lên đón Nhiếp Tiểu Lý, kết quả nhìn thoáng qua người đến, nàng ta lập tức nhận ra Hạ Thiên: “Ngươi, tại sao ngươi lại ở đây? Chẳng lẽ ngươi theo dõi chúng ta?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, khinh thường nói: “Ai lại đi theo loại người quái dị giống như ngươi chứ? Ngươi đừng có tự mình đa tình.”
“Ngươi mắng ai quái dị?” Tiếp viên hàng không cao gầy trong nháy mắt tức đến mức muốn bể phổi, chỉ vào Hạ Thiên mắng to: “Khi còn trên máy bay, ngươi đã động tay động chân với ta, còn dùng lời nói quấy rối ta. Bây giờ ngươi còn theo dõi ta đến đây, ngươi có tin ta báo cảnh sát hay không?”
Ninh Nhụy Nhụy thấy nữ nhân này móc điện thoại ra, không khỏi có chút bó tay. Mấy lời bịa đặt như vậy đến chính mình cũng tin, đúng là độc nhất vô nhị.
“Ngươi xấu xí vô cùng, phẩm vị của anh rể ta tuyệt không kém như vậy.” Ninh Thụy Thần không nhịn được chế giễu một câu.
Tiếp viên hàng không cao gầy tức đến mức muốn thổ huyết: “Ngươi! Bảo an chết đâu rồi, mau đuổi bọn họ ra ngoài cho ta.”
“Phạm tỷ, đừng làm rộn.” Nhiếp Tiểu Lý cau mày, nhẹ giọng nói: “Mấy người Hạ tiên sinh đều là bạn của ta, huống chi chuyện trên máy bay, ngươi cũng không chiếm lý, ngươi nên thối lui một bước đi.”
Gương mặt tiếp viên hàng không họ Phạm hơi thay đổi, có chút bất mãn nói: “Tiểu Lý, ngươi nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ tất cả đều do ta tự biên tự diễn hãm hại hắn sao?”
“Chính ngươi tự biên tự diễn mà.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Rõ ràng ngươi muốn đánh chủ ý vào ta, nhưng khẩu vị của ta không kém như vậy. Loại người quái dị như ngươi không thể nào lọt vào mắt của ta.”
“Ha ha, ngươi nghe không, hắn nói lời này có người tin sao?” Tiếp viên hàng không họ Phạm cười to vài tiếng, kết quả phát hiện ngoại trừ tiếp viên hàng không mặt tròn, những người khác đều hờ hững nhìn nàng ta, giống như nàng ta là một thằng hề. Một cảm giác xấu hổ khó tả trong nháy mắt xông lên đầu.
Tiếp viên hàng không họ Phạm cảm thấy tứ cố vô thân, đành phải dùng chân đá tiếp viên hàng không mặt tròn, ra hiệu nàng ta nói đỡ vài câu.
“Khụ khụ, im lặng đi.” Tiếp viên hàng không mặt tròn ho nhẹ hai tiếng, cũng không tiếp lời nói đỡ cho tiếp viên hàng không họ Phạm, ngược lại nhẹ giọng nhắc nhở Nhiếp Tiểu Lý: “Tiểu Lý, chuyện khác tạm thời không nói. Ngươi dẫn mấy người Hạ tiên sinh đến đây, Chiêm tiên sinh có biết hay không?”
Nhiếp Tiểu Lý thản nhiên nói: “Ta ăn một bữa cơm với bạn của mình, còn cần báo cáo với hắn ta à? Các ngươi là đồng nghiệp của ta hay là tai mắt của hắn ta?”
“A, ta chỉ nhắc nhở một chút thôi.” Tiếp viên hàng không mặt tròn cười xấu hổ: “Ta thấy Chiêm tiên sinh dường như rất để ý mấy chuyện này. Ta cũng chỉ suy nghĩ cho cuộc sống hạnh phúc sau này của các ngươi mà thôi.”
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa.” Nhiếp Tiểu Lý cũng lười nói tiếp: “Các ngươi thu được chỗ tốt từ Chiêm Văn Bân, cố ý đến đây giám sát ta, điều này ta biết rất rõ. Nhưng bây giờ ta chỉ muốn ăn cơm, tâm sự với bạn bè của ta, các ngươi về phòng trước đi, nghỉ ngơi cũng được, đâm thọc với Chiêm Văn Bân cũng được, tùy các ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận