Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1646. Không ổn rồi

“Được rồi, Tiểu Hứa, đừng nói Nữ hiệp gì đó nữa, Thanh Thanh chính là thích liều lĩnh, con gái không lo ở nhà, cả ngày chạy đi cãi nhau ầm ĩ.” Triệu Bỉnh Lương vẫn luôn rất không vui đối với chuyện này.
“Triệu thúc, kỳ thực ta cảm thấy Triệu tiểu thư như vậy rất tốt......” Hứa Minh Huy mở miệng nói.
“Tiểu Hứa à, ngươi cũng đừng khách khí như vậy, trực tiếp gọi nàng là Thanh Thanh đi.” Triệu Bỉnh Lương cắt lời Hứa Minh Huy mà nói, “Hai người các ngươi vừa khéo cùng tuổi, không cần phải lạ lẫm như vậy.”
“Ta nói này cha, ngươi có phải ước gì ta lập tức gả cho hắn hay không?” Cuối cùng Triệu Thanh Thanh vẫn không thể nhịn được nữa, “Ai, vị này là Hứa tiên sinh đúng không? Trước tiên tuyên bố, ta không có cái thành kiến gì với ngươi, nhưng ta thật sự không có hứng thú lập gia đình, ta biết ngươi hơn một nửa cũng là bị người trong nhà buộc tới đây xem mắt, ta không thích lãng phí thời gian của ngươi, ngươi mau chóng thay mục tiêu đi.”
“Thanh Thanh, ngươi làm sao lại bất lịch sự như vậy chứ?” âm thanh không vui truyền tới từ phía bên cạnh, đó là một phu nhân trung niên, không ai khác, chính là Dư Ngọc Mai, mẹ của Triệu Thanh Thanh, “Còn nữa, ngươi đừng cả ngày đoán mò, gia đình Tiểu Hứa căn bản không phải tới coi mắt, hắn chính là tới thăm hỏi cha ngươi.”
“Mẹ, ngươi cũng ở đây à?” Triệu Thanh Thanh có chút buồn bực, sau đó nhìn Hứa Minh Huy, “Vậy, Hứa tiên sinh, ngươi thật không phải tới coi mắt?”
“Thanh Thanh tiểu thư, chuyện này, ta cũng không muốn lừa gạt ngươi, chắc cha ta có suy nghĩ như vậy.” Hứa Minh Huy có chút bất đắc dĩ, “Dù sao tuổi ta cũng không nhỏ, bên phía cha ta đang rất sốt ruột, mà ngay cả cá nhân ta thật sự muốn làm quen với Thanh Thanh tiểu thư ngươi, đương nhiên, tất nhiên Thanh Thanh tiểu thư ngươi không có suy nghĩ đó, vậy ta nghĩ, nếu như ngươi không ngại, chúng ta vẫn có thể làm bạn bè bình thường.”
“Được rồi, ngươi ngược lại rất cẩn thận, cũng tốt, ta không thích che che lấp lấp.” Triệu Thanh Thanh nhìn Hứa Minh Huy, “Vốn dĩ làm bạn bè bình thường rất tốt, có điều bây giờ là thời kỳ không bình thường, ta không thể để người khác hiểu lầm, a, tóm lại nhé, bây giờ, bạn bè bình thường cũng không thể làm, thứ lỗi cho ta không tiếp đãi ngươi được, ta lên lầu đây.”
Triệu Thanh Thanh nói xong rồi bước nhanh chạy lên lầu, rất nhanh đã biến mất ở trong tầm mắt của ba người.
“Nha đầu này, vẫn thích làm càn như vậy!” Triệu Bỉnh Lương có chút tức giận.
“Được rồi, Thanh Thanh cũng không phải ngày đầu tiên như thế này.” Dư Ngọc Mai khuyên nhủ.
“Triệu thúc, tính cách của Thanh Thanh ngay thẳng, rất tốt.” Hứa Minh Huy mỉm cười.
“Đừng nói nữa, nha đầu đó thật sự khiến người ta rất đau đầu, đã hơn ba mươi tuổi, ngay cả bạn trai đều không tìm được một người.” Triệu Bỉnh Lương thở dài, hắn lập tức khẽ nhíu mày, “Không đúng, nha đầu đó mới nói bây giờ là thời kỳ không bình thường, là có ý gì đây?”
“Lão gia.” Một giọng nói truyền đến từ cửa ra vào, chính là tài xế đón Triệu Thanh Thanh trở về.
“Lão Cửu, thế nào?” Triệu Bỉnh Lương khẽ nhíu mày.
“Có chuyện, ta nghĩ nên báo cáo một chút với ngài.” Tài xế này tên là Lão Cửu, hắn nhìn Hứa Minh Huy một chút, muốn nói lại thôi.
“Được rồi, nói thẳng đi, Tiểu Hứa cũng không phải người ngoài.” Triệu Bỉnh Lương phất tay một cái.
“Trước khi đại tiểu thư về nhà, đã đi đến tập đoàn Thần Y một chuyến, nàng ở nơi đó gặp được một người.” Lão Cửu nói đến đây chần chờ một chút, sau đó tiếp tục nói: “Người kia tên là Hạ Thiên.”
“Cái gì?”
“Hạ Thiên?”
“Cái tên hỗn tiểu tử kia tại sao lại chạy ra ngoài?” Triệu Bỉnh Lương vô cùng nổi nóng, “Chẳng thể trách, nha đầu này nói cái gì thời kỳ không bình thường, nàng vẫn còn chưa hết hi vọng!”
“Lần này thật đúng là phiền toái.” Dư Ngọc Mai lộ ra dáng vẻ lo lắng.
“Triệu thúc, Ngọc di, ta có thể hỏi một chút, Hạ Thiên là ai không?” Lúc này Hứa Minh Huy mở miệng.
Hạ Thiên là ai?
Triệu Bỉnh Lương nhất thời không biết trả lời như thế nào, bây giờ, thành phố Giang Hải này, người thật sự biết Hạ Thiên, dường như, không nhiều lắm, mà phía bên kinh thành, hình như ngày càng ít hơn.
“Tiểu tử ngu ngốc kia!” Trong lòng của Triệu Bỉnh Lương đang mắng Hạ Thiên, chính là tiểu tử đó làm hại con gái của hắn đến bây giờ đều không có được một người bạn trai!
Hạ Thiên đương nhiên không biết Triệu Bỉnh Lương đang mắng hắn, lúc này, hắn đang đi dạo trên đường.
“Không có vợ thật sự rất nhàm chán.” Hạ Thiên tự lẩm bẩm, trong mười mấy năm qua, hắn trên cơ bản cũng không có cảm thấy quá nhàm chán, nhưng kể từ khi Thần Tiên Tỷ Tỷ, Muội muội chân dài các nàng đều lén lút chạy trốn, hắn đã bắt đầu cảm thấy rất tẻ nhạt.
Vốn tìm được cô vợ mới Lam Y Nhân, có thể khiến hắn không còn cô đơn, nhưng bây giờ, vợ Tiểu Y Y lại muốn làm việc, thế là, hắn lại không có chuyện gì để làm.
Hiện tại, Hạ Thiên vẫn đang ngoảnh mặt, chậm rãi đi về phía tập đoàn Thần Y, dù sao bây giờ đối với hắn mà nói, nơi đó tương đối quen thuộc.
“Này, Hạ Thiên, ngươi làm sao lại đi một mình ở đây thế?” Khi âm thanh truyền đến, có một chiếc Lamborghini dừng ở ven đường, trên xe có hai người, chính là Kiều Đông Hải và bạn gái Loan Loan kia của hắn.
Loan Loan đang lái xe, vẻ mặt của nàng trông rất cổ quái, nàng nhớ rõ trước đó Hạ Thiên đã đi vào phòng ngủ trong phòng Tổng giám đốc, sao bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này chứ?
Chẳng lẽ ở trong nhà đó, có đường hầm bí mật gì?
Loan Loan nghĩ như vậy, nên đã bình thường trở lại, dù sao bên trong còn có một cửa khác cũng không có gì lạ.
“Nhàm chán, vì chỉ có một mình chớ sao.” Dáng vẻ của Hạ Thiên buồn bực ngán ngẩm.
“Ách, chuyện kia, Hạ Thiên, nếu không thì, ngươi theo chúng ta đến một chỗ đi?” Kiều Đông Hải chần chờ một chút, đã mở miệng đề nghị: “Tô Tiểu Xán vừa mới gọi điện thoại cho ta, mời đi nhậu, thuận tiện gặp mấy người bạn cũ, thấy ngươi bây giờ dường như không có chuyện gì làm, vậy thuận tiện đi gặp hắn một chút, như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận