Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3354: Ta không có nói dối

“Tiểu muội chân dài, nàng nói cái gì không có khả năng?”
Hạ Thiên mỉm cười xuất hiện trước mặt Ninh Nhụy Nhụy, một tay rất tự nhiên ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng.
“Là ngươi thật sao?” Thân hình Ninh Nhụy Nhụy không tự chủ được mà cứng đờ. Khi nhìn thấy Hạ Thiên, nàng lập tức mềm xuống: “Tại sao ngươi lại ở đây?”
Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta đến tìm nàng.”
“Ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?” Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt, tức giận nói: “Bây giờ ngươi đã học xong cách nói dối?”
“Ta không có nói dối.” Hạ Thiên mỉm cười đáp: “Khi vừa đến đây, ta đã cảm nhận được khí tức của nàng, đương nhiên là ta đến tìm nàng rồi.”
Ninh Nhụy Nhụy đã làm quen với cách thức ở chung với Hạ Thiên, thành ra nàng cũng không dây dưa chủ đề này mãi. Nàng hỏi: “Tại sao ngươi tìm được nơi này?”
“Căn cứ vào tọa độ mà bé ngoan gửi, ta tìm được nơi này.” Hạ Thiên trả lời một cách đơn giản.
Ninh Nhụy Nhụy càng thêm nghi ngờ, không hiểu hỏi: “Vì sao bé ngoan lại biết nơi này được nhỉ?”
“Nàng ấy hẳn không phải biết nơi này, mà là điều tra được quán cơm kia có vấn đề.” Hạ Thiên suy nghĩ một chút, rất nhanh đã có một suy đoán: “Sau đó nàng ấy đi điều tra, kết quả hình như là bị cuốn vào cái nơi rách nát này.”
“Khoan đã, ngươi nói quán cơm nào thế?” Ninh Nhụy Nhụy nghe Hạ Thiên nói, cảm giác không hiểu ra sao, hoàn toàn không biết hắn đang nói cái gì: “Nàng ấy muốn điều tra chuyện gì?”
Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, cười nói: “Tiểu muội chân dài, nàng quả nhiên vẫn ngốc như trước.”
“Ngươi mới ngốc đấy.” Ninh Nhụy Nhụy bất mãn trừng Hạ Thiên: “Ngươi nói không đầu không đuôi, ai biết được ngươi muốn nói cái gì.”
“Thật ra rất đơn giản, chuyện là như thế này…” Lúc này, Hạ Thiên mới không nhanh không chậm thuật lại chuyện đến nước Mỹ một lần, bao gồm việc giải quyết Trường Sinh Thánh Điện, thay Mai Ngạo Tuyết giải quyết chuyện tranh chấp gia đình, tiếp theo là cứu mấy nhà khoa học, rồi nhận được tin nhắn của bé ngoan, chạy đến quán cơm Hòa Bình ở Pau, mở ra phong ấn tiến vào tàn cảnh U Minh, sau đó gặp lại Ninh Nhụy Nhụy ở đây.
Ninh Nhụy Nhụy im lặng: “Ngươi nói cái này là đơn giản? Lượng tin tức nhiều đến mức muốn nổ tung.”
“Tiểu muội chân dài, nàng không cần để ý nhiều như thế.” Hạ Thiên cười một tiếng: “Nàng chỉ cần nhớ kỹ một điều, chính là lão thiên gia biết nàng nhớ ta, cho nên cố ý sắp xếp ta đến, giải trừ nỗi khổ tương tư của nàng.”
“Đầu của ngươi có bị sốt không?” Ninh Nhụy Nhụy mở to mắt nhìn Hạ Thiên: “Từ lúc nào ngươi học được mấy lời tâm tình muốn ói này?”
Hạ Thiên nghiêm túc giải thích: “Đây không phải là lời tâm tình muốn ói mà là lời nói thật lòng của ta. Không tin, nàng cứ sờ ngực của ta đi.”
Nói xong, hắn liền nắm lấy tay Ninh Nhụy Nhụy đặt vào ngực của hắn.
“Bớt làm bộ đi.” Ninh Nhụy Nhụy nghe được tiếng tim đập thình thịch, không hiểu sao mặt đỏ lên, lập tức rút tay về: “Mấy bà vợ kia của ngươi cũng bị gạt như thế này sao? Ta không có ngốc như vậy đâu. Ngươi cũng đừng nghĩ ai cũng ngu ngốc. Cửu tỷ tỷ thường xuyên dặn dò ta, tuyệt đối đừng nghe ngươi nói hươu nói vượn.”
“A Cửu sợ nàng đoạt chồng của nàng ấy, nàng ấy mới nói như thế.” Hạ Thiên vẫn cười hì hì như cũ, vẫn nắm tay Ninh Nhụy Nhụy không hề thả ra, mà Ninh Nhụy Nhụy dường như cũng không phát hiện được.
Ninh Nhụy Nhụy thản nhiên nói: “Đừng nói xấu Cửu tỷ tỷ trước mặt ta.”
“Ta chưa hề nói xấu Cửu nha đầu, ta nói chỉ là mấy lời hữu ích.” Hạ Thiên không nhanh không chậm nói: “Cửu nha đầu cũng là vợ của ta, làm sao ta có thể nói xấu nàng ấy được chứ?”
“Tùy ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy biết nếu cứ tiếp tục hỏi nữa, đề tài này sẽ rơi vào nhàm chán. Nàng bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Cho nên, ngươi đến đây thật ra là vì tìm bé ngoan bị mất tích, đúng không?”
Hạ Thiên cũng không phủ nhận, gật đầu nói: “Tìm bé ngoan cũng là một nguyên nhân, quan trọng hơn là tìm nàng.”
“Có quỷ mới tin ngươi đấy.” Ninh Nhụy Nhụy nhìn xung quanh, sau đó nói với Hạ Thiên: “Ngươi đã từng gặp bé ngoan chưa?”
“Không có.” Hạ Thiên lắc đầu.
Ninh Nhụy Nhụy lại hỏi: “Vậy ngươi có tấm ảnh nào của nàng ấy hay không?”
Hạ Thiên vẫn lắc đầu: “Cũng không có.”
“Vậy nàng ấy là người bình thường hay là tu tiên giả?” Ninh Nhụy Nhụy hỏi tiếp.
Hạ Thiên đáp: “Ta cũng không biết nữa.”
“Vậy ngươi ngoại trừ biết nàng ấy tên bé ngoan thì gần như không biết gì về nàng ấy?” Ninh Nhụy Nhụy có chút buồn cười: “Nàng ấy giúp ngươi nhiều như thế, ngươi không hiếu kỳ nàng ấy là ai chăng?”
“Ta chỉ biết nàng ấy là đồ đệ vợ tiểu yêu tinh, kỹ thuật hacker gần với vợ tiểu yêu tinh.” Hạ Thiên hờ hững nói.
Gương mặt Ninh Nhụy Nhụy hiện lên sự nghi hoặc: “Vậy ngươi dự định làm sao tìm được nàng ấy? Còn nữa, cho dù ngươi gặp phải nàng ấy, làm sao ngươi có thể xác định nàng ấy chính là bé ngoan?”
“Vấn đề này hẳn nên hỏi bé ngoan thì đúng hơn.” Hạ Thiên suy nghĩ một chút, trực tiếp trả lời: “Đến lúc đó, nàng ấy gặp ta, nhất định sẽ có phản ứng.”
Ninh Nhụy Nhụy nói: “Nếu chẳng may nàng ấy không biết dáng dấp của ngươi ra sao thì sao?”
Hạ Thiên lắc đầu: “Điều này không có khả năng. Trên mạng có rất nhiều hình ảnh và đoạn băng về ta, đều là do nàng ấy xóa cả.”
“Nếu nàng ấy nhìn thấy ngươi mà không có phản ứng gì thì sao?” Ninh Nhụy Nhụy tiếp tục hỏi.
“Tiểu muội chân dài, nàng lấy đâu ra nhiều vấn đề nhàm chán như thế.” Hạ Thiên nhếch miệng, lười biếng nói: “Chỉ cần ta gặp được nàng ấy, ta nhất định có thể nhận ra nàng ấy.”
“Vậy thì tìm nhanh lên.” Ninh Nhụy Nhụy nhớ đến tao ngộ mà mình gặp lúc trước, thoáng có chút bận tâm: “Nơi này nguy cơ tứ phía. Nếu như nàng chỉ là người bình thường, như vậy sẽ rất nguy hiểm.”
Dù sao Ninh Nhụy Nhụy cùng với Trương Lăng Linh tiến vào tàn cảnh U Minh được một khoảng thời gian rồi, có chút hiểu rõ hoàn cảnh nơi này, nàng chỉ về một hướng: “Chúng ta qua bên kia đi. Nếu giống như ngươi nói, từ phong giới môn Tào gia tiến vào nơi này, trên cơ bản ở đây có hai khu vực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận